NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Giá như...
Mong có anh những lúc này
Bên em chia sẻ đắng cay vơi nhiều...
Lang thang với nỗi cô liêu
Mưa thu lạnh lẽo ...Em, chiều cô đơn...
Em…anh chẳng khác gì hơn
Yêu nhiều mà vẫn tay trơn vuột tình
Chiều thu thơ thẩn một mình
Lá rơi ngập lối nhớ hình bóng ai
Tóc buồn nên gió thôi bay
Âm thầm lê bước đường dài lạnh tanh…
Chân qua lối cũ , bước nhanh
Sợ kỷ niệm gợi bóng anh thủa nào...
Gió lùa tiếng lá lao xao.
Thì thầm đâu đó ngọt ngào lời xưa...
Em giờ đi dưới chiều mưa
Còn anh nơi ấy...gió lùa đơn côi....
Nhớ em sầu đọng mắt môi
Hai đứa cách biệt xa xôi nghìn trùng
Bao giờ mới được tao phùng
Đường xưa lối cũ bước cùng bên nhau
Chiều thu lá rụng lao xao
Gió vờn tóc rối ngọt ngào nụ hôn...
Có anh vơi nhẹ nỗi buồn
Bên anh quên hết dỗi hờn ngày qua.
Không còn cách biệt hai ta
Lời thương anh gửi dẫu xa cũng gần...
Cuộc đời đầy nỗi gian truân,
Đắng cay,hạnh phúc...mình cần cho nhau
Lời em thắm thiết biết bao
Tình trong như đã *…nở nào rời xa
Không gì ngăn cách tình ta
Đồng lòng ước hẹn phôi pha sao đành
Em nhé !..về sống bên anh
Tình đầu tình cuối...chỉ dành em thôi…
Tha hương chim mỏi cánh rồi
Mong anh bến đỗ suốt đời bình yên
Để em-phận gái thuyền quyên
Bến trong tin gửi trao duyên trọn đời.
Ước tình mình giống Sam thôi
Bên nhau quấn quýt chẳng dời xa đâu...
Con sam quấn quýt có đôi Còn mình hai đứa xa xôi tách rời Yêu nhau đưa đẩy bằng lời Để anh ôm trọn khoảng trời nhớ thương...
Thương Giang-Mặc Nhân Sơn
_____________________________
Tính sổ đời
Mộng ước sông Thương
Sông chảy về đâu nơi cuối trời
Thương hoài dáng ngọc của em tôi
Thăm thẳm hồ thu trong đáy mắt
Thẳm trái tim này dẫu xa xôi
Đôi lòng chung nguyện một ngày mai
Bờ môi ấm lại tháng năm dài
Mênh mông trời nước giờ tương ngộ
Mang trọn tình nồng chẳng phôi phai
Thuyền tôi khát mộng nơi biển xanh
Tình em nâng bước chân độc hành
Tôi tìm ngàn năm một bờ bến
Ghé dừng chỉ em với trăng thanh..
Bến mơ bến mộng giữa cuộc đời
Thơ đan nỗi nhớ như trùng khơi
Rước trăng đón gió về trên sóng
Nàng là mộng ước của riêng tôi...
Sông trong in soi bóng mây trời
Ngân nga tiếng sáo trúc buông lơi...
Lấp nỗi ưu tư...hay mời gọi
Lánh xa tất cả ...về đây thôi...
Nắng như vàng rắc xuống mặt sông
Thu chở heo may với nỗi lòng
Trải niềm cô liêu theo nắng gió
Vàng cả chiều nay người biết không?
Bao nhiêu năm tháng cách xa nhau
Người đi kẻ ở ,chất ngất sầu
Thương người chờ đợi trong hoài vọng
Nhớ nhung mòn mỏi bạc mái đầu...
Gửi bao tâm tư vào gió mây...
Tình yêu nỗi nhớ...luôn ắp đầy
Nồng nàn trao nhau,mình thề hẹn,
Sang sông người trở lại có ngày....
