Tuyết rơi nhớ anh chứ nhớ ai
Nhưng anh là ai... biết mới tài 
Nên mượn người tuyết..nhớ tạm vậy
Để gọi là biêt..nhớ...nhớ...ai 

Love
Thêm Một Lần Yêu Thương
Anh đem tuyết lạnh thả thôn nghèo
Tình em trở giấc cũng buồn theo
Sao không trút nắng cho êm ấm
Để nhịp yêu đương vẫn đập đều.
Tháng sáu đi về vẫn còn mưa
Cần lắm anh đưa đón bốn mùa
Xuân, Hạ, Thu, Đông cùng chung bước
Chẳng lúc nào rời, anh hiểu chưa?
Thì nhé anh ơi sát lại gần
Cho vừa nhung nhớ mộng tình nhân
Kỷ niệm nào vẫn còn gút mắc
Ta mở cho toang...phút tần ngần.
Love
Chết rồi, em chỉ biết làm thơ yêu thôi 
Chờ Ghép Nữa Vầng Trăng
Một nữa vầng trăng ai đợi chờ
Người kia ấp ủ mãi trong mơ
Hè phong xào xạc mảnh tình nhớ
Nơi hẹn đâu đây bóng thẫn thờ
Mỗi đêm chưa ngủ dạo công viên
Giẫm nát cỏ khô gió muộn phiền
Đáy dạ bồn chồn như luyến tiếc
Nỗi buồn dai dẵng chảy triền miên
Tự hỏi lòng nầy có phải yêu
Bỗng dưng vai nhớ nặng thêm nhiều
Gánh đầy thương tiếc đời cô lẽ
Làm choáng ngộp hồn rá mộng xiêu
Nếu có ngày mai thấu hững hờ
Ai chờ ai đợi kẻ bơ vơ
Tìm sầu tìm khổ thương đầm ấm
Có nhớ có yêu mới dại khờ
Ai chờ ai hiểu được bao nhiêu
Cứ để người trông ngóng mỗi chiều
Thêm xót xa lòng thương nỗi nhớ
Mơ về ghép lại mảnh trăng yêu
Đoạn Trường
quên nè, anh chỉ biết làm thơ nghèo...