TRANG THƠ LƯU....VI THÔNG

]
VẦN THƠ SẦU NIỆM
Anh gọi em: -Ơi bà Tiên kiều diễm!
Âu yếm nhìn, Tiên nói:-Xin gì cho !
Vội vàng xin...-Một nụ hôn màu nhiệm
Khúc khích cười...-Khôn quá, thôi đừng mơ !
Vờ hờn dỗi...-Đồ yêu tinh tình nữ !
Rồi nguýt dài -Vậy đó, ai bảo yêu ?
Chờ nhắm mắt…cong đôi môi tình tứ
Người trao nhau say đắm nụ hôn chiều
Anh gọi em -Ơi nàng thơ tình ái !
Em thẹn thùng -Nào biết thơ gì đâu ?
Nắng bừng lên soi bóng hai mái đầu
Vài cơn gió ngượng ngùng ru nhè nhẹ
Thời gian ơi,dừng lại, đừng trôi nhé !
Này không gian ! Xin chứng giấc mơ hiền
Phía chân trời từng áng mây bình yên
Bên nhau kiếp lênh đênh miền mộng ảo
Dòng đời vốn ẩn bao chiều giông bão
Chốn trần gian ngàn thác lũ trùng vây…
Cánh chim non tan tác lúc chia bày
Nào ai biết được vòng xoay con tạo ?
……………………………………
Viết tặng em -Đây vần thơ sầu muộn
Em thở dài -Buồn ghi lại làm chi
Hãy quên đi, tiếc thương để làm gì ?
Khi phận số chẳng như mình mong đợi
Tay cầm tay, ngập ngừng câu muốn hỏi
Chỉ gục đầu, anh cũng hiểu em ơi !
Nắng rụng xuống đường chân mây vời vợi
Mưa chợt rơi trắng xóa cả lưng đồi
Môi tìm môi -Thôi lần này lần cuối !
Bỗng nghẹn lời, sao nỡ đau lòng nhau ?
Nỗi buồn trôi dăm chiếc lá phai màu
Như tiếc nuối mộng tình ai dang dở
Rồi lặng lẽ xa nhau từ dạo đó
Mưa ngại ngần lất phất chạy theo chân
Nhìn bóng ta mỗi lúc cách xa dần
Chiều hôm ấy con đường như rất lạ
Rồi từ đó ta không gặp nhau nữa
Em theo người gửi nỗi buồn cho anh
Giấc mộng xưa giờ vụn vỡ tan tành
Còn đây mãi những vần thơ sầu niệm
Vi Thông
Nhớ Về...
Người Tình Không Tên
Bên quán khuya chỉ còn ta thôi
Chốn lao xao giờ im vắng rã rời
Yên lặng nghe gió đêm về ru lối
Ly rượu đầy như nỗi sầu chưa nguôi
Em hãy ngồi kề gần bên tôi
Sát vai nhau cùng sưởi ấm tình người
Ta nhìn nhau, ngần ngại đâu muốn hỏi
Có phải mình chung nỗi niềm đơn côi ?
Hay em cứ…"giả" người tôi yêu
Chớ băn khoăn đừng toan tinh chi nhiều
Bờ môi nếu có đôi lời gian dối
Cũng vui lòng tôi vài phút rong chơi
Em hãy gượng nụ cười trên môi
Cố tô lên màu hương phấn cho đời
Đừng sợ hãi dẫu đêm dài bóng tối
Mai nắng ngày chan hòa kiếp mây trôi
Hỡi đôi mắt ! vùng trời xa xôi
Nỗi đam mê...chợt đem giấu đâu rồi?
Ngàn năm sẽ vụt qua như giấc mộng
Những nồng nàn chớ hững hờ phai phôi
Ta hãy cạn ly sầu...chia đôi
Cảm ơn men tình ngây ngất tuyệt vời
Chờ tôi nhé ! em ơi ! đừng bước vội
Mưa ngoài trời rơi tiễn người chơi vơi
Tôi nhớ em ! người tình không tên
Xưa gặp nhau một đêm phố không đèn
Nay còn mãi trong tôi vùng kỷ niệm
Đến bây giờ sao vẫn chẳng nguôi quên
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 11:07:12 bởi vithong >
VỚ VẨN...
