EM YÊU
Em yêu anh cũng như rừng yêu lá Như mùa thu yêu ngọn gió heo may Như mùa xuân yêu giọt nắng hây hây Như cây cỏ yêu nồng nàn nguồn nước
Em yêu anh như đã từng kiếp trước Mình hẹn nhau cùng nối lại ba sinh Để theo nhau đi cuối nẻo ân tình Trả cho hết những thương yêu ngày ấy
Em yêu anh, yêu đậm đà biết mấy Vầng trán thơm từng in dấu môi em Yêu trăng thu hờ hững rớt bên thềm Yêu vần thơ từng ngày anh nắn nót
Em yêu anh, bởi vì mình đã trót Làm người tình từ muôn thưở của nhau Phải không anh, những thương nhớ đằm sâu Anh sẽ mãi....chỉ dành cho em nhé !
Thuỵ Du 
HEO MAY Anh yêu em nên xanh cành lá biếc
Heo may về man mác giọt thu mưa
Hườm sắc xuân thoáng nở nụ giao mùa
Cỏ cây chớm mầm non tơ ngày hội.
Tình yêu anh trắng tinh màu đá cuội
Đón ngược dòng nước mát lịm châu thân
Dắt em đi qua tất cả trong lành
Hờ kiếp trước vòng luân hồi mở cửa.
Anh và em trời xe thành đôi lứa
Kết duyên tình tươi thắm cả màu son
Vớt trăng ngà vương vấn tận chân không
Đem nụ hôn về trao môi ngây dại.
Anh buông dây neo thuyền tình nán lại
Đón yêu thương về ngự trị trong nhau
Hút hồn thơ vào chân lý nhiệm mầu
Bay cao mãi lên thiên đường kì diệu.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 19:41:52 bởi levisvc >
Trích đoạn: SongHuong
Gởi Thuỵ Du
VỚI NGƯỜI
Hồn ai như thể mộng du
Để mùa trăng lẫn mùa thu lỡ thì
Neo lòng bên bến biệt ly
Dẫu rằng vẫn biết người đi không về
Nhủ thầm thôi tỉnh cơn mê
Chiều không hôn thú... mây về dửng dưng
" Ai ơi chua ngọt đã từng..."
Nơi phương xa ấy biết gừng còn cay ?
Mặn môi tình muối vẫn đầy
Nhạt lòng ai để chùng dây tơ hồng
Vôi buồn đợi lá trầu không
Vườn cau đợi chén rượu nồng giao bôi
Mười hai bến nước cuộc đời
Đục trong rồi cũng một thời xuân qua
Huế 23/1/2010
Sông Hương
BẾN BIỆT LY
Chén ân tình nặng xót xa
Biệt ly cay đắng, người - ta não nề
Xa xôi cách trở chẳng về
Hỏi người chốn ấy trọn bề yêu đương?
Neo tình nơi bến nhớ thương
Người đi kẻ ở còn vương tơ trần
Chùng dây duyên nợ mãn phần
Mà lòng mang nặng đường gần nẻo xa
Thu về héo hắt lòng ta
Chừng như nghe úa thiết tha dạ buồn
Trầu không chỉ có lá suông
Rượu nồng chỉ có lệ tuôn hai hàng
Mười hai bến nước lỡ làng
Uống bao cay đắng ngỡ ngàng người ơi....
Thuỵ Du
Hoạ cùng với Sông Hương nhé !
Chúc an vui.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 11:06:07 bởi Thuỵ Du >
@THỤY DU
Ô ! Người đẹp làng thơ về rồi ư? Vì bận việc nên ít về nhà , TD thứ lỗi tội nghinh đón chậm chạp nhé ! Chúc TD nhiều niềm vui trong cuộc sống.
