vũkimThanh
-
Số bài
:
10500
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.09.2005
- Nơi: xứ mù sương
|
RE: VỀ THĂM VIỆT NAM
-
20.01.2009 14:54:47
Tôi về Việt Nam lần này trong lòng rất buồn vì vắng xa một người tri âm tri kỷ trong đời , chúng tôi coi nhau như người thân ruột thịt , như người bạn thơ đồng hành trên những cung đường , đó là nhà thơ Ðào quang Hán , tôi đã tới thăm viếng mộ phần ông và được sự đồng ý của gia đình ông và sự hưởng ứng của những người bạn thơ thân thiết ,chúng tôi có một buổi thơ giao lưu tưởng niệm ngay tại nhà ông , trong đó có các nhà thơ trong hội thơ Xanh Lại Thời Gian cũng nhiệt tình ủng hộ .Nhà thơ Phạm Ngà rất bận với bao công việc, mà anh cũng nhiệt tình tới dự với sự cảm thông sâu sắc . Vì điều kiện nhà cửa chật chội nên không thể mời hết mọi người được , chúng tôi rất mong các Bác , các chú , và các anh chị em thật thông cảm cho sự thiếu sót này , chúng tôi xin trân thành cảm ơn . Nhà thơ ,nhà họa sĩ Trọng Lập là người dẫn trương trình với bài viết sơ lược về tiểu sử bản thân và tóm tắt tư tưởng và những thi phẩm ấn tượng trong sáng tác của nhà thơ Ðào quang Hán . CHƯƠNG TRÌNH TAO ĐÀN "NGHĨA BẠN TÌNH THƠ" TƯỞNG NHỚ CỐ THI NHÂN ĐÀO QUANG HÁN - Kính thưa các bác, các anh chị và các bạn. Thi nhân Đào Quang hán đã bất ngờ rời xa chúng ta hơn nửa năm trời rồi, nhưng hình bóng, hồn thơ ông vẫn còn quanh quẩn đâu đây. Ngày ông mất, chúng ta đã đến thăm viếng, chia sẻ nỗi đau buồn cùng gia đình ông, tiễn đưa ông đến nơi an nghỉ cuối cùng. Song có một người bạn vong niên, tri âm tri kỷ của ông, ở phương tây xa xôi không kịp về chiêm ngưỡng ông lần cuối - người ấy chính là thi sĩ, hoạ sĩ Vũ Kim Thanh ! Vì hoàn cảnh địa lý cách trở nên mãi tới nay anh Thanh mới từ Anh quốc trở về thăm quê hương và chân thành mời tất cả chúng ta tới đây để cùng thắp nén nhang tưởng nhớ ông và đọc những vần thơ tâm đắc nghĩa tình trước chân linh ông. - Kính mời tất cả mọi người đứng lên dành một phút tưởng niêm cố thi nhân Đào Quang Hán - Kính thưa quý vị ! Đến dự tao đàn "tình thơ nghĩa bạn" này, tôi xin trân trọng giới thiệu : nhà thơ Phạm Ngà, đại diện cho CLB thơ nhà văn hoá hữu nghị Việt Tiệp Hải Phòng, chị Trần Thị Lượng đại diện CLB thơ nhà văn hoá trung tâm Hải Phòng, ông Vũ Phán đại diện CLB thơ quận Ngô Quyền, anh Nguyễn Khắc Dũng đại diện CLB thơ quân Lê Chân, anh Giang Điền đại diện CLB thơ VN tại Hải Phòng, anh Đỗ Bá Cung đại diện CLB thơ Văn Tra huyện An Dương, anh Giang Phiếm đại diện CLB hội họa cung Văn hoá hữu nghị Việt Tiệp , Hải Phòng và đông đảo các anh các chị là bạn thơ , bạn vẽ của ông Đào Quang Hán đã chẳng quản thời tiết rét mướt, đường xá xa xôi để tới đây tham dự buổi giao lưu tưởng nhớ đầy tình nghĩa này. Thay mặt