NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Vì đâu?
Vì đâu trăng tỏa màu hồng?
Vì đâu tình lặn giữa dòng sông Thương?
Vì đâu sầu khổ tơ vương
Vì đâu thao thức đêm trường nhớ nhung?
Vì đâu xa cách muôn trùng
vì đâu dang dỡ tình chung hỡi người?
Phải chăng Thiên định duyên rồi
Cho ta gặp gỡ để rồi luyến thương...
Dòng đời muôn nẻo dặm trường
Cho lòng vương vấn đêm thường mộng mơ...
Mỗi sớm thức giấc mong chờ
Hôm nay người đến họa thơ cùng mình?
Làm sao quên được nghĩa tình
Một lời đã hứa- kết tinh muôn đời!
Cho dù vật đổi sao dời
Ngàn năm ghi nhớ những lời hôm nay...
Mong sao tình thắm tháng ngày
Ngàn mây ngũ sắc, gió lay hương nồng.
LL-TG-NN-SD-HTS
AN PHẬN Chẳng còn chi nữa mà mong Ước mơ giữ mãi trong lòng từ lâu Giờ như nước chảy qua cầu Mỏi mòn bến đợi sông sâu vắng đò Chữ tình đâu dễ tặng cho Cân đong nặng nhẹ so đo lỗ lời Trèo cao hụt hẫng chơi vơi Ngu ngơ không nghĩ tình đời trắng đen Lỗi lầm vướng mắc bao phen Tại sao ngớ ngẩn bon chen làm gì Giờ mang mặc cảm tự ti Mau về an phận buồn chi...người cười… BX. Mặc Nhân Sơn
TÌNH CUỐI Miên man suy tưởng đắm chìm Quay cuồng hư thực…nghe tim vật vờ Thực tế hay là nằm mơ Nét mực còn ướt lời thơ rõ ràng Chân tình tha thiết nồng nàn Biết em sâu sắc nên càng mến yêu Hư...là tình còn phiêu diêu Dù đã hẹn ước bao điều luyến thương Chúng mình xa cách đôi đường Chưa lần gặp gở vấn vương nỗi lòng Ước mơ có hiện thực không ?.. Hay trò rượt đuổi lòng vòng quẩn quanh Xin đừng đùa giởn tội anh Đây là tình cuối chỉ dành riêng em… Biển Xanh MNS
TG cũng đừng giận Rdinh về bài họa này nhé. Rdinh
Giá như trẻ lại...
Bao giờ lại đến ngày xưa?
Để Rdinh mãi ngẩn ngơ tiếc hoài...
Qua rồi cái thủa tráng trai
Ngẩn ngơ vương mái tóc dài huyền nhung
Nhớ thương mà lại thẹn thùng,
Yêu mà không dám tỏ cùng người ta...
Bây giờ tóc điểm sương sa
Hương cay nồng biết gừng già...Người ơi!
Thở dài tiếc tuổi đôi mươi...
Ui da!!! Đã ngấm thuốc liều... Chẳng cần trẻ lại vẫn yêu như thường... Còn ước giá ở quê hương Sẽ rủ ai dạo phố phường cùng anh... Bờ hồ có lắm cây xanh Khung cảnh thơ mộng riêng dành RDinh
Mặc sức cứ thả thơ tình
"Khù khờ" khối kẻ ước mình...được yêu...
-TG-
AN PHẬN Chẳng còn chi nữa mà mong Ước mơ giữ mãi trong lòng từ lâu Giờ như nước chảy qua cầu Mỏi mòn bến đợi sông sâu vắng đò Chữ tình đâu dễ tặng cho Cân đong nặng nhẹ so đo lỗ lời Trèo cao hụt hẫng chơi vơi Ngu ngơ không nghĩ tình đời trắng đen Lỗi lầm vướng mắc bao phen Tại sao ngớ ngẩn bon chen làm gì Giờ mang mặc cảm tự ti Mau về an phận buồn chi...người cười… BX. Mặc Nhân Sơn Buồn ,vui...tâm trạng mỗi người.
Anh cứ biểu cảm ai cười anh đâu...
Đời ai ôm mãi kiếp sầu..,
Hay niềm vui mãi đêm thâu tháng dài? Mơ ước cho thỏa chí trai Bốn phương hội tụ anh tài -mỹ nhân.
Việc gì lòng gợn lăn tăn
Nếu đi mệt mỏi , đôi chân rã rời...
Ghé đâu nghỉ tạm cuộc chơi.
Trèo cao hụt hẫng chơi vơi làm gì... Giờ mang mặc cảm tự ti Rồi lại tự trách :-Làm gì bon chen...(Nguyên bản; Tại sao ngớ ngẩn bon chen làm gì...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 05:03:16 bởi THƯƠNG GIANG >
TÌNH CUỐI Miên man suy tưởng đắm chìm Quay cuồng hư thực…nghe tim vật vờ Thực tế hay là nằm mơ Nét mực còn ướt lời thơ rõ ràng Chân tình tha thiết nồng nàn Biết em sâu sắc nên càng mến yêu Hư...là tình còn phiêu diêu Dù đã hẹn ước bao điều luyến thương Chúng mình xa cách đôi đường Chưa lần gặp gở vấn vương nỗi lòng Ước mơ có hiện thực không ?.. Hay trò rượt đuổi lòng vòng quẩn quanh Xin đừng đùa giởn tội anh Đây là tình cuối chỉ dành riêng em… Biển Xanh MNS Mình dừng nghe anh.... Thôi em chẳng dám liều thêm
Sợ rằng vết cứa chưa mềm da non
Vô tình chạm phải...nỗi buồn.
Vết thương tái phát chắc còn đau lâu...
Thận trọng rà xét chữ câu
Mỗi khi đối họa...bắt đầu từ đây...
Em sợ lầm lỗi mình gây
Biến thành vạ gió tai bay không chừng...
Người buồn có kẻ lại mừng
Nên lối họa cũ mình dừng nghe anh...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 05:02:18 bởi THƯƠNG GIANG >
.....
Cho dù ở nơi đâu
Vẫn không quên ngày tháng
Vườn thơ mình kết bạn
Vườn thơ mình quen nhau...
-TG- RỒI TỪ ĐÓ Rồi từ đó đổi trao Bằng câu thơ nét chữ Mến thương luôn tồn trử Rộn ràng giữa bình minh. Rồi cơn hạ trở mình Tiếng ve sầu rỉ rã Hoa Phượng rơi lả chã Đọng giọt buồn cỏ cây... Rồi thu về đó, đây... Lá vàng rơi khắp ngõ Chân trời dường nhuộm đỏ Để lòng những bâng khuâng!!! Đông về dạ lâng lâng Xuân sang hòa sắc thắm Hương nồng như sưởi ấm Thuở thời mê... tỉnh...say...!!! -LL-
Bước chân đầu tiên...
Thời gian như tên bay
Nửa năm rồi anh nhỉ?
Quen nhau mùa phượng vĩ
Cháy đỏ rực vòm trời...
Tháng Năm...em dạo chơi
Trong vườn thơ Thư quán
Người đầu tiên kết bạn
Chính là anh đấy thôi!
Giờ trang bốn lăm rồi...
Anh vẫn đồng hành bước.
Những trang thơ viết được
Chẳng thể nào em quên ...
Anh là người bạn hiền
Nâng hồn thơ chắp cánh
Từ trang đầu mỏng mảnh
Đến trang cuối...thơ em...
Dẫu mỗi ngày có thêm
Bao nhiêu thi hữu mới
Nhưng em luôn ngóng đợi,
Bước chân người đầu tiên...
-TG-
*)Thông cảm cho em mấy ngày vừa rồi em chẳng muốn viết gì cho nên hôm nay mới hồi âm bài anh họa được.
Vì đâu?
Vì đâu trăng tỏa màu hồng?
Vì đâu tình lặn giữa dòng sông Thương?
Vì đâu sầu khổ tơ vương
Vì đâu thao thức đêm trường nhớ nhung?
Vì đâu xa cách muôn trùng
vì đâu dang dỡ tình chung hỡi người?
Phải chăng Thiên định duyên rồi
Cho ta gặp gỡ để rồi luyến thương...
Dòng đời muôn nẻo dặm trường
Cho lòng vương vấn đêm thường mộng mơ...
Mỗi sớm thức giấc mong chờ
Hôm nay người đến họa thơ cùng mình?
Làm sao quên được nghĩa tình
Một lời đã hứa- kết tinh muôn đời!
Cho dù vật đổi sao dời
Ngàn năm ghi nhớ những lời hôm nay...
Mong sao tình thắm tháng ngày
Ngàn mây ngũ sắc, gió lay hương nồng.
Em sẽ mang nước từ sông.
Tưới chăm xanh mãi vườn trồng thơ chung...
LL-TG-NN-SD-HTS
Em xin lỗi vì sự hồi âm muộn màng này anh nhé!TG.
CẢM THÔNG Thân thể đầy vết đạn sát thương Tính tình hay thay đổi thất thường Vui buồn hờn giận đến bất chợt Trở thành người dở dở ương ương. Mong được em chia xẻ cảm thông Xin đừng buồn trách để trong lòng Chín giận mười thương mà tha thứ Anh nào muốn thế hiểu cho không ?.. Biển Xanh MNS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 10:27:32 bởi Biển Xanh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2009 02:30:17 bởi THƯƠNG GIANG >
Ah đây rồi. Cám ơn TG nhiều. HiHi. Nhân Sơn đặt tên là "Thu Vân" nghe cũng hay đấy chứ?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: