TRANG THƠ LƯU....VI THÔNG
MUỘN MÀNG
Bởi nhìn ai đấy có hơi…lâu (?)
Nàng dỗi hờn nên mặt úa sầu
Đẹp quá em ơi! anh ngó tí
Thôi mà, tội ấy đáng chi đâu?
Em nào có chịu bỏ qua mau (!)
Trách móc ngồi rên rỉ làu bàu:
Còn chối? Rõ ràng em thấy hết
Giận rồi chả nói lấy nửa câu…
Em mãi đợi chờ khen -bé xinh!
Sao anh chẳng nói? thật vô tình!
Cái nhà thơ ấy luôn mơ mộng
Mây gió, bướm hoa bỏ mặc mình!
Vầng trăng còn muốn níu ôm hôn!
Thử hỏi rằng ai chả dỗi hờn?
Vớ vẩn suốt đời -thơ với thẩn! Một người riêng chịu nỗi cô đơn?
Thế rồi em lặng lẽ sang ngang Bỗng thấy người dưng mắt ngỡ ngàng
Trang giấy lời yêu chưa kết vận
Cũng đành sưởi ấm lúc đông sang
Bây giờ có kẻ mãi lang thang
Mòn mỏi chờ câu trách -Hoang đàng!
Chợt nhớ ngày xưa từng kỷ niệm Cố nhân ơi đã thật muộn màng!
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2011 19:27:03 bởi vithong >
BUỒN ƠI!
Buồn ơi rảnh ghé lại chơi!
Về thăm tôi lúc thảnh thơi nhé Buồn
Đôi ta bè bạn cô đơn
Kẻ bên sông Nhớ, kẻ nguồn suối Thơ.
Từ lâu tôi sống ơ thờ
Hồn trơ như đá bên bờ hư không
Xin Buồn -một thoáng mênh mông
Để tôi còn chút bâng khuâng với đời.
Chiều nay dõi cánh chim trời
Lầu mây mộng lỡ tan rồi còn đâu!
Ngập ngừng lối rẽ, thật lâu...
Tôi về chiếc bóng chìm sâu u hoài.
Ghé thăm, Buồn chắc…thở dài?
Hắt hiu gió hát ru ngoài song thưa
Ơi Buồn ! Hãy cứ đong đưa
Kẻo tôi quên hết chuyện xưa bẽ bàng!
Từng đêm thao thức mơ màng
Ngại thương chiếc lá thu vàng chớm rơi
Tôi buồn, tôi vẫn là tôi ...
Buồn thêm nữa cũng vậy thôi, có gì?!
Vi Thông
Trích đoạn: vithong
BUỒN ƠI!
Buồn ơi rảnh ghé lại chơi!
Về thăm tôi lúc thảnh thơi nhé Buồn
Đôi ta bè bạn cô đơn
Kẻ bên sông Nhớ, kẻ nguồn suối Thơ.
Từ lâu tôi sống ơ thờ
Hồn trơ như đá bên bờ hư không
Xin Buồn -một thoáng mênh mông
Để tôi còn chút bâng khuâng với đời.
Chiều nay dõi cánh chim trời
Lầu mây mộng lỡ tan rồi còn đâu!
Ngập ngừng lối rẽ, thật lâu...
Tôi về chiếc bóng chìm sâu u hoài.
Ghé thăm, Buồn chắc…thở dài?
Hắt hiu gió hát ru ngoài song thưa
Ơi Buồn ! Hãy cứ đong đưa
Kẻo tôi quên hết chuyện xưa bẽ bàng!
Từng đêm thao thức mơ màng
Ngại thương chiếc lá thu vàng chớm rơi
Tôi buồn, tôi vẫn là tôi ...
Buồn thêm nữa cũng vậy thôi, có gì?!
Vi Thông R Bạn tôi Bạn tôi tên gọi là buồn Thân nhau từ thủa đang còn ấu thơ Cùng ăn mẩu bánh bơ vơ Cùng xây lầu mộng cùng ngơ ngẩn hồn Mỗi khi chạng vạng hoàng hôn Dắt buồn vào góc mắt hờn đỏ hoe Trốn nhìn lên tổ chích choè Nó luôn có mẹ chở che cuộc đời Khát khao thấy được nụ cười Mắt vui thật ấm cất lời ru êm Yêu thương thấm đẫm tay mềm Xoa lên vầng trán những đêm oi nồng Ước mơ bay bổng tầng không Buồn cùng tôi đến mênh mông ẩn mình Một lần định hỏi thần linh Muốn xin một chút công bình …lại thôi Thời gian nước chảy dòng trôi Buồn làm chiếc bóng đứng ngồi có nhau Bốn mùa cây lá đổi màu Riêng buồn vẫn mãi dãi dầu cùng tôi Thanh Thanh Khiết 19.7.2010 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2010 02:15:48 bởi Viet duong nhan >
Ah ha! Cảm ơn "Bạn tôi" của TTK nhá!
Là bạn nên biết hết cả rồi...híc híc...
Mộng Trăng Sao
Tà áo ai bay gợn sóng sầu
Tựa hồ cánh bướm lượn lao xao
Ngỡ như hình bóng xưa quay lại
Bối rối nhìn nhau khóe lệ trào.
Từ thuở hồng hoang bước lạc vào
Tang bồng phiêu bạt cõi chiêm bao
Nhớ người áo trắng phơi cơn mộng
Khơi sóng tình lên vỗ dạt dào.
Hạnh phúc êm đềm qua rất mau
Vầng trăng xưa khuyết rụng chân cầu
Buồn trôi xa tắp nơi vô tận
Hiu hắt Ngân Hà suối lệ ngâu.
Chả biết thuyền mây ghé bến nào
Sao hoài trôi mãi phía trời cao ?
Này em ! Nơi cuối miền quên lãng
Tận nỗi đợi chờ… có thấy nhau ?
Gởi người nay lỡ...mộng trăng-sao
Đây chút tình hương cũ ngọt ngào
Thôi thế trăm năm đời cách trở
Tiếc thương chi nữa dạ thêm sầu!
Vi Thông
TRANG THƠ LƯU
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374 RE: Chia Tình
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
KHÚC TẠ TỪ
(cho người ra đi)
Thao thức dệt đêm cõi mộng hờ
Se tình, lũ nhện trải đường tơ
Phất phơ vạt áo mây xao động
Xa vắng hồn khuya sóng vỗ bờ.
Hẹn với trăng sao -sương hé nụ
Vỗ về gió mãi một lời ru
Hắt hiu trầm lắng cung ly biệt
Tiễn bước người đi khúc tạ từ!
Câu hát bể dâu chúc tụng đời
Cánh buồm giăng khát vọng miên khơi
Bỗng đâu bão tố thân trôi dạt
Lạc bến muôn phương lỡ phận người!
Đếm bước trăm năm tìm khổ lụy
Ngậm ngùi suy gẫm chuyện buồn-vui
Gió-mây vồn vã câu tan-hợp
Vẳng cõi bao la tiếng khóc-cười.
Gởi kẻ ra đi nỗi đợi chờ
Nợ người ở lại những niềm mơ
Nhớ nhau hẹn phút giây tao ngộ
Hạnh phúc xuôi vần bao ý thơ.
Vi Thông
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 21:42:53 bởi Viet duong nhan >
GIỌT SẦU
Giọt sầu...đựng chén mê oan
Nửa say đắm đuối, nửa phân vân -dừng!
Tỉnh...đêm -nghe gió chập chùng
Hồn hoang lạc chốn tận cùng bão giông.
Bóng sầu...vỡ giữa hư không
Lại xa vắng -đợi!
lại mông mênh -chờ!
Buồn...xô con nước vỗ bờ
Giọt mưa lầm lỡ...hững hờ buông xuôi.
Khúc sầu...ngậm kín bờ môi
Sợi thương, sợi nhớ rối bời con tim
Mộng cành lá khép ngủ im
Giọt sương thao thức...cõi tình bể dâu.
Giọt sầu...lăn tới trăng sao
Lan qua thế kỷ tan vào không gian
Bỏ ta giữa cảnh lỡ làng
Nửa khuya khóc mộng thiên đàng đã xa.
Vi Thông
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2010 17:56:18 bởi Viet duong nhan >
CUNG ĐÀN XƯA
Tôi vẫn yêu người…vẫn thế thôi!
Chiều giăng mây trắng tận chân trời
Viễn mơ gió khẽ lay nhè nhẹ
Mộng cõi xa xôi nhớ một thời.
Xao xuyến ru tình theo sóng khơi
Vần thơ ai nhắn nhủ đôi lời
Nhớ thương giọt nắng vương trên tóc
Đọng cánh hoa tươi mọng nụ cười.
Dẫu biết yêu là cơn mộng thôi!
Ước mơ toàn những chuyện xa vời
Làm sao ngày tháng xưa quay lại?
Hạnh phúc bên nhau suốt cuộc đời!
Vẫn mãi bên mình, chiếc bóng tôi
Buồn vui thuở ấy đã qua rồi
Niệm xưa còn bức tranh dang dở
Nét vẽ dường như nhắc một người.
Buồn thế cung đàn thương nhớ ơi!
Ngân nga dạo phím nhạc bồi hồi
Tiễn nhau gió hát miền xa vắng
Vài chiếc lá vàng lưu luyến rơi.
Vi Thông R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2010 02:10:20 bởi Viet duong nhan >
MỘT TẤM LÒNG
Người thấu hiểu nhau bởi tấm lòng Chân tình bác ái lại bao dung Lặng thinh khiêm tốn không khoe mẽ Kín đáo âm thầm chẳng kể công Đoàn kết chung tay dòng máu đỏ Kề vai sát cánh trái tim hồng Nêu gương cho những ai vô cảm Đẹp lắm bạn ơi một tấm lòng!
Vi Thông
NGÀY HỘI
Tà áo dài tha thướt sắc màu
Đỏ, lam, vàng, tím, lục, cam, nâu
Xòe ô duyên dáng nghiêng khuôn mặt
Chao nón hồn nhiên ngước mái đầu
Khúc khích hoa cười vui góc phố
Rộn ràng gió hát mừng nương dâu
Bàn chân em bước bên ngày hội
Nghe vẳng từ xa tiếng trống chầu
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2011 17:17:14 bởi vithong >
RU MƠ
Lời ru gối mộng đêm hồng
Nhớ ai tóc xõa hương nồng vai thon
Dịu dàng trăng ngả đầu non
Tình xa con nước héo hon vỗ về.
Gác chèo, neo đậu bến mê
Hồn khuya lạnh cóng giữa bề nhân gian
Vẳng nghe lời gió ru ngàn
Dở dang nốt nhạc dệt đan cung tình.
Sương trời nở đóa hương trinh
Sao đêm thao thức trở mình ru mơ
Gặp nhau chi phút tình cờ?
Rồi xa cách mãi đôi bờ tương tư!
Vi Thông
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2010 20:39:01 bởi Viet duong nhan >
KHÚC CUỒNG CA
Mơ ngày nắng bạc trôi mau
Ngóng đêm hun hút mắt sầu hư vô
Đàn trăng vọng tiếng mơ hồ
Mộng khuya nghe sóng vỗ bờ truân chuyên.
Vút tình lên đỉnh bình yên
Rung -đôi cánh gió, rũ - phiền muộn trôi
Điểm trang môi-ngọt nụ cười
Níu trăng ngạo nghễ buông lời cuồng ca.
Bọt sầu sóng sánh trổ hoa
Rót-say đầy chén tình ta ứa tràn
So dây nắn nót phím đàn
Rộn vang câu hát ru ngàn bâng khuâng.
Lời ca tặng kiếp thế nhân
Chốn trần gian lắm thăng trầm bể dâu
Thuyền đời lạc bến nơi đâu
Ngàn năm nào biết nông sâu cõi tình.
Vi Thông
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2010 17:59:58 bởi Viet duong nhan >
ĐỐI DIỆN
Hiu hắt lưng trời ngọn gió đông
Buồn khuya văng vẳng tiếng tơ đồng
Mảnh trăng thấp thoáng bên song cửa
Ánh lửa chập chờn giữa khoảng không
Tỏa sáng, nến khoanh vùng mộng ảo
Thoảng hương, hoa náu chốn cô phòng
Trở mình thao thức nghe sương rụng
Man mác sầu thương khúc nhạc lòng
Vi Thông
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2011 17:17:42 bởi vithong >
Lời Thú Tội Chân Thành
Thơ của tôi viết bao điều góp nhặt
Gối mộng đêm nghe gió về thở dài
Niềm cảm hoài cho số phận trần ai
Đầy vơi nỗi ưu tư từng trang giấy
Để những lúc bâng khuâng ngồi nhớ lại
Đếm chuyện đời hằn sâu dưới nếp nhăn
Rồi ngậm ngùi tiếc nuối quãng thời gian
Đàn rung nốt chuỗi thăng trầm sau cuối
Này thơ tôi -buồn như lời sám hối!
Tứ ngây ngô và dấm dớ câu vần
Em cứ đọc qua loa đừng ngấn lệ
Chớ để lòng, mai mốt lại tủi thân
Nỗi niềm riêng đều dối trá trăm phần
Thói điêu ngoa hóa ra toàn xảo biện
Em ngây thơ trái tim hiền thánh thiện
Trót dại khờ bố thí chút thiên ân
Bởi từ lâu lang bạt giữa gian trần
Tôi vẫn sống có đâu cần phép lạ
Cõi nhân gian bước chân đời hối hả
Đã quên dần ơn cứu độ chúng sinh!
Vi Thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 19:14:50 bởi vithong >
VẦN THƠ TÔI
Vần thơ tôi lạc mất bóng thần linh
Chúa-Phật xưa ẩn mình trong sách vở
Ngọn nến khuya dáng hình tôi mờ tỏ
Rụng chân tường sầu loang lổ rêu phong!
Bài thơ đêm viết vội dưới ánh trăng
Ôm gốc đa, chú Cuội ngóng chị Hằng
Chuyện tình ấy ngàn năm rồi có lẽ
Gẫm phận mình giọt sương kiếp mong manh
Vần thơ yêu giấc mộng ghép chưa thành
Nằm lăn lóc chẳng ai thèm ngó tới
Lũ nhện giăng bẫy tình giuơng mắt đợi
Dòng mực xanh dường bối rối phai màu
Vần thơ say tiễn người xuống huyệt sâu
Tiếng ai khóc ngỡ hồn ma than thở
Thắp nén nhang đắp bồi thêm nấm mộ
Vành khăn tang nhờ quấn hộ lên đầu
Lời thơ tôi buồn như tiếng kinh cầu
Nốt nhạc trầm rời rạc giữa đêm thâu
Em cứ ngồi lắng nghe đừng ái ngại
Quán dương gian đời bao khúc thương sầu.
Vi Thông R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2010 18:07:48 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: vithong
VẦN THƠ TÔI
Vần thơ tôi lạc mất bóng thần linh
Chúa-Phật xưa ẩn mình trong sách vở
Ngọn nến khuya dáng hình tôi mờ tỏ
Rụng chân tường sầu loang lổ rêu phong!
Bài thơ đêm viết vội dưới ánh trăng
Ôm gốc đa, chú Cuội ngóng chị Hằng
Chuyện tình ấy ngàn năm rồi có lẽ
Gẫm phận mình giọt sương kiếp mong manh
Vần thơ yêu giấc mộng ghép chưa thành
Nằm lăn lóc chẳng ai thèm ngó tới
Lũ nhện giăng bẫy tình giuơng mắt đợi
Dòng mực xanh dường bối rối phai màu
Vần thơ say tiễn người xuống huyệt sâu
Tiếng ai khóc ngỡ hồn ma than thở
Thắp nén nhang đắp bồi thêm nấm mộ
Vành khăn tang nhờ quấn hộ lên đầu
Lời thơ tôi buồn như tiếng kinh cầu
Nốt nhạc trầm rời rạc giữa đêm thâu
Em cứ ngồi lắng nghe đừng ái ngại
Quán dương gian đời bao khúc thương sầu.
Vi Thông
R
Duyên kết
Vườn ươm thương nhớ héo lâu rồi
Bướm đậu tình hờ gió lả lơi
Ngán nỗi thế nhân lòng dạ đổi
Trái yêu xanh rụng theo dòng trôi
Đêm nay lấp lánh ánh gương nga
Soi sáng muôn phương nét ngọc ngà
Tôi gửi tình tôi vào biển chữ
Trăm năm duyên kết với thơ ca
Thanh Thanh Khiết
3.11.2010