Đoạn Trường
NÀNG GẶP CHÀNG TRÊN MẠNG
Vần trăng nữa khuyết nữa mờ
Người đi tôi mới hững hờ cơn mơ
Lời buồn tôi viết thành thơ
Gửi vào trang mạng kể sơ chuyện tình
Khởi đầu tôi chỉ biết mình
Ham vui viết đại lời bình (cm) cho dzui
Nhưng mà người ấy theo tui
Yêu cầu web chat làm tui bất ngờ
Ai nào có biết mình khờ
Mở ra web chat ngồi chờ người lên
Người lên tôi thấy lạ tên
Nghi ngờ có phải là tên tui chờ
Phân trần tui chỉ biết ồ
Thì ra là vậy nghi ngờ còn đâu
Bắt đầu hai chữ "sao lâu"
Mà anh chưa tới lần sau khỏi chờ
Anh thì lúng túng ngu ngơ
Mở lời xin lỗi trẻ thơ mắc cười
Tôi đang để ý một người
Sao anh kể lể chuyện đời dài ghê
Tôi đâu có dám lời chê
Nghỉ hoài mới biết mình mê ảnh rồi
Dù cho trăng khuyết trăng trôi
Lòng tôi cảm thấy chơi vơi chữ tình
Sống đời bởi một chữ tình
Tình thân, tình bạn, duyên tình lứa đôi
Tình thân ấp ủ trong nôi
Bạn tình chia sẽ đôi lời yêu đương
Dần dần tôi thấy càng thương
Ảnh xa tôi nhớ lệ vương mắt nhòa
Tôi yêu ảnh thiệt không ngoa
Giờ đây ảnh ở rất xa tôi rồi
Trăng ôi có hiểu cho tôi
Yêu người một kiếp than ôi chữ tình
Đoạn Trường
Ghé qua đọc nốt chuyện tình
Chát chít trên mạng linh tinh...thật lòng?
Người yêu mạng ảo hư không
Như dòng suối chảy ra sông về nguồn
Mưa trời cứ đổ tràn tuôn
Về nơi vô định ai buồn biết đâu
Lời người kể nghe rầu rầu
Yêu chi tình ảo nhốm màu thê lương
Tình hư mà lệ thật tuôn
Thiết tha tha thiết chỉ buồn mà thôi
Xin người vơi bớt ngậm ngùi
Quên đi chát mạng trò đùa trẻ con
Thế giới ảo mấy ai còn
Tình yêu chân thật...héo mòn ước mơ
Quên đi chát mạng hư vô
Tình yêu đùa giỡn vu vơ hảo huyền
Khuyên người quên đi buồn phiền
Số trời đã định thiên duyên sẵn dành
Nghinh Tuấn
( Hoạ thơ cùng bạn Đoạn Trường )
Câu chuyện trên là có thật. Đó là câu chuyện tình trên mạng. Giai nhân là bạn của người bạn của Đoạn Trường còn anh chàng Hiệp khách thì Đoạn Trường không quen. Họ gặp nhau trên mạng giống y như là ĐT tả trong thơ dzị. Bây giờ Giai nhân và Hiệp khách vẫn dating mặn nồng lắm.
Cám ơn Nghinh Tuấn ghé thăm và hoạ thơ. Chúc bạn thường ngày vẫn luôn vui vẻ.