Nuối Tiếc
Hàn Đan Quỳnh 05.03.2009 20:12:26 (permalink)
0
Muộn Màng
 
Tình yêu chân thật thường trong suốt
Hơn pha lê, hơn cả sương mai
Thế nên khi, người không nhận biết
Làm vở pha lê, tan sương mai
 
Khi chợt hiểu, thì ra đã muộn
Vết thương kia sao dể gì lành
Hối tiếc chỉ càng thêm khắc khoải
Được tình yêu, cũng đã đau thương
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 15:41:11 bởi Hàn Đan Quỳnh >
#1
    Đình Thế 05.03.2009 23:18:34 (permalink)
    0
     


    Tình yêu chân thật thường trong suốt
    Hơn pha lê, hơn cả sương mai
    Thế nên khi, người không nhận biết
    Làm vở pha lê, tan sương mai
     
    Khi chợt hiểu, thì ra đã muộn
    Vết thương kia sao dể gì lành
    Hối tiếc chỉ càng thêm khắc khoải
    Được tình yêu, cũng đã đau thương

    Ai triết lý tình yêu nghe hay quá
    Nhưng cuộc đời nghiệt ngã  bỡi tình yêu
    Ai biết tình yêu cũng khổ đau nhiều
    Vòng tình luỵ biết vẫn liều đặt bước...
    Họ thích cả những chiều mưa sướt mướt
    Họ nao nao nhìn con nước, lục bình trôi
    Họ thích bình minh và cả chiều trời
    Thích những ngày u ám và cả những ngày nắng đẹp
    Họ mơ giấc điệp
    Ôi tình yêu - vốn đẹp làm sao
    Rồi họ chia tay, cùng khổ như nhau
    Họ than vãn, họ làm thơ thương khóc
    Họ chia ly bước đường đơn độc
    Họ buồn, họ trách móc người xưa
    Họ thù hận, họ thương yêu biết mấy cho vừa
    Tình là thế , là gió mưa giông bão
    Họ sống bằng mộng ào
    Và suốt đời chẳng thể quên nhau.
    ÔI cuộc đời ơi! tình vốn một bể sầu!!!
    ĐT

    #2
      Hàn Đan Quỳnh 07.03.2009 07:15:44 (permalink)
      0
      Tình
       
      Tình là chi (!) cho ta hạnh phúc
      Cũng khiến ta phiền muộn một đời
      Hoá công! phải chăng người trừng phạt
      Để chử "Yêu" đi trước chử "Thương"

      Thử thách mà chi cao xanh hởi!
      Con chỉ là sản phẩm của người
      Một phần trong con giờ đã chết
      Còn lại chăng nửa trái tim hồng
       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 15:42:14 bởi Hàn Đan Quỳnh >
      #3
        Lam Hồng Minh 07.03.2009 07:34:05 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Hàn Đan Quỳnh

        Tình là chi (!) cho ta hạnh phúc
        Cũng khiến ta phiền muộn một đời
        Hoá công! phải chăng người trừng phạt
        Để chử "Yêu" đi trước chử "Thương"

        Thử thách mà chi cao xanh hởi!
        Con chỉ là sản phẩm của người
        Một phần đời trong con giờ đã chết
        Còn lại chăng nửa trái tim hồng



        Tình mãi là tình si mê điên dại
        Lý trí đứng nhìn không biết phải nói sao
        Con tim ta không cần phân giải
        Chỉ lắng nghe máu rỉ ngọt ngào
        Anh thử thách đi một lần nữa lao đao
        Và nhận định con đường vác lên cây thập tự
        Bài tình thơ vẫn là con chữ
        Vọng âm kia rung nhịp thở buồng tim
        Tình là đây, cho ta hạnh phúc
        Ảo ảnh nào đau nhói phần đời nhau.

        LHM
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2009 07:38:36 bởi Lam Hồng Minh >
        #4
          Đình Thế 07.06.2009 11:09:15 (permalink)
          0
          CHỜ NGƯỜI
           
          Chờ người, ta vẫn cứ chờ
          Mà người đi mãi có về nữa chăng?
          Ngày xưa tóc xõa ngang lưng
          Có lần người bảo: rằng đây tóc thề
          Giờ đây lòng thấy nảo nề
          Mỗi lần chải tóc, nhớ về người xưa
          Đan Quỳnh

          CHỈ LÀ KỶ NỆM!

          Xa nhau nhung nhớ sao vừa
          Bước đường lưu lạc người chưa trở về
          Còn chăng một mái tóc thề
          Hay đà hạnh phúc, bôn bề chồng con
          Nói chi chờ đợi héo mòn
          Ngưòi về kỷ niệm chỉ còn - tình xưa?
          ĐT

          Chào Đan Quỳnh, chúc bạn vui cùng TQ và có nhiều thơ hay

          #5
            Đình Thế 19.06.2009 20:40:53 (permalink)
            0
            CHỈ LÀ KỶ NỆM!

            Xa nhau nhung nhớ sao vừa
            Bước đường lưu lạc người chưa trở về
            Còn chăng một mái tóc thề
            Hay đà hạnh phúc, bôn bề chồng con
            Nói chi chờ đợi héo mòn
            Ngưòi về kỷ niệm chỉ còn - tình xưa?
            ĐT



            KỶ NIỆM-TÌNH XƯA
             
            Tình xưa giờ chỉ còn kỷ niệm
            Vì tóc xưa đã nhuốm bạc màu
            Vẫn cố lần tìm về ký ức
            Để gặp người trong giấc chiêm bao.
             
            Thuyền kia vẫn lênh đênh có phải?
            Hay đã neo mãi tận bến nao?
            Mơ một ngày thuyền về bến cũ
            Có được chăng? hay tận kiếp sau.

            VẪN BÊN ĐỜI

            Một lần ghé bến - khó mà quên
            Thuyền trôi dẫu lên thác, xuống ghềnh
            "Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy"
            Nhớ mãi cho dù đời lênh đênh

            Tình xưa, chút kỷ niệm ngày xưa
            Đông đi xuân đến đã bao mùa
            Ký ức nhạt nhoà nhưng vẫn nhớ
            Hiện về cả ngày nắng đêm mưa

            Đời người khoảnh khắc, có bao nhiêu
            Chưa trọn bình minh đã nắng chiều
            Tình duyên muôn thuở không ước hẹn
            Không hẹn mà sao vẫn nhớ nhiều

            Tình vỡ, thôi rồi đã chia ly
            Người đi ta cũng đã ra đi
            Trăm năm tình cũ là xa mãi
            Vẫn dấu trong lòng, vẫn khắc ghi
            ĐT

            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9