Trước hết Lá cám ơn chị Cỏ Tranh và Vũ Quỳ...đã chỉ dậy cho Lá. Lá có một yêu cầu nhỏ, Lá thấy hai người viết , đọc và làm thơ tiếng Việt, chắc hắn hai người rành tiếng Việt, Chắc không có gì trở ngại khi mình dùng tiếng Việt trong website Việt Nam chứ?
Mỗi người đều có những quan niệm có thể giống nhau, có thể không giống nhau, ai cũng cho mình đúng và người khác sai.......thì triền miên "cãi" mà không tìm ra chân lý.
Vũ Quỳ, và chị Cỏ Tranh nói ra quan niệm của từng người, vậy trong "Hoa Gì?" của Lá, cho Lá được nói ra quan niệm của Lá, có thể không là quan niệm của hai người nhưng...đó là của Lá, và của riêng cá nhân Lá, cho dù quan niệm của Lá có trật lất đối với hai người hay sai đối với cả thế giới nói chung trong giới nghệ thuật nói riêng, thì Lá xin hai người đừng ép buộc Lá phải theo hai người. Lá cám ơn.
Lá là người cầm máy hình, chụp những tấm hình, lúc đầu Lá chụp hình, được người ta khen chụp có hồn, Lá vui lắm! cứ tưởng mình "hay" nhưng khi Lá càng đi sâu vào NA, Lá càng thấy những yếu kém của mình, những cái lúc đầu Lá đạt được chỉ là cầu may, vô tình được một tấm.
Chụp hình cũng như làm thơ...diễn tả tình cảm của mình, nhưng nếu mình không biết cách dùng ngôn từ để chuyển tải tình cảm của mình, thì bài thơ có hay không? có đạt được cái mình muốn không? Lá nghĩ làm thơ hay chụp hình đều phải trao dồi và học hỏi. Đó là chưa kể mình phải sử dụng như thế nào để có thể truyền đạt cái tâm tư của mình đến người xem và người đọc, hơn nữa...trình độ những người đọc và xem không giống nhau, nên có người hiểu được có người không.
Lá chụp hình là niềm vui, có thể hình ảnh của Lá không "có ra hồn" nhưng ...cái Lá kiếm trong đó là niềm vui, Lá chỉ muốn đạt được cái đó thui. Ví dụ như tấm hình hoa trắng ở trên, Lá chỉ thực tập làm sao chụp được hoa trắng gần trưa, trong cái ánh nắng rất mạnh, không bị cháy vẫn giữ được nét và loại bỏ được màu xám để đạt được đến màu trắng trắng. Phải nói Lá tập luyện rất nhiều. Lúc trước hoa trắng đưa lên là chụp được, Lá chỉ để ý đến ánh sáng rải trên hoa tạo lên cái sống động, nhưng bây giờ coi lại...Lá biết và thấy được cái sai của mình, có nhiều người cho là tấm hình hoa trước đây của Lá có hồn hơn, nhưng Lá xin thưa rằng: "chó ngáp phải ruồi". Lá muốn rèn luyệt để Lá muốn đạt được cái Lá nhìn thấy....và những cái Lá đạt được là niềm vui của Lá. Đối với mọi người là tầm thường nhưng nó rất lớn lao đối với một người đang tìm hiểu về Nhiếp Ảnh với kiến thức hạn hẹp như Lá. Hãy để cho Lá vui với cái vui của mình. Lá cám ơn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2010 00:42:32 bởi Lá Chanh >