gia đình, thay mặt ban tổ chức tôi xin trân trọng cám ơn sự hiện diện của tất cả mọi người và xin tao đàn một tràng vỗ tay. - Kính thưa các nhà thơ, các hoạ sĩ, người bạn thơ nghĩa tình Đào Quang Hán của chúng ta đã đột ngột ra đi mãi mãi vào một chiều hè (11/6/2008) đầy nắng, đầy gió biển mặn mòi, hoa phượng nở đỏ những nẻo đường mà ông vẫn thường lại qua với bạn bè thơ văn nghệ thuật... sau suốt 71 năm trên đời. - Ông Đào Quang Hán sinh năm 1938 tại Đào Xá - Ân Thi - Hưng Yên. Ngay lúc còn bé đã được gia đình đưa ra sinh sống ở Hải Phòng . Ông yêu thơ, làm thơ từ năm 12 tuổi, còn ngồi trên ghế nhà trường. Năm 1958 ông đã viết một chùn thơ về đảo Cát Bà nhân chuyến đi chơi nhà bạn với các tựa đề như : Mời bạn ra chơi đảo Cát Bà, Leo dốc, Đêm trên biển Cát Bà... Thời gian trôi, những dòng thơ của ông cứ đều đều chảy theo. Thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, ông cho ra đời rất nhiều bài thơ châm biếm đả kích chính quyền Mỹ, từ thời tổng thống Giôn Xơn, đến tổng thống Ních Xơn... ông rất nhạy cảm với thời cuộc nên thơ của ông lúc đó như những bài phóng sự hàng ngày lên án chủ nghĩa đế quốc, lên án chiến tranh. Ông mỉa mai thói hữu danh vô thực như bài Con Rồng mà ông viết năm 1973: Rồng ơi ai đẻ ra mày Để lên chúa tể trong loài tứ linh Không có thực chỉ có hình Thế mà thiên hạ nể kinh tôn thờ Rồng rằng từ thuở vu vơ Bố mẹ khù khờ đẻ tớ ra chơi Năm 1974 ông có cắt nghĩa cho cái cứng rắn và mềm dẻo, tính nóng nảy thâm sâu trong mỗi con người bằng bài thơ Răng và lưỡi: Lưỡi mềm bẻ không gãy Răng rắn vặn là lay Cuộc đời trải hết đắng cay Răng kia rụng hết lưỡi này còn nguyên Ông căm ghét thói quan liêu bảo thủ của các quan chức tham quyền cố vị khư khư giữ lấy cái ghế đang ngồi bằng mọi cách mọi thủ đoạn hoặc ôm mãi những cái lỗi thời qua bài Xuân cảnh (1983) Lá già rụng xuống cho chồi biếc Há còn luyến tiếc cái chi chi Ví thử lá già mà không rụng Hỏi mùa xuân còn có sắc hương gì? Thực tế mấy năm cuối thập niên 70 và đến đầu thập niên 80 của thế kỷ trước, cuộc sống của nhân dân ta gặp muôn vàn gian khó trong chế độ bao cấp... thời đó con mắt nhà thơ nhìn xung quanh đâu cũng thấy "đục và mờ", một màu ảm đạm bao trùm đấy nước. Tâm trí ông buồn bã thốt ra bài Tình Xuân (1983) Ngày xuân nhìn nước nhìn trời Trong giòng nước đục mây trôi hững hờ Cánh bèo ngọn cỏ bơ vơ Từng đàn cá đói láo lơ tìm mồi Bướm xuân như cũng ngậm ngùi Chán chường khép cánh, ngủ vùi với xuân Đam mê trong kiếp trầm luân Mảnh tình ghép lại đôi vần cho khuây Còn trời còn nước còn mây Bao giờ xuân mới đổi thay sắc màu Năm 1984 ông nghỉ hưu sau hơn hai chục năm làm việc cho nhà nước. Ông tự do lăn lộn trong xã hội, làm bất kể việc gì để duy trì cuộc sống gia đình như đi bán giao thuốc lào, quay nước mía... Nhẹ tênh một túi thuốc lào Loăng quăng phố xá tiêu dao tháng ngày Cứ như con bướm lượn bay Con ong đi hút nhuỵ say hương đời.... ( Bài Thú đi bán thuốc lào 1984) Những người làm thơ giống như những người nông dân đổ mồ hôi công sức ra cấy cày trồng rau trồng lúa cho đến thời vụ thì gặt hái thu về thành quả của mình... được nhiều hay ít, tốt hay xấu thuỳ thuộc vào năng lực bản thân. Năm 1995 sau một thời gian dài đầu tư trí lực, ông đã thu hoạch được bài thơ mang tự đề Gặt: Người đi nhặt lá thu rơi Tôi đi gặt hái mồ hôi của mình Giọt nhân giọt nghĩa giọt tình Long lanh giọt nhớ lung linh giọt buồn Giọt giận dữ giọt yêu thương Giọt như dấm, giọt như đường ngọt cay Người đi nhặt gió heo may Tôi đi gặt lại tháng ngày tôi qua Hơn 50 năm làm thơ với sáu bảy trăm bài thơ, ông đã có nguồn tài sản tinh thần tương đối đồ sộ. Thơ ông phong phú về nội dung, đa dạng về hình thức, thể loại. Có bài dài mấy chục câu, có bài ngắn chỉ hai câu. Ngoài dòng thơ đề cập tới nhân tình thế thái ông còn viết nhiều về chính gia đình mình, ngợi ca bà cô, bà chị và đặc biệt là bà vợ - người đã gắn bó thuỷ chung tận tuỵ với ông suốt mấy chục năm trời Có em bên cạnh đây rồi Là anh có cả một trời trăng sao ( bài Có em thời đang yêu 1963) và sau này hai người lấy nhau đã có ba con: Đi làm từ sáng tinh mơ Làm thông đến tận năm giờ tầm tan Lo xong việc nước chu toàn Lại còn vắt sức tính toan việc nhà... ...Em không là nữ anh hùng Em không đặc sắc lạ lùng giống ai Rất nghèo, nghèo cả nói cười Em là người vợ vàng mười của anh (trích bài Vợ tôi 1992) Về dòng thơ giao lưu với các bạn thơ, ông viết rất khoe, rất nhiều... vì điều kiện thời gian có hạn nên tôi không thể trích dẫn ra đây được, mong mọi người thông cảm - Kính thưa các bác, các anh các chị. Thi hữu Đào Quang Hán khi còn sống, ông là cựu hội viên của các CLB trong thành phố như CLB nhà VHHN Việt Tiệp, CLB thơ nhà VH trung tâm, CLB thơ quận Ngô Quyền, CLB thơ Việt Nan chi nhánh HP v. v... ngoài ra ông còn giao lưu với nhiều CLB thơ ở các tỉnh khác, ông đã nhiều lần tổ chức mở hội tao đàn thơ ngay tại nhà mình để các bạn đến đàm luận, đọc thơ, tặng thơ cho nhau. Ông còn là một trong những người tổ chức ra nhóm thơ "Xanh lại thời gian" tồn tại đến nay đã hơn chục năm... - Kính thưa quý vị. Ông qua đời để lại cho gia đình, con cháu ông, cho bằng hữu hàng trăm bài thơ ý nghĩa, để lại trong lòng chúng ta bao nhiêu "tình thơ nghĩa bạn" Ta xin làm lão hát rong Hát cho tình bạn sáng trong tình người Đó là hai câu kết của bài Khúc chia ly của cố thi sĩ Đào Quang Hán, cũng là tấm lòng gửi tới tất cả những người cầm bút chúng ta và gửi riêng cho một người bạn thân của ông. Người ấy rất dễ mến, rất cởi mở và có cái tên đẹp như