Ngân Giang-Thương Giang
_________________ ____________
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này.
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA
Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!
Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?
Ta vẫn mong em đến từng ngày
Chiếc cầu dải yếm vẫn còn đây
Bao giờ trở lại sông thương cũ
Nhớ mãi ngàn sau giấc mộng này!
Sông Thương phiêu dạt mãi trời Tây
Chiều chiều dõi theo cánh nhạn bay
Muốn gửi về người bao nỗi nhớ
Chạnh lòng đất khách...mắt nhoè cay...
NN-TG
_____________________________
yêu thương và tha thứ
Tình Nghèo
Tình nghèo mà vẫn nên thơ
Ngoài đời chắc chẳng bao giờ có đâu
Thiếu hụt, chồng/vợ trước sau:
Bất hòa, cãi cọ bỏ nhau là thường.
Lúc đầu, khi mới yêu đương
Cô/cậu lý tưởng, ngỡ luôn vững lòng
Thực tế ai cũng trông mong
Ấm no, hạnh phúc, tiền nong đủ xài...
Chứ lo chạy gạo mỗi ngày
Áo/cơm nặng gánh còng vai sướng gì?
Lãng mạn như cánh chim Di
Trở trời, đổi gió... bay đi mất liền...
Nhiều thứ nền tảng trên tiền
Trắng tay, cháy túi lắm phiền, kém vui
Chỉ dân nhàn hạ rung đùi
Thả hồn theo gió, ngủ vùi trong mơ!
Thời buổi bây giờ...(Đ)
Đành rằng cuộc sống bây giờ
Ranh ma cũng lắm ,ngẩn ngơ cũng nhiều.
Bạc tiền mua bán tình yêu.
Thì chuyện chung thủy.. , là điều viễn vông...
Cho nên nhiều cặp vợ chồng
Bất hòa,cãi cọ cũng không lạ gì...
Giầu sinh phú quí lễ nghi
Khi tiền bạc hết...chia ly là thường.
Mộng mơ ,lãng mạn yêu thương
Còn đâu khi chuyện mắm ,tương rau cà...
Lo còng lưng chuyện cửa nhà
Áo cơm chiếm góc thơ-hoa thủa nào...
Tình nghèo giờ có là bao...?
Thời buổi thực dụng,thanh cao khó còn...
Thà đừng biết đỡ thấy buồn
Tin tình thơ để đời luôn mầu hồng...
Trọng Văn -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 08:22:05 bởi THƯƠNG GIANG >
Xa Xôi...
Gặp em giữa một chiều mơ
Ngỡ tình chấp cánh thỏa chờ vạn niên
Giật mình ôm lấy niềm riêng
Sông thương biển nhớ- đôi miền xa xôi.
Em thật có lỗi người ơi!
Giờ đây đọc mới hiểu người nhớ mong...
Sao mình cứ mãi dối lòng
Ngỡ xa xôi vẫn ngóng trông lặng thầm...
Có chi - tự trách lương tâm?
Mỗi người mỗi phận...xót thầm thêm đau!
Nàng ơi! Ta hiểu vì sao...?
Bởi lòng tự ái quá cao của nàng.
Em vốn chẳng biết dịu dàng
Cộng thêm tính nết bướng- ngang cua bò...
Người hiểu còn thông cảm cho
Nếu không chắc sẽ ,dày vò trách thân...
SD-TG
_____________________________
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!