VT
CÕI MƠ
Tôi-người, hai thế giới riêng
Buổi chia tay nắng đảo nghiêng rã rời
Tả tơi hoa rụng ven đồi
Ngàn lau, nấm đất lấp vùi tình xưa
Hương trầm đẫm ướt sương mưa
Hàng dương khép nép lạnh đưa lối về
Hồn chìm sâu dưới cơn mê
Chiêm bao tưởng gặp, não nề thấy nhau
Sóng tình vỗ nhịp lao xao
Thuyền yêu rời bến lạc vào viễn khơi
Tỉnh-say, đối diện bồi hồi
Buồn-tôi đánh mất lâu rồi...ngày vui
Giật mình...có một mình tôi
Đèn khuya chiếc bóng, mộng phơi úa tàn
Vẫn còn tôi giữa dương gian
Mải mê tiếp bước lầm than kiếp người
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2010 11:30:18 bởi vithong >
Trích đoạn: SongHuong
HOA CỎ MAY
Biết bây giờ em còn nhớ hay không ?
Thuở ấu thơ tụi mình mưa đồng, nắng bãi
Cái đuôi tóc vàng hoe buổi em chưa làm con gái
Tôi vụng về bảo giống : " Hoa cỏ may "
Rồi những chiều đùa nghịch bên nhau
Tôi hái hoa cỏ may rãi đầy trong gió
Hoa vô tình đậu trên làn tóc nhỏ
Em phụng phịu bắt đền : " Anh gỡ cho em "
Tuổi thơ dễ hờn rồi cũng chóng quên
Bỗng vụt qua đi, em trở thành con gái
Tôi theo lớp xa đồng, xa bãi
Cánh hoa cỏ ngày nào xin gởi lại tóc em
Cánh hoa cỏ ngày nào theo tôi suốt bao đêm
Thành kí ức tuổi thơ, thành nỗi niềm khôn tỏ
Thương nhớ em tôi gọi thầm tên loài hoa cỏ
Đâu biết rồi hoa cỏ cũng tàn phai
Ngày em sang sông tôi cách một con đèo (1)
Quà cưới cho em cánh hoa ngày xưa đó
Còn tiếc thương những chiều hoa bay đầy trong gió
Xin em giữ giùm cánh hoa cỏ ngày thơ
Sông Hương
(1) Đèo Hải Vân
CÁNH HOA KỶ NIỆM
Cánh cỏ may trong ngày xa xưa ấy
Vẫn thâm trầm lặng lẽ những bước chân
Khơi lại trong em nỗi nhớ âm thầm
Từng ký ức ..... rồi lại từng ký ức
Trăng hỡi trăng có bao giờ trăng thức?
Để cùng tôi tình tự chuyện ngày xưa
Chuyện ngày xưa của đồng, bãi nắng mưa
Và "người ấy" của một thời con gái
Đã xa quá những ngày ta từng trãi
Những ngọt ngào thời bím tóc ngây thơ
Hoa cỏ may vẫn lặng lẽ vào mơ
Thương ngày đó vụng về bàn tay vuốt
Trên tóc em màu cỏ may óng mượt
Nhớ anh nhiều hoa cỏ cũng buồn theo
Giờ thẩn thờ nhìn nửa mảnh trăng treo
Nơi phương đó, người ơi xa xa lắm
Giữ cho anh cánh hoa tình xinh thắm
Của chúng mình tuổi mới bước vào yêu
Mà đã xa, xa cách biết bao nhiêu
Sao ngày ấy....lòng mình anh không tỏ?
Thuỵ Du
TD gửi hoạ với bài HOA CỎ MAY của Sông Hương .....Chúc vui nhé !
Trích đoạn: vithong
@THỤY DU
Ô ! Người đẹp làng thơ về rồi ư? Vì bận việc nên ít về nhà , TD thứ lỗi tội nghinh đón chậm chạp nhé ! Chúc TD nhiều niềm vui trong cuộc sống.