tên con gái Vũ Kim Thanh - Xin mời thi sĩ, hoạ sĩ Vũ Kim Thanh lên bộc bạch mối tình thâm giao quyện hoà của hai người và trình bày một số tác phẩm của mình minh chững tình cảm đó ... - Nối tiếp chương trình xin trân trọng kính mời bà quả phụ Đào Quang Hán lên phát biểu - Sau đây xin mời một người phụ nữ tuy đã hơi cao tuổi nhưng rất dễ thương và duyên dáng có giọng ngâm thơ mộc mạc cây nhà lá vườn nhưng rất hấp dẫn truyền cảm. Chị vừa như người em gái, vừa là bạn thơ của thi sĩ Đào Quang Hán lên dẫn chương trình thơ hôm nay. Đó là chị Minh Thời - Tiếp theo chương trình, xin mời tất cả mọi người dùng bữa cơm thân mật với gia đình thi nhân Đào Quang Hán và với vợ chồng nhà thơ, hoạ sĩ Vũ Kim Thanh - Cuối cùng xin thay mặt gia đình, ban tổ chức, cám ơn tất cả các quý vị đã tới dự buổi Tao Đàn "Nghĩa bạn tình thơ" để tưởng nhớ cố thi nhân Đào Quang Hán hôm nay. Xin chúc quý vị mạnh khoẻ và luôn có những tác phẩm hay... Hải Phòng 28/ 12/ 2008 Trọng Lập Nhà thơ Minh Thời là người thân thiết với gia đình ông bao năm qua dẫn trương trình giao lưu thơ tưởng niệm . Mọi người rất trân trọng đọc những bài thơ viết từ đáy lòng mình trước bài vị của ông . Những vần thơ xót xa day rứt khôn nguôi nhớ về một người đã từng chia ngọt xẻ bùi , cay đắng có nhau. Khói hương lan toả ngạt ngào quấn quyện với tâm nhang thi phẩm như xoa bớt niềm đau nỗi nhớ . Tôi và mọi người như thấy nhà thơ nhân dân Ðào Quang Hán không thể mất , hình ảnh ông trong bài vị như mỉm cười ,như xôn xao mừng rỡ gặp được các bạn tri âm ,tri kỷ ngày nào , bạn ông còn đó ,những con người vẫn bộn bề công việc đời thường , vẫn nhớ tới ông một thời cười đùa thoả thích ,một thời trăn trở viết những vần thơ đằm thắm xây đời .Họ vẫn làm thơ cho mình và nhập tâm làm hộ cho người , họ vẫn kề vai sát cánh bên nhau đi trong sương gió mà không hề nghĩ là chúng ta đã thực sự mất nhau . Tôi có đọc một bài viết tâm sự cùng linh hồn ông và chia sẻ cùng các chú các bác , các anh chị em hôm đó. Kính thưa các qúi vị , các chú , các bác , các anh chị em cùng các bạn thơ thân mến. Nói tới nhà thơ Ðào quang Hán ,chúng ta không thể nào nói hết được những tình cảm chan chứa ân tình mà ông đã dành cho chúng ta . Riêng tôi cũng là người may mắn được quen biết ông và cùng nhau giao lưu thơ ca trong những năm tháng qua . Người đã dành cho tôi những ân tình qúi báu, những vần thơ thấm đẫm ngọt bùi ,những kỷ niệm tươi đẹp lung linh trong tâm hồn người xa xứ, cùng bạn hữu , như những dòng nhạc bất tử ngân nga mãi không nguôi . Nỗi nhớ đong đầy nỗi nhớ , niềm thương nở thắm niềm thương, người như một nhịp cầu nối kết những ân tình cho bạn hữu muôn nơi , cho hồn thơ kết trái , cho tình người gần nhau hơn và cảm thông với nhau nhiều hơn . Nhiều lúc muốn làm cơn gió nhỏ Theo cánh mây hồn vượt biển khơi Lay gọi hàng cây trên phố thức Tắm mát đồng khô lúc bức trời Nhiều lúc muốn làm sao đổi ngôi Chạy về phương ấy nắm tay người Cụng ly hò hét hồn nghiêng ngả Dốc hết thơ vào men rượu bơi . VKT Tôi với ông có rất nhiều kỷ niệm mỗi khi có dịp về thăm quê hương , trong những lần giao lưu thơ ca và đi thăm viếng bạn bè đây đó , tôi hiểu được tấm lòng ông rất bao dung với cuộc sống đời thường và đại lượng với nàng thơ muôn sắc . Tôi với ông như có một thâm tình không bờ bến ,không có gì ngăn cách được cho dù xa xôi vạn lý . Qua ông , tôi cảm nhận được nhiều diễn biến sôi động ở quê nhà , qua ông tôi thấy được thêm về phong tục , tập quán và các bạn thơ ở quê hương thật nồng nàn tình nghĩa . Suối nguồn thơ ca luôn quấn quyện quanh tôi ,nuôi dưỡng cho tâm hồn tôi không mất đi bản sắc dân tộc Việt . Những lần bên nhau chúng tôi cứ toát lên những vần thơ khát vọng đợi chờ , hẹn hò tái ngộ … Tôi nhớ có lần trước lúc chia tay , ông có đưa cho tôi một phong thư và dặn : “Khi nào lên máy bay hãy đọc ”, nhớ lời ông dặn , khi máy bay cất cánh thì tôi mở ra coi , trong đó có một bài thơ nhắn nhủ ân tình . Việt Nam thu sang Ðường vàng sắc lá Xứ sương mù …người yêu ơi có nhớ Một hồn thơ khát gọi một hồn thơ … Ðào quang Hán Tôi rất xúc động và trong hồn tôi hình thành một bài thơ họa lại mà tôi rất tâm đắc HÃY CHỜ ÐỢI TÔI Diễn ngâm : Hà Vi (Kính tặng thi nhân Ðào Quang Hán và các bạn thơ quê hương ) Chiếc máy bay rùng mình lao vào khoảng không Hối hả … Chập chờn … Như đuổi bắt những vạt nắng cuối ngày còn sót lại … Phi trường (Nội Bài ) đã chìm khuất ,nhạt nhòa dưới đôi cánh bạc Gió… Như hát…. Như than… Như dao cứa phím đàn… Mưa … Lạt sạt bấu vào ô cửa … Như dấu tích muôn đời cuả biệt ly đeo đuổi kiếp người Con tim tôi…chây lười Lặng câm tích tụ… Những hành trang viễn xứ và cảnh sắc chua cay Phong thư… Người tặng tôi lúc chia tay Ðã trải rộng như thảo nguyên trước mặt Nó xanh rờn sức sống Nó óng ánh ngọc ngà Nó dạt dào muôn làn điệu tình ca Nó da diết thật thà trên biển đời bã lã Hợp… Tan … Về muôn ngả … Cơn sóng nào nghiệt ngã Bút mực nào miêu tả hết nguồn cơn Ta khoác áo cô đơn… Cho thắm mãi sướng vui ngày xum họp Ðể từng đêm…Từng đêm dài gom góp Từng áng thơ văn cô mật ngọt dâng đời Trên quê hương và xa tít trùng khơi Ta vật vã… Ta hân hoan Uống cạn … Ôi mùa Thu xây thiên đường tình bạn Nâng vầng trăng sáng lạn mãi muôn đời Bao ước mơ nồng nàn quá người ơi Bao héo hắt suốt cuộc đời cất giữ Những vết thương lắng sâu vào huyền sử Những hồn thơ bất tử với sông hồ Những nẻo đường chông gai cuốn nhấp nhô Những phẳng lặng âm thầm gom bão tố Những bước chân lang thang vào khốn khổ Những tình yêu chớp nhoáng bụi giang hồ Những