CÁI THẰNG TÔI
Bạn hỏi tớ về lý lịch ư ?
Hãy uống trà đi rồi…từ từ
Cái gì còn nhớ tớ sẽ kể
Chắc là chỉ thiếu, chứ chả dư !
(E hèm…)
Bắc kỳ chính gốc…dân di cư
Ấy thế ! đừng khinh nghe ! rất cừ
Vô nam ngày ấy…chắc lánh nạn?
Cuộc sống nói chung cũng phập phù
Vậy thì cứ gọi…dân “năm tư” (54)
Hay “quân rau muống” tớ cũng ừ !
Dưới trướng”nam triều”mai nở...thiếu
Thế là “cải tạo” như kẻ hư ?!!
Ba năm chưa đủ…cái “hát ô” (H.O)
Có khối người chê bảo tại…khờ !
Đã lỡ đeo bên mình chữ…dại
Thôi thì bản mặt cứ…bơ bơ
Bình thường đâu rỗi rảnh…làm thơ
Tai nạn giao thông, đã chực chờ
Chấn thương cột sống…đi rất chậm
Lắm kẻ xầm xì_ Hắn mần thơ ? !
Vần thơ từ dạo đó…lơ mơ
Ý tứ vu vơ nghĩa mù mờ
Bạn bè ái ngại câu chê…dở !
Thằng cháu ba phải khen…ầu ơ
Tóc già chưa kịp rụng, đã phai
Thế nhưng ! vẩn vơ cứ mơ hoài
Rõ chán cho cái…đời ông ngoại !
Ôm đồm chi lắm ! thú lai rai
Vò đầu,sờ trán lại rờ tai
Vuốt mãi râu ria cũng tủa dài
Ngẫm nghĩ mỗi câu…chưa biết giải
Có phải tớ giờ…chẳng giống ai ?
Tình cờ vớ được “CÁI THẰNG TÔI”
Vỗ đùi đánh bốp…”nó đây rồi” !
Lý thú bài thơ “ông” HOÀNG THỊ
Họa mấy câu vần…vui chút chơi
Vi Thông
Vớ Vẩn Với...Cái Đầu Gối
Đầu gối của tôi tánh thơ ngây
Hai đứa sinh ra cùng một ngày
Tôi lớn, khôn hơn...chui ra trước
Nó bé, ra sau...chỉ ít giây
Đầu gối của tôi vốn…trọc đầu
Đầu tôi cũng hói ! khác gì đâu ?
Đôi lúc co ro ngồi bó gối
Đầu này, đầu nọ, giống hệt nhau
Tần ngần mở đầu gối ra coi
Ơ hay ! một đứa biến đâu rồi ?
Chiến tranh, khiến thằng phải toi mất
Thằng trái còn lại bỗng lẻ loi
Ngồi buồn vạch đầu gối…ỉ ôi
Có lẽ nay tao đã hết thời
Cái vòng luẩn quẩn chân đã mỏi…
Thế sự từ đây…chép miệng cười
Rựơu này ! ngon uống thử tao coi
Gối ơi ! mày đâu phải dân tồi
Đứa nào “chân thật”, nào “chân giả”
Thằng nào say đáng mặt tay chơi
Hận đời…lôi đầu gối ra thề
Từ nay nhất quyết chẳng u mê
Làm chứng cho tao lời hứa nhé !
Nếu còn tái phạm…cứ cườì chê
Luận bàn đầu gối…chuyện thơ, văn
Gối nghe say đắm…chả cằn nhằn
Đu đưa…thế mới là tri kỷ !
Ba phải…ngỡ như bạn chí thân !
Bây giờ tớ chẳng sợ đơn côi
Buồn, vui có gối ở bên đời
Hồn nhiên tán phét cùng đầu gối
Vẫn hơn nói chuyện với bao người…
Vi Thông
NGÔNG
1
Ta muốn đề thơ lên ánh trăng
Nhờ sóng hòa âm khúc nhạc vàng
Non cao ta múa đường thư pháp
Gió về cất tiếng hát ngân vang
Mây trời thì nhốt giữa phông tranh
Minh họa đời bao cảnh hữu tình
Ngàn sao cứ hái treo khung ảnh
Điểm nắng cho ngàn sắc lung linh
Ta dàn sân khấu chuyện nhân duyên
Trần gian kịch bản lắm ưu phiền
Thần tiên chả biết ai đạo diễn
Xem rồi cười, khóc thật hồn nhiên
Ngày nao lê bước chân trần thế
Vui quá ở luôn chẳng muốn về
Thế là ...lần lượt xa Thượng Đế
Trời bỗng xa vời bóng vắng hoe...