VT
CÕI MƠ
Tôi-người, hai thế giới riêng
Ngày chia tay nắng chiều nghiêng rã rời
Tả tơi hoa rụng ven đồi
Ngàn lau, nấm đất chôn vùi tình xưa
Hương trầm đẫm ướt sương mưa
Hàng dương khép nép lạnh đưa lối về
Đêm nằm rũ giấc ê chề
Chiêm bao ngỡ gặp, tưởng nghe lời chào
Sóng tình vỗ nhịp xôn xao
Mặc bao hư ảo lăn vào cuộc vui
Tỉnh cơn mê lại bùi ngùi
Buồn-tôi đánh mất ngày vui lâu rồi
Giật mình…có một mình thôi
Đèn khuya chiếc bóng nhìn tôi ngỡ ngàng
Vẫn còn tôi giữa dương gian
Mải mê đi tiếp lầm than kiếp người
Vi Thông
------------------------
@ VI THÔNG
TD xin cám ơn VT sang thăm nhà & gửi cho TD một tuyệt tác của VT nhé ! Bài thơ nào của VT cũng là một tuyệt tác cả....
TD không có tài để hoạ thơ cùng VT, hihi....Từ xưa đến giờ đã vậy rồi mà, chỉ xin múa rìu qua mắt thợ, gửi đáp lễ VT bằng một bài có lẽ được xếp vào hàng cuối bảng của các bài thơ dở nhất....Hihi....Mong VT vui lòng nhận cho nha.....
--------------------------------------------------------------
NẮNG PHAI
Nắng đã phai rồi nơi chốn xưa
Tình cũ xót xa mấy cho vừa ?
Ngăn núi cách sông dường nghe xót
Một vết thương đời, đớn đau chưa ?
Từ độ sang ngang dạ lắng buồn
Thương anh bao nỗi lệ sầu tuôn
Bước chân hoang vắng tình trĩu nặng
Giấc ngủ lạnh lùng với trăng suông
Anh hỡi thu qua đã bao mùa
Nơi này giọt ngắn xót xa đưa
Giọt dài yêu ấp tình cô quạnh
Lòng ai hoài ký ức chiều mưa
Anh hỡi xin một lần nữa thôi
Tiếng nói yêu anh thốt ra lời
Để tiễn anh đi ngoài vạn dặm
Thôi hết, cuộc đời đã ngăn đôi
Thuỵ Du
Chúc VT luôn vui nhé !
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: Nhân Sơn
HỤT ĐÒ...
Biết trước là em sẽ chối từ
Dù tình anh chân thật hay hư
Tim đâu còn chổ mà nghĩ đến
Dành riêng một thoáng để suy tư.
Em nói yêu nhau qua tình thơ
Chỉ là lời buông thả lững lờ
Làm sao nói được điều khó nói
Thôi thì để anh sống trong mơ.
Anh biết tình ta nay lỡ làng
Vì em đã vội lật sang trang
Con đò xuôi mái tìm bến đỗ
Ngu ngơ đành hụt chuyến đò ngang...
Mặc Nhân Sơn
NS ơi....
Sao không chọn đề tài khác mà hoạ với TD, chứ hoạ thế này hoài khó quá chời luôn á NS à.....Hihi.....Hôm nay hoạ thơ dở ẹt à, đừng cười nghe....
LỠ
MỘT CHUYẾN ĐÒ
Đò ngang một chuyến lỡ làng
Em đi một bước dở dang phận mình
Ai vương vấn sợi tơ tình
Sao xưa không ngỏ để mình anh đau ?
Bây giờ trót đã xa nhau
Phải chăng duyên kiếp qua cầu gió bay
Thương anh thương mối tình say
Mà anh ấp ủ những ngày tháng qua
Yêu thương ngần ấy thiết tha
Để em nghe nặng xót xa cũng đành
Thương anh một sợi tơ mành
Bước hờ sẽ đứt, sẽ thành giấc mơ.....
Thuỵ Du
xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2010 06:39:39 bởi nghinhnguyen >
EM YÊU
Em yêu anh cũng như rừng yêu lá
Như mùa thu yêu ngọn gió heo may
Như mùa xuân yêu giọt nắng hây hây
Như cây cỏ yêu nồng nàn nguồn nước
Em yêu anh như đã từng kiếp trước
Mình hẹn nhau cùng nối lại ba sinh
Để theo nhau đi cuối nẻo ân tình
Trả cho hết những thương yêu ngày ấy
Em yêu anh, yêu đậm đà biết mấy
Vầng trán thơm từng in dấu môi em
Yêu trăng thu hờ hững rớt bên thềm
Yêu vần thơ từng ngày anh nắn nót
Em yêu anh, bởi vì mình đã trót
Làm người tình từ muôn thưở của nhau
Phải không anh, những thương nhớ đằm sâu
Anh sẽ mãi....chỉ dành cho em nhé !