Chữ tình... Chữ nào vẹn nghĩa làm người? Tình nào thuận lẻ nụ cười đơm hoa? Ai người yêu mãi đời ta? Khỏi cân nặng nhẹ tách ra lớp, tầng? Vương, lo cuộc sống hàn bần? Mang trên vạn dặm muôn phần bảo ban? Công sanh dưỡng dục dần tan Thành nhân tấc dạ vương mang trọn đời Danh giá phẩm hạnh cao vời Toại nguyền dâng đấng trong đời sinh ta Tâm hồn thanh thoát bay xa Càng yêu, trân trọng , đậm đà niềm tin Thiết tha cuộc sống gia đình Tha thiết duyên nợ lung linh sắc màu. -sd- Chữ nghĩa.. Chữ nào cũng nặng như nhau Nghĩa tình ai nỡ phụ đâu bao giờ? Phải nhìn thấu tỏ nữa cơ Giữ tình hay nghĩa để thờ để tôn? Nghe lòng tính toán thiệt hơn Người chỉ chọn một sẽ còn phân vân Thì đây hai chữ khác vần Đức độ tình nghĩa ở nhân cách này Mới nghe chưa chắc thuận ngay Sáng ,trưa,chiều tối...cả ngày nghĩ đi Trên cả tiền bạc lễ nghi Đời không tình nghĩa còn gì nữa không? Toả sáng TÌNH- NGHĨA trong lòng. Soi TÂM -TRÍ sáng tôi mong hơn vàng... -TG-
Chiều nay
Chiều nay mưa lạnh rả rích rơi
Mây xám vần vũ giăng đầy trời
Buồn trông lá rụng đầy trước ngõ
Lối cũ vắng hoe...chẳng thấy người...
Thương Giang Lúc này bận quá. Cáo lỗi trả lời trễ nghe TG.
Chúc TG vui-vẻ.
Rdinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 08:17:45 bởi THƯƠNG GIANG >
THU BUỒN
Lá vàng rơi...Lá vàng rơi...
Hạ tàn.Thu đến với người cô liêu...
Thu buồn...Gió cũng đìu hiu
Cánh chim chấp chới trong chiều tha hương...
Thương Giang
MỪNG CHỊ
Sáng trong tỏ rõ tâm người
Tình quê, tình nước nụ cười hé môi
Vừa qua binh biến chị ơi
Trời yên bể lặng ta ngồi với nhau
Thức đêm mới biết đêm thâu
Thương đau mới hiểu lòng nhau lúc này
Dăm câu em ghé để đây
Mừng vui cùng chị thay lời người ta!
ND87
Đính kèm (1)
Cám ơn em
Cám ơn bé Diệp đến chơi,
Lại còn đem cả hoa tươi làm quà...
Chị đang ủ dột nằm nhà
Hồn thơ bay mất...chị da diết buồn.
Bao nhiêu chuyện ập tới luôn
Làm sao tránh khỏi lệ tuôn trong lòng?
Cũng may mọi việc đã xong.
Anh em hoà hợp...giờ không giận hờn...
Mong rằng chấm hết chuyện buồn
Ngày mai trở lại đầy vườn thơ hay
Thương Giang
EM VỀ
Đôi khi chuyện đến âu sầu
Để miền thương nhớ quặn đau vô tình
Kim bằng thi hữu lung linh
Ngàn yêu ngàn ghét rập rình sóng đôi
Vui thơ - em có vài lời
Thầm mong sóng gió qua rồi, chị vui
Nguồn thơ đôi lúc ngậm ngùi
Bật lên mầm mới để đời thắm tươi
Chúc vui chị nhé, chị ơi
Khi buồn ...lều nhỏ xin mời chị thăm!
ND87
Tủi buồn... (Đ)
Em như là ánh trăng rằm
Dịu dàng soi sáng ngàn năm giữa trời.
Chị cánh bèo dạt xứ người.
Buồn vui chỉ biết tìm nơi thi phòng
Mượn câu thơ tỏ nỗi lòng
Giãi bầy chia sẻ...đâu mong gì nhiều...
Những tưởng êm đẹp mọi điều.
Nào ngờ mạng ảo ghét ,yêu...thật phiền...
Giờ mong bến ấy bình yên
Dòng sông ở lại với miền thi ca...
Sợ lắm sóng gió phong ba
Dòng sông nhỏ sẽ vỡ oà...mất thôi...
Lạng thang về lại xứ người...
Một dòng thương nhớ đơn côi tủi buồn...
Thương Giang 5/11/2009
SẼ QUA....
Dòng sông cuộn sóng tìm nguồn
Chị em xa cách nỗi buồn nhớ quê
Tìm nơi thoả nỗi sầu thê
Ngờ đâu giông bão lại về ngay bên
Đêm khuya trăng sáng bên hiên
Chút lời tâm sự về miền xa xa
Bên tê - Kiev nước Nga
Bà con hàng xóm bên nhà đương mong
Dẫu cho đời lắm bão giông
Nòi Rồng giống Việt...thầm mong chị về
Quỳnh hương trăng sáng đêm hè
Dầu dầu nhớ chị như kề liền nhau
Gắng lên trên những thương đau
Tương lai vẫy gọi về sau rạng ngời
ND87
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 08:23:47 bởi THƯƠNG GIANG >
SẼ QUA....
Dòng sông cuộn sóng tìm nguồn
Chị em xa cách nỗi buồn nhớ quê
Tìm nơi thoả nỗi sầu thê
Ngờ đâu giông bão lại về ngay bên
Đêm khuya trăng sáng bên hiên
Chút lời tâm sự về miền xa xa
Bên tê - Kiev nước Nga
Bà con hàng xóm bên nhà đương mong
Dẫu cho đời lắm bão giông
Nòi Rồng giống Việt...thầm mong chị về
Quỳnh hương trăng sáng đêm hè
Dầu dầu nhớ chị như kề liền nhau
Gắng lên trên những thương đau
Tương lai vẫy gọi về sau rạng ngời
09.08.09
ND87
SỰ ĐỜI
Ngẫm ra cũng thấy lạ đời...
Vui nhanh quên thế...buồn thời nhớ lâu...
Nhưng khi em nhắc đôi câu
Chị Giang sẽ gác chuyện sầu thử coi
Để hồn thơ lại rong chơi
Trong vườn thư quán bao người tri ân
Lời em dịu ngọt ân cần
Cảm thundefineông chia sẻ có phần cảm thương.
Một dòng sông nhỏ tha hương
Quê người đất khách dặm đường cách xa...
Cuối tháng chị ghé qua nhà
Thời gian ngắn lắm biết là gặp không?
Hữu duyên chưa gặp đã mong,
Phải duyên nếu gặp...Chắc không muốn dời...
Thương Giang.
AI HAY
Đàn đương lỡ khúc chênh chao
Từng dây trầm bổng nao nao gọi người
Tấu lên vài khúc để cười
Ngàn yêu dâng tặng lên mười ngón tay
Tiếng tơ cao vút ai hay
Từng cung nhỏ giọt máu này buông ra
Lời yêu dành tặng phương xa
Bốn mùa thương nhớ - mùa hoa tím lòng
ND87
Tiếng đàn
Tiếng ai như mạch suối trong
Như cung đàn tấu...tiếng lòng thiết tha...
Lời yêu dành tặng phương xa
Tháng ngày mong nhớ...người ta đáp đền
Anh hào đã gặp thuyền quyên
Trai tài gái sắc nên duyên vợ chồng...
Tiếng đàn rộn rã tơ hồng
Để ai sầu héo chờ mong tiếng người
Trong veo ánh mắt nụ cười
Giọt đàn bay vút trên mười ngón tay
Cám ơn em tấu khúc này
Để ai nhung nhớ có hay hỡi người...?
Thương Giang
GỌI NHAU
Mênh mang biển rộng sông dài
Trùng trùng sóng vỗ, anh tài bặt âm
Vẳng nghe tiếng gió thì thầm
Cơn mơ thảnh thốt, sóng ngầm dâng dâng
Giật mình tỉnh mộng bâng khuâng
Đêm đen đặc quánh mong vầng thái dương
Bên hiên Quỳnh chớm toả hương
Nhà ai réo rắt cung thương chạnh lòng
Tiếng đàn rộn rã tơ hồng
Còn ai thức trắng đêm đông đợi người
Mộng du lạc bước xuân tươi
Gọi nhau về bến trao lời yêu đương
ND87
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: