 
    
  
    
    
    
        
        
     TRANG THƠ LƯU....VI THÔNG
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Ngày ngày quét dọn lá khô rơi, 
  Quét cả ngổn ngang trăm mối đời. 
  Quét sạch trần duyên vô lượng kiếp 
  Bên thềm một chiếc lá vàng rơi... 
  Kashigi Omi           PHẬN ĐỜI   (Tặng Kashigi Omi) 
   
  "Bên thềm…một chiếc lá vừa rơi" 
  Cũng tựa người xong...một kiếp đời 
  Lưu luyến lìa thân, hồn lặng lẽ 
  Vấn vương rời nhánh, lá chơi vơi 
  Buồn-vui, số phận -an bài sẵn 
  Tan- hợp, cơ duyên -sắp đặt rồi 
  Hạnh phúc, khổ đau luôn góp mặt 
  Trời cao muôn thuở mãi trêu người ! 
  Vi Thông          RE: Chia Tình  
  RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều    http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40-80.html#p9611     
   
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2010 18:31:20 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn: tietkimquyduc  
   
  11-BỆNH ẤU TRĨ  
  (Tự đánh giá, một lời khuyên)  
   
  Bệnh ấu trĩ không riêng của ai  
  Người nào thấy được mới là tài  
  Tự cao, tự đại như mù quáng  
  Khiêm tốn, khiêm nhường thật đẹp 'dzai'  
  Khinh mạng mình ta luôn đúng nhất  
  Chủ quan tất cả đã lầm sai  
  Cuối cùng thất bại trong đời sống  
  Tại ... Bị ... khách quan ... bởi số trời ...  
   
  TĐ-14/8/2000  
  --------------------------  
  -TĐ rất tâm đắc với bài này vì nhớ lại chuyện cũ  
  (dù là mới hôm qua, hôm kia... ) vẫn thấy xử sự còn ấu tri...  
     
  
   Thỉnh thoảng đến thăm bác Thiềng Đức    Và học tập được rất nhiều ạ ! BÀI HỌC        Quả là bài học…chẳng riêng ai !    Có trải nghiệm qua, đúng thực tài !    Nhìn núi Thái Sơn – Đừng bỡn cợt !    Trông sao Bắc Đẩu – Chớ đùa dzai !    Khôn ngoan phát biểu lời không hớ    Ấu  trĩ  nghĩ suy  nói dễ sai    Tự nhủ noi theo gương Bác ĐỨC    Kẻo rồi sụp hố…thật khôi hài !       Vi Thông
          BÀI HỌC        Quả là bài học…chẳng riêng ai !    Có trải nghiệm qua, đúng thực tài !    Nhìn núi Thái Sơn – Đừng bỡn cợt !    Trông sao Bắc Đẩu – Chớ đùa dzai !    Khôn ngoan phát biểu lời không hớ    Ấu  trĩ  nghĩ suy  nói dễ sai    Tự nhủ noi theo gương Bác ĐỨC    Kẻo rồi sụp hố…thật khôi hài !       Vi Thông     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              -Xin ghé nhà VIT/VIP đáp lễ giao lưu với chủ quán và các bạn...    đều là những Thi sĩ, Họa sĩ, Nhạc sĩ,... Lý sĩ (Lý Bạch)...    mà TĐ rất tâm đắc với chủ đề của topic này...   Xin tặng... 2 bài thơ có đủ mùi đời và mùi vị ca ngâm...       *Hai bài hoạ Thơ Nguyễn Công Trứ (1778-1858)  
      11-NguyỄn Công TrỨ danh đề  
  (Hoạ bài Cầm Kì Thi tửu)  
   
  Muốn được đề danh phải có tài  
  Mục tiêu phấn đấu...tránh ăn chơi  
  Tuổi đời 41 thành quan lại  
  Mệnh số 80 hết lỗ lời (1)  
  'Phải có danh gì...' luôn nhớ đấy  
  'Bài ca ngất ngưỡng' vẫn còn đây  
  'Cầm kì thi tửu' thêm bò cái  
  Dạo khắp xóm làng...hỏi có ai?...  
   