Thuỵ Du
Chúng mình đã hẹn thề từ kiếp trước
Chờ mãi đến hôm nay gặp được nhau
Mái tóc hai đứa giờ chớm bạc màu
Tuy muộn màng còn hơn là thất lạc .
Đã bao năm ôm nỗi buồn sa mạc
Đi tìm em..trôi dạt khắp nẻo đường
Kiếp giang hồ nhuộm bạc áo phong sương
Bởi lo ngại người quên lời nguyện ước.
Do duyên nợ ba sinh mình hẹn trưóc
Nên phút đầu vừa gặp đã say mê Hình bóng em theo anh mãi hiện về
Như nhắc lại những ân tình chưa trả.....
Mặc Nhân Sơn
-NS đã đổi theo ý TD rồi đấy...hihi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 19:41:39 bởi Nhân Sơn >
LỜI RU CỦA ANH Lời anh ru điệu trầm buồn Trong dư âm tiếng mưa tuôn rạt rào Mơ màng giấc mộng xanh xao Ru em một thuở ngọt ngào thương yêu Xuân xanh mơ ước đã nhiều Đời cho tan vỡ tình yêu đâu còn Ru em ru tuổi đá mòn Mộng xưa em đợi suốt tròn năm canh Lời anh réo rắc trăng thanh Bay vang vọng mãi...hoá thành ước ao..... Thuỵ Du Ru anh À ơi ! Gió ru cành liễu dịu êm Hôm nay cuối tháng trăng đêm lên rồi Ngủ đi anh nhé …à ơi ! Hãy nồng giấc điệp bởi lời em ru À ơi ! Cuối thu thoảng gió heo may Niềm thương em đặt trong tay ấm lòng Tình yêu hoa đã trổ bông Bao công vun trồng - nắng sớm chiều giông À ơi ! Trời đêm toả ngát hương nồng Anh tặng cành hồng - em ngọt lời thơ Thuyền ta neo đậu bến mơ Vẫn tròn mộng ước bên bờ sông yêu À ơi ! Dù cho mặn ngọt đắng cay Thì trên đời này ta mãi có nhau Rừng ngăn núi cản ngại đâu Hay trời biến đổi biển dâu …mặc trời À ơi ! …À ơi !!! T.T.K.5.11.2009
VỌNG LỜI RU
Ru em ta đã một thời
Cho em ngon giấc tưởng rồi - trăm năm
Lời ru còn mãi dư âm
..... Giờ đây từ chốn xa xăm hiện về
Ta còn ủ dột đau tê
Lời ru tiếng vọng não nề thêm thôi
À ơi! hai tiếng à ơi!
Người đi bỏ lại khung trời mây giăng
Sương khuya, lá rụng đầy sân
Lời ru tiễn biệt một lần riêng ai
...
Em về trong nắng sớm mai
Em ru tiếng vọng à ơi...nặng lòng
Âm vang réo rắc tầng không
Cho ta say lại giấc nồng thời qua
ĐT
GIỌT
NẮNG TÌNH EM
Môi em giọt nắng có hồng Sưởi lòng anh những gió đông lạnh lùng? Vòng tay em có thuỷ chung Giữ anh cho trọn kiếp cùng không em? Sóng đời biển có ru êm Để ta sánh bước một bên ngọt ngào? Mưa rơi từng giọt xôn xao Để trăng thu cũng lặn vào mắt ai Để anh soi bóng đêm dài Để anh ôm trọn hình hài yêu thương Tóc em dài sợi vấn vương Trói anh vào cõi vô thường tình yêu....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 04:58:15 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Nhân Sơn
EM YÊU
Em yêu anh cũng như rừng yêu lá
Như mùa thu yêu ngọn gió heo may
Như mùa xuân yêu giọt nắng hây hây
Như cây cỏ yêu nồng nàn nguồn nước
Em yêu anh như đã từng kiếp trước
Mình hẹn nhau cùng nối lại ba sinh
Để theo nhau đi cuối nẻo ân tình
Trả cho hết những thương yêu ngày ấy
Em yêu anh, yêu đậm đà biết mấy
Vầng trán thơm từng in dấu môi em
Yêu trăng thu hờ hững rớt bên thềm
Yêu vần thơ từng ngày anh nắn nót
Em yêu anh, bởi vì mình đã trót
Làm người tình từ muôn thưở của nhau
Phải không anh, những thương nhớ đằm sâu
Anh sẽ mãi....chỉ dành cho em nhé !
Thuỵ Du
Chúng mình đã hẹn thề từ kiếp trước
Chờ mãi đến hôm nay gặp được nhau
Mái tóc hai đứa giờ chớm bạc màu
Tuy muộn màng còn hơn là thất lạc .
Đã bao năm ôm nỗi buồn sa mạc
Đi tìm em..trôi dạt khắp nẻo đường
Kiếp giang hồ nhuộm bạc áo phong sương
Bởi lo ngại người quên lời nguyện ước.
Do duyên nợ ba sinh mình hẹn trưóc
Nên phút đầu vừa gặp đã say mê Hình bóng em theo anh mãi hiện về
Như nhắc lại những ân tình chưa trả.....
Mặc Nhân Sơn
-NS đã đổi theo ý TD rồi đấy...hihi...
TIẾP NỐI
NHỮNG ÂN TÌNH
Những ân tình tự bao giờ chưa trả
Nên bây giờ mình đã gặp lại nhau
Để luyến lưu trong những phút giây đầu
Từ cái thưở ban sơ vừa quen, nhỉ !
Ngọn lửa cháy ở trong lòng âm ỉ
Mà âm thầm sức mạnh đến thiên thu
Để nhốt tim nhau vào trong chốn ngục tù
Để thấm ngọt tự tấc lòng đôi lứa
Và để rồi như đã theo lời hứa
Có muộn màng nhưng ta vẫn gặp nhau
Để trong đời, bể mặn ngọt nông sâu
Ta tiếp nối duyên tình từ kiếp trước.....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 06:43:59 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Đình Thế
VỌNG LỜI RU
Ru em ta đã một thời
Cho em ngon giấc tưởng rồi - trăm năm
Lời ru còn mãi dư âm
..... Giờ đây từ chốn xa xăm hiện về
Ta còn ủ dột đau tê
Lời ru tiếng vọng não nề thêm thôi
À ơi! hai tiếng à ơi!
Người đi bỏ lại khung trời mây giăng
Sương khuya, lá rụng đầy sân
Lời ru tiễn biệt một lần riêng ai
...
Em về trong nắng sớm mai
Em ru tiếng vọng à ơi...nặng lòng
Âm vang réo rắc tầng không
Cho ta say lại giấc nồng thời qua
ĐT
ÂM
VANG
TÌNH BUỒN
Lời ru lặng những xót xa
Dường như vang vọng phong ba giữa đời
Âm dư thầm lắng một thời
Người đi qua đã chơi vơi lệ sầu
Em về, trầm mặc giọt châu
Em về, năm tháng còn đâu hỡi người
Chỉ còn nửa mảnh trăng côi
Nhớ người ngày của xa xôi mà buồn
Em đi, trăng lạnh cùng sương
Em về, trăng cũng vấn vương tình sầu....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 07:11:25 bởi Thuỵ Du >
Nỗi buồn
Vậy là em đã có người
Vần thơ cùng với cuộc đời em trao *
Nỗi buồn theo gió hanh hao
Anh ôm một giấc chiêm bao chưa tròn
*Vần thơ em biết trao ai ( Thụy Du )
kimrbl