2.
Ta yêu trần thế ấy như điên
Thiên đường nay đóng cửa mọi miền
Nhân gian thay đổi luôn mở hội
Dụ dỗ khiến trời mất hết tiên
Ta nhớ ngàn xưa...đâu đã xa !
Từng đêm vằng vặc ánh trăng ngà
Vì lỗi tình nhân câu ước hẹn
Chia đời thành hai mảnh phôi pha
Ta yêu hạt nắng sớm la đà
Giọt sương trinh bạch xiêu hồn ta
Rồi nghe từng nỗi đau...hóa thạch
Cái rùng mình trong một sát na
Ta hận trời gieo lũ bão giông
Động đất, chiến tranh, bao bất đồng
Bóng tối, và trăm điều tội lỗi
Đường trần bỗng chốc hóa mênh mông
Ta trách đời không thương thế nhân
Trời cao mà đất lại thật gần ?
Một mai người chết sao lên được
Vực tối đợi chờ lấp phủ thân
Ta hờn, ta dỗi bởi ta ghen
Ta mơ, ta nhớ trăng quên đèn
Lại trách tình nay sao bạc quá !
Dẫu bạc vẫn hơn dạ tối đen.
Ta ý kiến này ! Trời chịu không ?
Lần sau nếu cất lại Thiên Đường
Thì nên đặt móng trên nền đất
Để bóng thiên đường chẳng mông lung....
Vi Thông
TÌNH THƠ
Vui thơ nên chằng thấy ai già
Gần gũi nghĩa tình nào có xa
Mặc lũ thời gian không nán đợi
Kệ đời năm tháng cứ dần qua
Buồn ? quên đi nhé ! đâu cần nó
Vui ? nhớ lại nghe ! chớ bỏ ta
Rộn rã hồn thơ hòa nốt nhạc
Bài ca hạnh phúc gởi muôn nhà
Vi Thông
Cảm xúc nhân buổi họp mặt
SINH NHẬT VNTQ lần 7
Dù tôi chưa gặp bạn bao giờ
Mới chỉ biết nhau qua nét thơ
Ánh mắt thoạt nhìn hơi bỡ ngỡ
Làn môi thoáng nở chút vu vơ
Kim bằng ta kết dây thân ái
Nghĩa thiết mình đan tay ước mơ
Xin chúc tình thơ luôn sáng mãi
Niềm vui hội ngộ mấy ai ngờ
Vi Thông
Thi Nang chưa về dự họp mặt sinh nhật VNTQ lần 7,nên cảm xúc có thể chưa được đầy đủ lắm!Nếu có gì thiếu sót mong quý thi hữu thông cảm.
Xin cảm ơn tiền bối tietkimquyduc đã tặng thơ...
Thân mến chào Vi Thông,
Rất vui được gặp bạn lần đầu
CHƯA VỀ DỰ HỌP MẶT
SINH NHẬT VNTQ LẦN 7
Từ khi vào mạng đến bây giờ
Vừa được tám mùa xướng họa thơ
Bạn đã ghi tên... xem phấn khởi
Mình chưa họp mặt...thấy bơ vơ
Mong ngày hạnh ngộ cho tròn hẹn
Ươc buổi tương phùng để thỏa mơ
Thi hữu sum vầy vui vẻ quá!
Tình người thắm thiết thật không ngờ
Thi Nang
NIỀM VUI
Từ thuở vô Thư Quán đến giờ
Đã nghe tên tuổi một Nhà Thơ
Củ Chi danh tiếng…chưa lần gặp !
Đất Thép lẫy lừng…há nhận vơ ?
Bạn tới thăm tôi -tròn ý nguyện
Tôi về biết bạn -trọn niềm mơ
Từ đây ta kết dây thân hữu
Có những niềm vui rất bất ngờ !
Có những niềm vui rất bất ngờ
Đến trong cuộc sống tựa như mơ
Nhiều khi suy nghĩ chợt ngơ ngẩn
Đôi lúc trầm tư thoáng vẩn vơ
Vạn vật có bao điều thú vị
Muôn loài còn lắm chuyện nên thơ
Thì thôi hãy sống cho thanh thản
Rồi sẽ thảnh thơi lúc...tới giờ !...
Vi Thông
VƯƠNG VẤN
Hằng đêm xướng họa chỉ vài giờ
Những phút thanh nhàn mới đọc thơ
Tối xót vầng trăng nằm sóng soải
Ngày thương dáng liễu đứng chơ vơ
Về nơi Thư Quán đan mong ước
Đến chốn Diễn Đàn dệt mộng mơ
Thả chữ gieo vần cho đỡ nhớ
Buồn vui lẫn lộn biết đâu ngờ!
Buồn vui lẫn lộn biết đâu ngờ!
Thỉnh thoảng quay về với giấc mơ
Quẫn trí đôi khi lo vớ vẩn
Đau lòng những lúc nghĩ vu vơ
Hình xưa đọng lại trên trang sách
Bóng cũ chìm vào dưới áng thơ
Tình bạn năm nao vương vấn mãi
Từ hôm gặp gỡ đến bây giờ...
Thi Nang
NHỚ MÃI
Gặp nhau dẫu chỉ vài canh giờ
Mà ấm nghĩa tình các bạn thơ
Tay bắt tay, đùa vui rộn rã
Vai kề vai, bỡn cợt vu vơ
Cùng chung kết nối niềm mong đợi
Tất cả chan hòa nỗi ước mơ
Năm tới nhớ về vui bạn nhé !
Tình thân gắn bó chả ai ngờ
Tình thân gắn bó chả ai ngờ
Có lúc ngỡ là như cõi mơ
Tóc bạc...hàn huyên câu vớ vẩn
Đầu xanh...tán dóc chuyện vu vơ
Dẫu sao quy tụ tên thi sĩ
Nào có phân chia tuổi khách thơ
Ấy thế mà sao vui đáo để
Tôi còn nhớ mãi đến bây giờ
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 12:15:06 bởi vithong >
TRÒ CHƠI TRỐN TÌM
Năm, mười, mười lăm…một trăm…
Trốn đâu kín thế ? À em đây rồi !
Dẫu rằng có trốn lên trời
Cứ lần theo tiếng ai cười...là ra
-Anh này khôn lắm à nha !
Đếm chi nhanh thế ? Ai mà dám chơi !
-Vậy thì...xin lỗi em thôi
Mới ăn gian tí đã lòi cái đuôi !
Đôi ta từ thủa lên mười
Đến nay tuổi chớm xuân thì mộng mơ
Trò chơi ngày ấy ngây thơ
Vòng quanh cút bắt vu vơ trốn tìm....
Tìm em nay quá im lìm
Thì ra lẩn trốn vào tim ai rồi
Chơi ăn gian quá tình ơi !
Đành thua em đấy, anh rời cuộc chơi
Trốn tìm hai đứa hai nơi
Phải chăng duyên số do Trời se tơ?
Sợi dây đan-nối hững hờ
Để bao tan vỡ buồn ngơ ngác buồn
Đôi bờ sóng nước mênh mông
Người đây, kẻ đấy cõi lòng cùng đau
Ngày xưa thân ái còn đâu ?
Kiếm tìm chi để xa nhau suốt đời !
Thế rồi từ đấy xa xôi ...
Buồn như chiếc bóng chẳng ngơi theo người
Chiều nay nỗi nhớ bồi hồi
Trò chơi xưa nhắc chuyện thời đã qua !
Vi Thông
Trang thơ lưu
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
RE: Chia Tình http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40-80.html#p9611
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2010 16:56:35 bởi vithong >
HOÀNG HÔN VÀ CHIẾC LÁ
Hoàng hôn nắng rong chơi từng kẽ lá
Mộng trên cành, lá hé tình đong đưa
Chợt ngày kia...thoảng rơi phút giao mùa
Nằm hối tiếc cuộc đời...sao quá vội !
Này gió mây ! Dừng bước cho ta hỏi
-Có nơi nào mây gió chẳng lướt qua ?
-Còn bao lâu tuổi trái đất sẽ già ?
-Vậy nơi ấy…cõi Thiên Đường có thật ?
Gió hiu hắt...lá bồi hồi úp mặt
Mây vô tình…gió cuốn vào vòng xoay
Bóng tà dương chìm sâu dưới chân ngày
Dạt trôi mãi...về phương trời muôn lối !
Kiếp lãng du...làm sao người tránh khỏi ?
Bước phong trần chân gối mỏi đường xa
Lòng buồn tênh nhìn xác lá la đà
Thầm mơ ước hóa thân thành tượng đá !
Rồi một bữa...ngậm ngùi câu từ giã
Gió liêu xiêu vọng đưa khúc ru chiều
Tiễn chân người vừa qua chốn cô liêu
Hồn phiêu lãng tan theo màu sương khói
Ngày nắng tắt cheo neo vùng bóng tối
Cánh chim bay mờ khuất cuối lưng đèo
Có một người ngơ ngác dõi trông theo
Giọt nước mắt trong veo chừ rất lạ !
Vi Thông
HỌC...YÊU !
Phải làm “mới” lại nhau...thôi em ạ !
Như thế này...mới đáng gọi là yêu !
Thời gian đời đâu còn lại bao nhiêu
Chẳng lẽ mãi ngắm nhìn nhau như thế !
Thôi thì cứ…lao đại vào nhau nhé !
Đừng ngại chi, em chớ nghĩ suy nhiều
Khi tim mình đập chung một nhịp yêu
Không gian ấy sẽ hòa tan tất cả
Kìa ánh mắt ! Ta nhìn nhau rất lạ
Da em thơm gợi ý ngón tay mềm
Bờ môi hồng đang đợi chiếc hôn thêm
Mặc trái đất xoay vòng quay nghiêng ngả
Hãy thắp lên cho bừng tươi ánh lửa
Xua tan hồn sương gió lạnh đêm mưa
Vòng tay yêu chẳng có mấy khi thừa
Ghì xiết lấy ! Em ơi nhiều hơn nữa…
Cứ yêu nhau như “ rừng yêu thú dữ”
Thế giới giờ chỉ còn mỗi ta thôi
Thì xin em hãy ghi nhớ muôn đời…
Ngàn năm nữa… chỉ tình yêu vĩnh cửu ! Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 16:38:24 bởi vithong >
Ru Ta
Ngủ đi này tiếng thở dài
Sao còn thao thức đếm hoài nỗi đau
À ơi ! này gió đêm thâu
Hãy ru ta ngủ thật sâu giấc nồng
Chạnh lòng thương lũ côn trùng
Từng đêm khóc mộng hoang đường trần gian
Cuộc đời là thoáng phù vân
Sao người chuốc mãi vào thân lụy phiền
Hãy mơ đi ! giấc mơ hiền
Tình nhân khoác áo thần tiên ngóng chờ
Dẫu là hoang tưởng vu vơ
Còn hơn cứ mãi thẫn thờ đắng cay
Ngủ đi nỗi nhớ thơ ngây
Rồi mai quên hết đổi thay kiếp người
À ơi ! cát bụi phận đời
Trăm năm đợi tiếng ru hời thiên thu…
Vi Thông
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
RE: Chia Tình
Lời Ru Từ Điệu Ca Dao
Lời ru từ điệu ca dao
Ngày xưa mẹ dẫn con vào giấc mơ
Ngọt ngào ôi ! những vần thơ
Dạy con qua tiếng ầu ơ của người
Mỗi khi xao xuyến bồi hồi
Nhớ câu lục bát thương lời mẹ xưa
Đường trần nhiều nỗi đong đưa
Hơn nhau cách sống cho vừa mới hay
Tự hào khoe nắng sớm mai
Áo sương tinh khiết dám ai so bì
Vững lòng tin, mỗi bước đi
Lương tâm dẫn lối ngại gì gian lao
Mặt trời rạng chiếu trên cao
Ngàn sao tỏa sáng mặc bao đổi dời
Ngước trông chẳng thẹn với trời
Mai xuôi lòng đất nụ cười tròn môi
Hãy yên lòng nhé mẹ ơi !