  TĐ -23/3/2000  
  (1) Thời đại digital...Thơ ĐL viết bằng số...Tại sao không?           12-CHỬI ĐỜI  
  (Hoạ bài THẾ TÌNH BẠC BẼO)  
   
  Văng tục...văn chương nhất cụ rồi!  
  Thế tình đen trắng đã tôi vôi  
  Trứ danh Tổng đốc khi về ngược  
  Nức tiếng Thủ khoa lúc hướng xuôi  
  Biết nhọn như chông trong cửa miệng  
  Nên che bằng quạt phía đằng đuôi  
  Chửi đời bạc bẽo ông cười ngất  
  'Nhân nghĩa đôi đường' nhạt xáo voi...  
   
  TĐ -19/11/2002  
  (Theo Tiểu dẫn tác giả NCT)        
Trích đoạn: vithong 
   
   
  Lời Ngỏ 
   
  Xin lưu lại nơi này... 
  Vài vần thơ nhỏ. bày tỏ góc nhìn riêng về cuộc sống, 
có tình yêu, thân phận,
và những vui buồn đời thường đan xen…
Chỉ là những chiêm nghiệm đã qua trong đời, 
mượn thơ giải tỏa, nên thơ đôi lúc tản mạn…
(Những bài thơ ở đây đã được chỉnh sửa, bổ sung) 
  Hân hạnh được giao lưu với các bạn........
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2010 04:38:29 bởi tietkimquyduc >
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VT rất vui mừng được bác THIỀNG ĐỨC ghé qua thăm nhà.VT không biết nên chậm tiếp đón, xin bác thứ lỗi...Hiiiiii ! VT vẫn luôn nhớ ngày gặp bác năm ấy. Kính chúc bác luôn vui mạnh, hồn thơ "trẻ mãi không già". Vi Thông
   Vi Thông       NỬA...      Nửa đời ngơ ngác tìm nhau   Nửa đen, nửa bạc mái đầu tình nhân   Nửa hân hoan, nửa ngại ngần   Nửa say, nửa tỉnh chưa tàn đam mê      Nửa xưa…đánh mất câu thề   Nửa quên, nửa nhớ, nửa về, nửa đi    Nửa Thiên Đàng, nửa Âm ty   Nửa khôn, nửa dại mấy khi đo lường      Nửa trăm năm giữa vô thường   Nửa ta bối rối lạc đường buồn-vui   Vầng trăng từ thuở chia đôi !   Nửa trôi tiếc nuối, nửa trôi lạnh lùng      Ngày ta về chốn vô cùng    Còn trơ con mắt nửa mừng nửa lo      Vi Thông
   NỬA...      Nửa đời ngơ ngác tìm nhau   Nửa đen, nửa bạc mái đầu tình nhân   Nửa hân hoan, nửa ngại ngần   Nửa say, nửa tỉnh chưa tàn đam mê      Nửa xưa…đánh mất câu thề   Nửa quên, nửa nhớ, nửa về, nửa đi    Nửa Thiên Đàng, nửa Âm ty   Nửa khôn, nửa dại mấy khi đo lường      Nửa trăm năm giữa vô thường   Nửa ta bối rối lạc đường buồn-vui   Vầng trăng từ thuở chia đôi !   Nửa trôi tiếc nuối, nửa trôi lạnh lùng      Ngày ta về chốn vô cùng    Còn trơ con mắt nửa mừng nửa lo      Vi Thông  
r
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 12:42:56 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: vithong 
   
