CỨ     TRÊU    NGƯƠI
Nào biết tại sao cứ nhớ hòai.
Đêm trường thao thức bởi vì ai
Ngẩn ngơ vẫn tưởng cơn mơ ngủ.
Mê muội đinh ninh giấc mộng dài.
Chìm đắm làn môi như nũng nịu.
Mơ say ánh mắt cứ trêu ngươi.
Yêu lời thân ái bao nồng ấm.
Có hiểu vì đâu nỗi nhớ hòai
Trần       Mạnh      Hùng
_____}{____}{____}{_____   
   (________________________)   
   {}      12-5-2009 5:17 Pm      {}  
  
     Tình Bong Bóng   
   Tình như bong bóng thổi bay hoài   
   Rơi vào cay mắt bởi vì ai   
   Ngẩn ngơ màu sắc như mơ ngủ   
   Nửa tĩnh nửa say giấc mộng dài   
   Bong bóng chập chờn môi nũng nịu   
   Si tình bong bóng trắng con ngươi   
   Ước mơ hạnh phúc đời lạnh ấm   
   Tình như bong bóng cứ bay hoài   
   Mytutru_12.5.2009   
     
   
     Có đôi khi con người ta bổng dưng có những cơn buồn vu vơ , nó đến thật bất ngờ nghĩ kĩ lại vẩn không tìm được câu trả lời , có phải vì gia đình , sự nghiệp , tình ái hay là quê hương....dường như hết thảy đều không phải , mà như là....
 
U Hoài 
 
Sâu trong tâm khảm cứ u hoài
Ngẫm lại mình đâu có oán ai
Muốn ngủ nhưng không vào mộng được
Về khuya mãi thức với đêm dài
Luôn hành điều thiện cam yên phận
Chẳng phạm gì sai phải hổ ngươi
Có lẻ nghĩ về vô thỉ kiếp
Sâu trong tâm khảm cứ u hoài
 
Đồng Lão
               Cho Tiểu chơi bóng với Thỏ ơi  
   Thổi bóng dưới trăng thật tuyệt vời  
   Ở đời mặc kệ ai hư ảo  
   Ta thổi bóng bay lên tận trời.  
     
   Hàn Băng  
     
   ( Đồng Lão ơi ! Ở nhà Đồng Lão thơ hay và nhiều cô , chú vui quá ! Đồng Lão cho Tiểu Băng qua nhà Đồng Lão chơi bong bóng với Thỏ nhé ! Tiểu Băng thích tranh hình của chú Tứ Trụ, Hình ngộ nghĩnh và vui lắm ! Thơ chú Tứ Trụ cũng rất hiền ! )  
   
               Vô Lượng Kiếp  
     
   Sâu trong tìm thức nổi u hoài  
   Ngàn năm về trước hẹn với ai  
   Chợt như nhớ nhớ, không nhớ được  
   Tấm thân trăn trở, thở ngắn dài  
   Biết thế định tâm mình an phận  
   Luyện rèn trí tuệ dạ nguôi ngoai  
   Hồi hướng bạn hiền vô lượng kiếp  
   An lạc thân tâm dứt u hoài  
   Mytutru_13.5.2009                Tiểu Băng chân thơ chạy lông nhông 
  Nhỡ bị quát đừng khóc nghe hông 
  Chân thơ Tiểu cứ chạy lòng còng 
  Bị quát rồi đừng có khóc ròng ròng. 
   
  hnh