TRỚ TRÊU....!
Đời là thế, xót thương kiếp bẽ bàng...!
Phút chia ly dặm ngàn vương nhung nhớ
Bạn tình ơi! Duyên tình mình đã lỡ
Hẹn lai sinh ta nên nghĩa phu thê!!!
Men rượu tình nơi đầu lưỡi con tê
Mà đã nghe tình dặm ngoài sương gió
Con tim yêu bây giờ đành bỏ ngỏ
Ngọn trúc đào không còn nở từ đây.
Hãy vui lên cho đôi má hây hây
Môi mộng thắm, mắt biếc ngời lấp lánh
Ấp yêu hôn tóc mây thời óng ánh
Vùi giấc say quên tháng ngày vội vã...!
Người chốn nao, giờ xa xôi quá!
Vươn tầm tay, mà mãi chẳng gần nhau
Bước ra đi mà nghe mãi đớn đau,
Giây phút ấy, giữ cho nhau, anh nhé!
Đi tìm em, bên hiên nhà anh ngấp nghé
Nào thấy đâu! Hỡi người bạn tình chung
Chỉ nghe đâu đây tiếng gọi não nùng
Tim giá buốt tận cõi lòng tê tái.
Em trao anh, khối tình em vụn dại
Dù tháng ngày quá ngắn ngủi, anh ơi!
Đưa em đi, tận đến nơi xa vời
Bằng yêu ái, giúp em quên sầu khổ.
Anh sẽ đưa em về...về một chỗ
Chỉ đôi ta bầu bạn gió, mây ngàn
Kể em nghe bằng hơi thở nồng nàn
Yêu say đắm trọn đời này em nhé!
Hãy trao em, nụ hôn nhè nhẹ.
Dìu em vào giấc mộng thần tiền
Và ru em trong giấc ngủ ngoan hiền
Nơi tiên cảnh, đôi tim cùng nhịp đập.
Dù cho đất trời này có sập
Ta vẹn thề sống mãi bên nhau
Lời thiết tha đượm thắm tuôn trào
Như bể cả dạt dào sóng vỗ...!!!!
TT -- KN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2009 18:16:29 bởi Kẻ Ngông >