   NỬA...      Nửa đời ngơ ngác tìm nhau   Nửa đen, nửa bạc mái đầu tình nhân   Nửa hân hoan, nửa ngại ngần   Nửa say, nửa tỉnh chưa tàn đam mê      Nửa xưa…đánh mất câu thề   Nửa quên, nửa nhớ, nửa về, nửa đi    Nửa Thiên Đàng, nửa Âm ty   Nửa khôn, nửa dại mấy khi đo lường      Nửa trăm năm giữa vô thường   Nửa ta bối rối lạc đường buồn-vui   Vầng trăng từ thuở chia đôi !   Nửa trôi tiếc nuối, nửa trôi lạnh lùng      Ngày ta về chốn vô cùng    Còn trơ con mắt nửa mừng nửa lo      Vi Thông
   NỬA...      Nửa đời ngơ ngác tìm nhau   Nửa đen, nửa bạc mái đầu tình nhân   Nửa hân hoan, nửa ngại ngần   Nửa say, nửa tỉnh chưa tàn đam mê      Nửa xưa…đánh mất câu thề   Nửa quên, nửa nhớ, nửa về, nửa đi    Nửa Thiên Đàng, nửa Âm ty   Nửa khôn, nửa dại mấy khi đo lường      Nửa trăm năm giữa vô thường   Nửa ta bối rối lạc đường buồn-vui   Vầng trăng từ thuở chia đôi !   Nửa trôi tiếc nuối, nửa trôi lạnh lùng      Ngày ta về chốn vô cùng    Còn trơ con mắt nửa mừng nửa lo      Vi Thông
  
        Nửa       Tình ta một nửa mãi rồi   Nửa bờ đứng đợi nửa trôi xuôi dòng   Nửa đi nát dạ xót lòng   Nửa chờ đêm ngóng ngày trông xa vời       Nửa mang niềm nhớ ra khơi   Nửa đem chốn dấu một lời hẹn xưa   Nửa dầm sóng nước gió mưa   Nửa nằm cạnh cát mà chưa lấm mình       Nửa vầng trăng sáng lung linh   Nửa vòng  soi lối bóng hình tìm nhau   Nửa ta giữ mối duyên đầu   Nửa người chắp lại đẹp câu trăng tròn       Thanh Thanh Khiết   27.4.2010                
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hiii ! Cảm ơn TTK ghé thăm và hoạ thơ. Ôi TK hoạ thơ nhanh và hay quá ! hiiii. 
  Chúc TTK nhiều niềm vui và hồn thơ lai láng mãi. 
  
            NGẨN NGƠ 
     
   
   Từ ta giũ áo phong trần  
    Bến sông trăng cũ đôi lần ghé thăm  
   Hỏi người thuở ấy xa xăm  
    Nhớ hay quên khúc ngàn năm câu thề  
   Bàn chân đi mãi chẳng về 
   Bỏ ta giữa chốn bộn bề nhân gian... 
      
  Thôi đành xuôi kiếp phong vân  
   Ngóng con chim hót trong ngần suối mê  
    Tìm nhau giữa chốn ê chề  
   Ngỡ xưa hạnh phúc chưa hề chia tay  
   Rượu dìu ta đến cơn say  
   Điệu cuồng ca nối nhịp xoay bàng hoàng  
   Trăng chia đôi mảnh lỡ làng  
   Buồn-ta giờ cũng úa vàng câu thơ...  
      
   Xuân về nõn lá non tơ  
   Ta -con sâu nhỏ cuộn đo cuộc tình  
   Bỗng đâu gió thốc thình lình  
   Tan mơ, tiếc nuối...rùng mình buông xuôi  
   Nỗi buồn lặng tiếng im hơi 
  Lòng ta cứ ngỡ biển khơi sóng sầu... 
    
    
   Vi Thông   
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 15:55:38 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   
 
     ĐÊM NẰM MƠ     VỚI NGUYỆT TRĂNG HOA !          
       Mộng du lạc bước giữa vườn khuya     Thấp thoáng trên cao bóng Nguyệt tà     Lơi lả mặt hồ Trăng lấp ló     Cợt đùa rặng liễu gió lân la     Lơ mơ dăm phút…mờ rồi tỏ     Lãng đãng vài giây…gần lại xa     Trăng hỡi ! Xuống đây ta đối ẩm     Mình dìu nhau vũ điệu giao hòa !                       Thế rồi Trăng ngả ngớn vai ta     Tà áo nàng khoe vạt trắng ngà     Hờn dỗi mây trôi, không ngó lại     Tị hiềm gió lượn, chẳng nhìn qua     Cụng ly mờ mắt, sương huyền ảo     Cạn chén mềm môi, khói nhập nhòa     Say khướt, Nguyệt kề tai nói nhỏ:     -Đêm nay mình gối mộng trăng hoa !           Vi Thông   
   RE: Lầu   Mây và Cánh Chim Chiều             RE: Chia   Tình                TRANG THƠ  LƯU            http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374                  		                            					 					 			             		   		                                                      		                           		              
http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40-120.html#p21859          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hoài Niệm Cùng Ta 
  Chùm thơ tứ tuyệt  
  
    
     TRĂNG ! 
    
   Gần-xa khi tỏ, khi mờ 
   Đèn khuya hiu hắt trăng chờ đợi ai ? 
   Khuyết-tròn…mặc những đổi thay 
   Buồn-vui trăng cứ vơi-đầy với ta ! 
    
   GIÓ ! 
   
   Mộng đời trôi giữa bao la  
   Thảnh thơi ngọn gió thoảng qua khắp miền 
   Khi nào đến chốn bình yên 
   Trút cho ta nỗi muộn phiền trót mang 
    
   MÂY ! 
    
   Ngàn năm thỏa sức thênh thang 
   Vượt qua ghềnh thác, băng ngang núi đồi 
   Mây mang khát vọng con người 
   Hợp-tan giấc mộng cuộc đời cuốn trôi 
    
   MƯA ! 
   
    Thả hồn theo tiếng mưa rơi !  
    Nhịp ru man mác bao lời buồn tênh 
   Giọt sầu giăng mắc mông mênh 
   Bọt tung trắng xóa bồng bềnh trổ hoa 
    
   NẮNG ! 
    
   Nắng bừng lên khúc hoan ca 
   Tiếng ve trải lối phượng qua ngày hè 
    Cầm tay chẳng giữ câu thề 
   Để cho ngõ vắng nẻo về chợt xa 
    
   
   
   
   Và…TA ! 
    
   Ta ngồi trong cõi riêng ta 
   Miệng ngân nga hát bài ca cuộc đời 
   Bỗng dưng tắt tiếng nửa vời 
   Đường tơ tình dứt ngang rồi còn đâu ! 
   
   Vi Thông
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 15:38:27 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 “CÁI LƯỠI…BÒ !”    
   
   
      “Cái lưỡi bò” kia,  quả khó 
lường ! 
  Biển đông “liếm” hết, chẳng đâu 
chường   Ý  đồ toan tính suy trăm kế 
  Tham vọng mưu mô nghĩ vạn 
đường    Hữu  nghị kiểu này…trông quá chán ! 
  Bạn bè cách ấy…ngó sao 
thương  ? 
  Túi tham quả thật là vô đáy  
  Biến hóa coi chừng…miệng hóc 
xương  !    
  Vi Thông  
  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 15:42:14 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  vithong 
   
   
  “CÁI LƯỠI…BÒ !”    
   