núi non gồng mình chắn sóng xô Những lửa khói cứ nhẫn tâm lầm lỡ Chẳng biết được dòng sông đau than thở Cánh đồng buồn đang ươm dở mùa Xuân Ánh mắt ai rươm rướm lệ phong trần Giữa đổ nát vẫn trong ngần lẽ sống Hãy chờ tôi…đợi tôi bên rừng mộng Hãy cùng tôi lồng lộng với ngàn sao Hãy lãng du trong vạn giấc chiêm bao Lòng chân chất như bờ tre …bãi miá… Phi hành đoàn tăng tốc xuyên lục địa Tôi xuất hồn bay ngược lại quê hương Hãy chờ tôi… Ðợi tôi nhé … Người thương … Vũ kim Thanh Giờ đây đứng trong căn nhà đầy ắp kỷ niệm , những âm hưởng ngày nào vui vẻ , hạnh phúc ngập tràn, tôi không khỏi bàng hoàng khi nghe hung tin ông đã đi xa…cũng như mọi người , tôi đã khóc … những giọt nước mắt cứ xuyên vào lòng giấy trắng, loang lổ những vần thơ đau đớn nghẹn ngào , rồi tôi nhớ tới những kỷ niệm xưa, tôi cảm thấy ông và các nhà thơ Mạnh Ðông , nhà thơ Vũ ngọc Ðạm , nhà thơ Vĩnh Xương , nhạc sĩ Nguyễn văn Thìn vẫn còn đâu đây bên tôi , họ không thể mất trong tôi và không thể mất trong tình bạn thơ với tất cả mọi người . Những bài thơ và hình ảnh của ông là nguồn động viên lớn lao cho tôi và các bạn thơ cùng nhau bước tiếp . Cho dù trong chúng ta đều có những hoàn cảnh khác biệt , nhưng chúng ta cùng chung một tấm lòng yêu thương nhân ái , trân trọng tình người , trân trọng tình thơ nghĩa bạn . Nhà thơ Ðào quang Hán và các bạn thơ quá cố sẽ sống mãi trong chúng ta , như cánh Ðào tươi lung linh trong gió xuân nắng mới , là những bài thơ bất hủ trong hồn người yêu thơ , yêu cuộc sống , yêu đời . Tôi xin chân thành cám ơn các chú , các bác , các anh chị em và các bạn đã nhiệt tình tới tham dự buổi giao lưu thơ ca để tưởng nhớ tới nhà thơ Ðào quang Hán kính mến . Xin cầu chúc cho linh hồn người được phiêu diêu miền cực lạc , xin gửi tới gia đình ông lời chia buồn sâu sắc nhất và mong sao mọi người vượt qua cơn sóng gió đớn đau này . Thân aí Vũ kim Thanh Các bạn tôi và ông bùi ngùi đọc những bài thơ , bài viết chưá chan tình người gửi tới linh hồn ông thật cảm động.(tôi sẽ đăng tải dần ) Kính nhớ nhà thơ Ðào quang Hán Xót quặn lòng tôi bác Hán ơi Khi nghe đột ngột bạn qua đời Cùng chung tuổi Hổ tâm trong sáng Cùng gánh tình thơ ý rạng ngời Cuộc sống thăng trầm luôn thoát bí Dòng đời khúc khuỷu vẫn thông hơi Hương tình mượn gió dâng thành kính Toả tới thiên linh chốn nhạc cười Nguyễn trọng Nguyên Ghi chú : Nhà thơ Ðào quang Hán viết tặng tôi nhiều bài thơ vui . Bút tích nhà thơ tôi trân trọng giữ trong sổ lưu niệm ,thường nhà thơ đề bút danh Hì Hì . Bọn tôi gọi anh là những người thích đùa vui nhộn , chắc lên thiên đình anh đã đến chốn nhạc vui cười . Bạn đồng niên -đồng ý -đồng tâm . Nguyễn trọng Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 01:12:04 bởi vũkimThanh >
|