HAI SẮC HOA TI-GÔN
T.T.K.H.
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng : "Hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi".
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp : "Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng nghĩ suy".
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trần gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui, pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo với chồng tôi
Từng mùa thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi ! Người ấy có buồn không ?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng...
T.T.K.H.
DI NIỆM MỘT MỐI TÌNH
(HAI SẮC HOA TI GÔN)
Trắng canh sương bạc mái đầu
Gió gieo trời nhớ, biển dâu đợi chờ
Thu về mang một cánh thơ
Viết lên chiếc lá vàng mơ bụi hồng
Từ nàng cất bước theo chồng
Chàng theo tiếng gọi ước mong đi tìm
Chia đôi nửa mảnh hoa tim
Của người năm trước gửi duyên trao tình
Còn đâu tình mộng đẹp xinh
Tình yêu ấp ủ vẹn tình thành đôi
Hẹn lòng son sắc chung đời
Đêm đêm cầu nguyện ngàn lời thánh ca
Đời nàng như một loài hoa
Chưa tròn ước mộng nhạt nhoà sắc hương
Đắng cay mím chặt môi hường
Vì lòng nàng đã trót vương tình sầu
Tàn đêm giá lạnh hồn côi
Gục đầu nàng khóc không nguôi nhớ chàng
Ai làm cho lỡ đò ngang
Cho tình ngưu chức muôn vàn nhớ nhung
Tình xa xôi lắm nghìn trùng
Sương rơi dầy đặc lạnh lùng màu mây
Ngưu Lang Chức Nữ còn ngày
Gặp nhau bến hẹn tỏ bày nhớ thương
Chàng, nàng duyên nợ còn vương
Nhưng đôi ngả cách nghìn phương xa mờ
Nàng buồn ngồi viết vần thơ
Trao chàng với nỗi mong chờ thiết tha
Ti Gôn hai mảnh tim hoa
Nhỏ dòng máu lệ nàng pha chút tình
U hoài mộng đẹp duyên xinh
Cùng chàng nói chuyện ân tình lứa đôi
Bây giờ hai người hai nơi
Lời nguyền hẹn ước đã trôi theo dòng
Nàng cam phận sống bên chồng
Cho tròn một kiếp má hồng phôi pha
Duyên tình giờ đã chia xa
Mộng chung ước thệ thôi đà dở dang
Tình như chiếc lá thu tàn
Chia lìa đôi ngả thiếp chàng xa nhau
Nhã Trân MỐI TÌNH CÔI
Ân tình chẳng giữ cho nhau
Nên là phụ nghĩa vàng thau cùng người
Lả lơi số phận trêu ngươi
Làm sao mà trách lòng trời người ơi
Bây giờ hai nẻo xa xôi
Tigôn hoa vỡ tách đôi ân tình
Em giờ ôm phận linh đinh
Ái ân lạt lẻo, chữ tình nặng mang
Chồng em cũng nghĩa tào khang
Mà tình em chỉ đeo mang cùng người
Nợ duyên ai đã đổi dời
Tigôn ngày ấy cả đời không quên
Mộng chung mình chẳng cùng nên
Thì còn đây mảnh tình riêng trao người
Anh còn góc biển chân trời
Em còn thương nhớ một người xa xăm
thuỵ du
NT ui....
Cô Du hoạ thơ với NT trễ quá nhỉ
....Đừng buồn cô nha....
Chúc NT vui nhé !!!
Nhịp nhàng từng điệu ly tao
Cầu duyên dìu bước em vào thi ca
Thông hành đưa lối vương hoà
Cảm thương chút phận hương hoa bạc phần
( Tội nghiệp " Hai sắc hoa Ti Gôn " quá ! )
Mỹ Con xin tập hoạ theo chuyên tình "Hai sắc hoa Ti Gôn" mà cô Du và nhỏ Nhã Trân đã hoạ ở trên nhé ! Chỗ nào Dalena lệch từ Ngữ , xin cô Du chỉnh sửa giúp cháu nhé, vì Mỹ con không rành Tiếng Việt mà ! Híc híc...Cháu bắt đầu hoạ thơ đây : Cháu xưng anh nè
ĐA TẠ BÀI THƠ EM
Bao nhiêu mộng ước thề nguyền
Đến nay tình lỡ thiên duyên định phần
Xót tình lịm chết châu thân
Giờ đây xin gọi cố nhân hỡi người !!! (Từ đây)
-----------------------------------------
Anh nhận bài thơ em tặng anh
Bao đêm lạnh anh thức thâu canh
Dù rằng sương gió đời nghiêng ngả (ngã)
Anh vẫn nhớ em , em của anh
Bao nhiêu năm tháng sầu lẻ bóng
Âm thầm ngồi đếm giọt mưa đông
Đôi mảnh Ti Gôn tình rạng vỡ (rạn)
Anh khóc thương em kiếp má hồng
Thuyền tình không ghé để mình sang
Thì nhắc làm chi chuyện bẽ bàng
Em có nhớ anh thì hãy gắng
Sống vui đừng để lệ tuôn tràn
Lần đưa tiễn đó tình ly tan
Nuốt hận nhìn em bước sang ngang
Trời buồn nhỏ lệ sầu ai oán
Nguyệt lão se duyên lộn chỉ vàng
Anh khóc tình ta sớm ly tan
Hai mảnh hoa tim nhuộm máu loang
Đỏ sắc Ti Gôn hồn rướm máu
Nước mắt anh trào theo nỗi đau
Lần đưa tiễn đó ta xa nhau
Em khóc nhoà trôi phấn má đào
Sông nước buồn thương mờ mịt sóng
Ai xuôi con tạo tách rời nhau (xui)
Mộng ước ngày xưa dệt gấm hoa
Giờ ta đành phải nói chia xa
Đắp trong tim lạnh ngôi mộ nhỏ
Để phút chạnh lòng chứa lệ sa
Anh giữ trong lòng mảnh vỡ oà
Ti Gôn sắc đỏ lịm hồn ta
Thương em dáng nhỏ buồn da diết
Thổn thức trong anh mỗi chiều tà
Anh nhớ em nhiều những thu qua
Phòng không chiếc bóng ngắm chiều tà
Lá thu rớt vội sa đầy thềm
(Lá thu vội rớt sa đầy ngỏ)
Đếm bao mùa lá lòng sầu thêm
(Đếm bao mùa lá lặng xót xa)
Anh giữ trong lòng mãi dáng em
Tóc mây che nửa cánh vai mềm
Mắt buồn gợn sóng mùa thu cũ
Thường đến tìm anh giấc ngủ êm
Anh giữ trong lòng mãi dáng đi
Dáng em ngày rợp pháo vu quy
Bước lên từng bước xe hoa đỏ (Từng bước vào lòng xe hoa đỏ)
Xe chuyển bánh rồi lệ thắm mi
Cho đến bây giờ anh nhận thơ
Của người tình cũ cõi xa mờ
Không là thi sĩ nhưng anh vẫn
Đa tạ tình thơ, phúc đáp thơ
...
DALENA
( Mỹ con )