   
      “Cái lưỡi bò” kia,  quả khó 
lường ! 
  Biển đông “liếm” hết, chẳng đâu 
chường   Ý  đồ toan tính suy trăm kế 
  Tham vọng mưu mô nghĩ vạn 
đường    Hữu  nghị kiểu này…trông quá chán ! 
  Bạn bè cách ấy…ngó sao 
thương  ? 
  Túi tham quả thật là vô đáy  
  Biến hóa coi chừng…miệng hóc 
xương  !    
  Vi Thông  
  
  
   chào Vi Thông, nhabe họa nha    
  lưỡi bò hóc xương...    
  ta vẫn thầm mong... 
  nó hóc xương... 
  nuốt vô không đặng... 
  còn đau nhói... 
  đau nhói để rồi phải nhả ra 
  dã man thay lũ tham lam 
  đã đi  ăn cướp còn toan la làng... 
  nó bị Nga lấn qua biên giới          * 
  thì nó lấn sang biên giới của ta 
  cá lớn nuốt nó...  
  nó nuốt lại cá bé... 
  và đời chỉ là một bãi đất hoang...     
  nhabe    
  * 
Sino-Soviet border conflict 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 22:49:47 bởi nhabe >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  nhabe 
   
  
Trích đoạn:  vithong 
   
   
  “CÁI LƯỠI…BÒ !”    
   
   
      “Cái lưỡi bò” kia,  quả khó 
lường ! 
  Biển đông “liếm” hết, chẳng đâu 
chường   Ý  đồ toan tính suy trăm kế 
  Tham vọng mưu mô nghĩ vạn 
đường    Hữu  nghị kiểu này…trông quá chán ! 
  Bạn bè cách ấy…ngó sao 
thương  ? 
  Túi tham quả thật là vô đáy  
  Biến hóa coi chừng…miệng hóc 
xương  !    
  Vi Thông  
  
  
 
  chào Vi Thông, nhabe họa nha 
   
  lưỡi bò hóc xương... 
   
  ta vẫn thầm mong... 
  nó hóc xương... 
  nuốt vô không đặng... 
  còn đau nhói... 
  đau nhói để rồi phải nhả ra 
  dã man thay lũ tham lam 
  đã đi  ăn cướp còn toan la làng... 
  nó bị Nga lấn qua biên giới          * 
  thì nó lấn sang biên giới của ta 
  cá lớn nuốt nó...  
  nó nuốt lại cá bé... 
  và đời chỉ là một bãi đất hoang... 
    
  nhabe 
   
  * Sino-Soviet border conflict 
  
      Cảm ơn bạn nhabe ghé thăm và hoạ thơ. Chúc bạn nhiều niềm vui. Nhân chủ đề "cái lưỡi" xin gửi lại đây mấy bài tự hoạ. 
   
   
      Cái Lưỡi ! 
   (liên vận) 
   Nực cười thay cái lưỡi không xương ! 
   Biến hóa thất thường thật khó thương 
   Bẻm mép ngoa ngôn…lời ướp mật 
   Dẻo môi ngụy ngữ…chữ ươm đường 
   Lộ ra chân tướng…ngao và ngán ! 
   Hiện rõ nguyên hình…chán với chường ! 
   Cái lưỡi hiện thân điều lắt léo 
   Tin theo, hậu quả ắt khôn lường ! 
      vịt hồng           Cái Lưỡi ! 
   
   Chao ơi, hậu quả thật khôn lường !  
   Cái lưỡi tạo bao nỗi chán chường 
   Khẩu phật, mưu ma, nêu vạn lẽ 
   Tâm xà, chước quỷ, bày trăm đường 
   Thật thà ngay thẳng ai không quý ? 
   Dối trá quanh co người chả thương ! 
   Lắt léo vòng vo hoài biến đổi 
   Mập mờ, sợ…cái lưỡi không xương !  
   Vịt hồng 
             CÁI LƯỠI ! 
   (họa phản đề) 
    
   Chẳng lẽ trời cho lưỡi “có xương” !…  
   Nói lời cứng nhắc, hỏi ai thương ?  
   Đậm đà, phải nhớ thêm tương-ớt  
   Mặn nhạt, đừng quên chút muối-đường  
   Khéo léo ngoại giao, người chả tránh  
   Khôn ngoan móc nối, bạn đâu chường  
   Trời ban “lợi khẩu” là như vậy !  
   Cái lưỡi tội chi ...bảo khó lường ?  
       
     vit hồng           LỢI THẾ MIỆNG MÔI 
   (liên vận) 
   Cái lưỡi tội chi…bảo khó lường ? 
   Phải mau học hỏi, cớ sao-chường ! 
   Thanh minh viện cớ vài trăm lý 
   Biện bạch vòng vo mấy chục đường 
   Thẳng thắn, đôi khi bị kẻ ghét 
   Quanh co, nhiều lúc có người thương 
   “Khua môi, múa mỏ”…Thì sao chứ ? 
   Đừng "théc méc" gì, họng mắc xương ! 
   
   Vịt hồng   
 
        RE: Lầu    Mây và Cánh Chim Chiều               RE: Chia    Tình                  TRANG THƠ   LƯU              http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374                   		                             					 					 			             		   		                                                          		                           		              
http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40-120.html#p21859 
        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Giễu "NHÀ THƠ"    
   
   Soi gương nhìn mãi  chẳng ra   Một tên lạ hoắc…ủa! ta đây à?
      Soi gương nhìn mãi  chẳng ra   Một tên lạ hoắc…ủa! ta đây à? 
    Từ khi...thơ thẩn la cà   Tự dưng vớ vẩn, ai mà chả chê?   Vợ con chán ngắt, bỏ bê   Bồ  xưa quay mặt, bạn bè ngó lơ
      Từ khi...thơ thẩn la cà   Tự dưng vớ vẩn, ai mà chả chê?   Vợ con chán ngắt, bỏ bê   Bồ  xưa quay mặt, bạn bè ngó lơ  
   Chàng ràng, còn mỗi nàng thơ   Hết thương, lại  nhớ mắt lờ đờ say   Thoáng nhìn ai cũng biết ngay   Đúng chàng thi sĩ  này -tay thất tình!
      Chàng ràng, còn mỗi nàng thơ   Hết thương, lại  nhớ mắt lờ đờ say   Thoáng nhìn ai cũng biết ngay   Đúng chàng thi sĩ  này -tay thất tình! 
    Đôi khi nghĩ lại -giật mình!   “Nghiệp thơ”  vướng phải thình lình –Tránh đâu?   Buồn tình ngồi cứ rờ râu   Gãi  tai, vò tóc nặn câu thơ vần        Việc ư? Thôi cứ hẹn lần!   Cả tuần "quên tắm" áo  quần lôi thôi   Lỡ ai buột miệng chê –hôi!   -Nhà thơ phải vậy –Ối  giời kệ tôi!
      Đôi khi nghĩ lại -giật mình!   “Nghiệp thơ”  vướng phải thình lình –Tránh đâu?   Buồn tình ngồi cứ rờ râu   Gãi  tai, vò tóc nặn câu thơ vần        Việc ư? Thôi cứ hẹn lần!   Cả tuần "quên tắm" áo  quần lôi thôi   Lỡ ai buột miệng chê –hôi!   -Nhà thơ phải vậy –Ối  giời kệ tôi! 
    Vi Thông            Ở DƠ!      Mải thơ, quên tắm, chịu  hôi…
   Vi Thông            Ở DƠ!      Mải thơ, quên tắm, chịu  hôi… 
  Vợ không ngửi được, bả lôi đầu vào 
  Thế là… xối nước ào ào 
  -Ông  không kì cọ, tui cào rách da! 
   
  Im ngồi…chả dám kêu ca 
  -Xin bà  nương nhẹ kẻo mà…tui “đao” (đau) 
  -Cái ông này, chả ra sao! 
  Ở dơ,  thơ lại…“ngọt ngào”, lạ chưa? 
   
  -Dạ! bà hãy để tui thưa: 
  -Nhà  thơ ai cũng ( ? ) từ xưa đến giờ! 
  -Thôi đi, đừng có ỡm ờ! 
  -Cái chi  ông cũng đổ thừa cho-thơ! 
   
