@
Gió: tính post ở nhà Gió đó....nhưng sợ đúng tâm trạng quá có người bùn
@
Lang Thang: tâm sự tí nhé! quan trọng là mình LT ạ! Tây Mỹ Tàu Việt, cái nào hợp với mình...túm liền! đối với LC chụp hình là một game chơi. Tấm hình mình chụp ra nhiều khi xấu đui với mắt của thiên hạ, nhưng chính LC đôi lúc tự mình gắn huy chương vàng cho mình (chảnh ) vì mình hiểu cái khó như thế nào để đạt được cái mình muốn.
Tấm Muốn Dzợ ở trên, LC tự gắn huy chương cho mình!(chảnh quá)
Với tốc độ chậm, thiếu sáng, không chụp flash vì...có flash... máy của LC mò cũng không tới, (mà chụp lén sài flash là tiêu) trong không khí nhà hàng chen chúc, kẻ đứng người ngồi cứ tấp nập, kiếm được một góc để nghía cũng là vấn đề, chọn đúng khoảng khắc là vấn đề khác, ánh sáng không đều vì cái đèn xoay xoay đủ màu trên sân khâu bắt ghét. Máy của Lá thì chậm...bấm một cái...hồi hộp đợi! chụp xong rùi nhìn lại có hình là dzui rùi, nhưng lại hồi hộp đợi về nhà coi kỹ lại có rung không? Nói chung cái game chơi này LC chỉ làm chủ được ngón tay, mắt, và cái đầu tính toán của mình...còn tất cả những yếu tố khác....LC chỉ làm chủ được một phần nào thôi, ngay cả cái máy của mình....Vì vậy thắng được cái game chơi là một cái đã, cái vui....và LC chỉ cần có vậy thui Lang Thang. Nếu LT nghĩ là mình chụp được, kiếm cách chụp liền...rồi gửi hình đi thi...
trúng giải nhớ khao LC ngheng....vì vì...LC có công xúi!
Cây chanh mọc giữa rừng chanh
Lá chanh trỗ giữa cành chanh, ...chuyện thường.