Con luôn ghi nhớ mọi nơi trong đời
Hành trang theo mãi không rời
Còn câu thơ cũ một thời xa xăm
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2009 13:01:52 bởi vithong >
Gặp Người Trong Mơ
Đêm nằm nghe tiếng ưu phiền
Hồn nhiên gió tiễn nhau miền phù hư
Âm trầm tưởng khúc tương tư
Buồn ơi ! Ta lại…hình như nhớ người
Tàn cây trút lá bồi hồi
Thoảng trôi xào xạc phía trời xa xăm
Sao người chẳng ghé về thăm ?
Bỏ ta lối hẹn ngàn năm đứng chờ !
Từng đêm gối mộng ơ thờ
Vẳng nghe tiếng sóng vỗ bờ lao xao
Có lần gặp giữa chiêm bao
Mừng vui muốn nói mà sao nghẹn ngào
Ừ thôi em ! Vẫy tay chào …
Rồi đây chả biết khi nào gặp nhau
Bẽ bàng câu hẹn kiếp sau
Vội vàng người lại bước mau qua cầu
Vầng trăng bỡ ngỡ trên đầu
Đợi nhau thấp thoáng bóng sầu trong mơ
Vi Thông
Trang thơ lưu
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
RE: Chia Tình http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40-80.html#p9611
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 13:50:09 bởi vithong >
CHIỀU
Gió rung hạt nắng rơi đầy
Lá khô xào xạc tiễn ngày chân mây
Dịu dàng tà áo thu bay
Bâng khuâng tóc rối sầu lay vai gầy
Ru nhau cơn mộng ước này
Môi khô đọng tiếng thở dài lãng quên
Có người đến chốn bình yên
Nhớ người ở lại hồn nhiên ngóng chờ
Hàng cây ngây bóng thẫn thờ
Vẳng nghe tình sóng vỗ bờ xa xôi
Mộng đời mây-nước thả trôi
Tội thân gió mãi ngược xuôi lưng trời
Chiều nay thả bước bên đời
Thương con phố vắng nhớ người thuở xưa
Nỗi buồn trổ nhánh đong đưa
Rung rinh chiếc lá cuối mùa chờ rơi
Vi Thông
Trang thơ lưu
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
RE: Chia Tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 11:19:54 bởi vithong >
-Xin ghé thăm nhà riêng của VIT... vì thấy phù hợp tâm tình hơn...
nhưng không buồn tình... và cũng không chia tình...
Với lời chúc sức khỏe và yêu đời hơn...
-CHÙM THƠ CHÚC THỌ 60, 70, 80 xuân 1-CHÚC MỪNG CÁC CỤ ‘ĐÁO TUẾ’ Vượt qua ‘cột mốc’ sáu mươi Là ta đã ‘thắng lợi rồi’… đời nay Trời cho đủ sức đủ tài Sống vui, sống khỏe… tương lai là lời Ta xây cuộc sống thảnh thơi Đầu tư vốn lãi cho đời… kiếp sau Là gương đạo đức làm đầu Gieo nhân gặt quả, sang giàu…do Tâm… 2-MỪNG CÁC CỤ ‘CỔ LAI HI’ Vượt qua ‘cột mốc’ bảy mươi Chứng minh phúc hậu ‘cổ lai hi’ rồi Tròn ơn nước, vẹn ơn đời Chan hòa nghĩa xóm… càng vui tình làng… 3-CHÚC MỪNG CÁC CỤ ‘THƯỢNG THỌ’ Vượt qua ‘cột mốc’ tám mươi Xứng danh ‘đại lão’ cuộc đời mãn viên Dẫu cho lắm của nhiều tiền Cũng không mua được phúc duyên kiếp này…
Trích đoạn: vithong
Huy Dung - Tiết Kim Quý Đức - Vi Thông - Nhật Hạ - Minh Thanh Love - Ngụ Ngôn -? - Phạm Thị Cúc Vàng
Cảm xúc nhân buổi họp mặt
SINH NHẬT VNTQ lần 7
Dù tôi chưa gặp bạn bao giờ
Mới chỉ biết nhau qua nét thơ
Ánh mắt thoạt nhìn hơi bỡ ngỡ
Làn môi thoáng nở chút vu vơ
Kim bằng ta kết dây thân ái
Nghĩa thiết mình đan tay ước mơ
Xin chúc tình thơ luôn sáng mãi
Niềm vui hội ngộ mấy ai ngờ
Vi Thông
-Hẹn ngày tái ngộ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 06:36:28 bởi tietkimquyduc >