 
  Vi Thông     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 20:28:48 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                          Nhà thơ    
  Tối lạnh quá choàng tay ôm vợ 
  Vợ xô ra: thôi hãy ôm thơ 
  Sáng ra đường kiếm mang đôi vớ 
  Vợ nói rằng: thôi hãy mang thơ    
  Ra tới phố  bụng đòi ăn phở 
  Vợ cằn nhằn : thôi hãy ăn thơ 
  Tui bứt đầu: vợ ơi là vợ! 
  Vợ sửa dùm:   thơ  hỡi là thơ !       
  songcatngam    
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 05:29:07 bởi songcatngam >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  songcatngam 
   
             Nhà thơ 
   
  Tối lạnh quá choàng tay ôm vợ 
  Vợ xô ra: thôi hãy ôm thơ 
  Sáng ra đường kiếm mang đôi vớ 
  Vợ nói rằng: thôi hãy mang thơ 
   
  Ra tới phố  bụng đòi ăn phở 
  Vợ cằn nhằn : thôi hãy ăn thơ 
  Tui bứt đầu: vợ ơi là vợ! 
  Vợ sửa dùm:   thơ  hỡi là thơ ! 
   
   
  songcatngam 
  
       Hì hì…Cảm ơn bạn “songcatngam” tới chơi và họa thơ.     Bài thơ của bạn dí dỏm quá! Xin viết tiếp bạn vài vần “Ơ” nữa vậy!         Ngồi buồn thiu vuốt râu than thở     Sao "rặn" hoài mà chẳng thấy  thơ?     Ngẫm nghĩ rồi “thông minh” sực nhớ     “Rượu” muôn đời bạn của nhà thơ!…           Thế thì cóc cần chi trăn trở     Một xị đầy ông sẽ…có thơ!     Vợ chẳng la, nhờ ông kiếm cớ     Tội tình gì  -cứ đổ cho thơ! 
       Vịt hồng   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 15:19:48 bởi vithong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  vithong 
   
  
Trích đoạn:  songcatngam 
   
             Nhà thơ 
   
  Tối lạnh quá choàng tay ôm vợ 
  Vợ xô ra: thôi hãy ôm thơ 
  Sáng ra đường kiếm mang đôi vớ 
  Vợ nói rằng: thôi hãy mang thơ 
   
  Ra tới phố  bụng đòi ăn phở 
  Vợ cằn nhằn : thôi hãy ăn thơ 
  Tui bứt đầu: vợ ơi là vợ! 
  Vợ sửa dùm:   thơ  hỡi là thơ ! 
   
   
  songcatngam 
  
 
      Hì hì…Cảm ơn bạn “songcatngam” tới chơi và họa thơ. 
    Bài thơ của bạn dí dỏm quá! Xin viết tiếp bạn vài vần “Ơ” nữa vậy! 
     
   Ngồi buồn thiu rờ râu than thở 
    Sao "rặn" hoài mà chẳng thấy  thơ? 
    Ngẫm nghĩ rồi “thông minh” sực nhớ 
    “Rượu” muôn đời bạn của nhà thơ!… 
      
    Thế thì chẳng cần chi trăn trở 
    Một xị đầy ông sẽ…có thơ! 
    Vợ chẳng la là: ông kiếm cớ 
    Tội tình gì  cứ đổ cho thơ! 
   
   
    Vịt hồng   
   
  
       Trước đám cưới tình đẹp như thơ 
    Trăng trong mây chả thấy có mờ 
    Em mà xa tui về nằm mớ 
    Lấy nhau rồi râu mới bạc phơ       
    Tình là tình , tình chỉ trong thơ 
    Đời là đời , đời đuổi bơ phờ 
    Tui muốn sống nên tìm ra cớ 
    Trốn vào mơ tìm lấy nàng thơ       
    Songcat ngam             
    Tiep nha Vịt Hồng  
    Biet tai hạ có vit hồng , haha       
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: