Mưa
Nhạt nhòa
Phủ đường xa
Ánh đêm chập chờn
Tôi, lặng lẻ... cúi đầu
Sải dài con đường heo hút
Gió bầu bạn réo rắc bên tai
Mưa rì rào hôn ngay đôi mắt nhỏ
Bao giận dữ trút bỏ thân xác này
Tôi lặng lẻ tháng ngày nuôi hy vọng mai sau.
-sd-
Trời
Chiều nay
Trên ven đê
Sóng nước lững lờ
Bồng bềnh áng mây trôi
Tôi lững thững về góc nhỏ
Nơi đó- đàn chim sẻ qua đêm...
Mưa đổ trút... ánh hoàng hôn sụp đỗ
Con nước dâng cao ngập cả bước chân trần
Rồi bất thần... lệ lăn lăn... bình minh chim hót!
-sd-
Ngày
Nhập ngũ
Mẹ tiễn chân
Rưng rưng dòng lệ:
Nhớ tiền nhân cống hiến
Rạng danh nhà đẹp nước non…
Lời dạy ấy vang rền tâm khảm
Giáp quân thù con hăng hái tiến công!!!
Cầm xấp huân chương nhưng mẹ đâu còn nữa
Trên bàn thờ mỗi lúc... mỗi lúc... mọc cao thêm.
-sd-
Mẹ
già nua
Dõi đầu ngõ
Lắngnghe nhịpbước
Đứa con trai trở về.
Qua năm tháng dạ tái tê…
Rồi hôn mê thiêm thiếp đêm dài
Nhớ hình hài chân bước xa quê tổ
Mẹ đau khổ thở dài lao nhanh lệ đỗ…
Ngày con về...trầm mặc…tạ tội trước vong linh.
-sd-
Mẹ
không còn.
Lúc ra đi
Con rời tay mẹ.
Nước mắt rơi lả chã
Con vội vã quì bên mẹ
Xin vạn lần tha thứ con thơ.
Trong giấc mơ mẹ hiền lay tiếng gọi
Rằng con yêu! Mẹ chờ đợi đã mỏi mòn
Con ở lại vẫn còn cha và đàn em dại…
-sd-
Tình
yêu đầu
Thơ và mộng
Rụt rè, vụn dại...
Nụ hôn đầu e ngại...
Rồi ngọt ngào yêu tha thiết
Đắm say mê tay viết sử tình
Ước vọng dâng vươn mình bơi bể ái
Bến bờ kia cùng gặt hái mối duyên đầu
Rồi thời gian...ai gieo sầu... Ta bước lang thang!!!
-sd-
Phố
Hôm nay
Vẫn như xưa
Khác chăng hơi ấm...
Và tiếng khẻ .bên tai...
Sải chân trên đường quen thuộc
Qua lối nhỏ, công viên , ghế đá...
Vẫn còn đây một hình ảnh xa xưa
Ôi! Tâm hồn trống vắng chẳng thể thốt thưa
Gợi nhung nhớ... khó nén kềm... lầm lủi bước qua...
-sd-
Dạ
Tần ngần
Ngắm phố xưa...
Cơn mưa bất chợt...
Bao kỉ niệm... hiện về...
Nao nao...bồi hồi...xao xuyến...!
Người xưa ơi! Còn nhớ hay quên...?
Bên ghế nhỏ... công viên... ta thì thầm...
Lời thệ ước... rạng tâm tư - còn ngân vọng...
Vắng em- phố buồn, đường rộng...dõi nhìn xa xăm...!
-sd-
Cha
Già yếu
Kém nhìn xa
Bước vào bước ra...
Rồi lặng lẻ lắc đầu...
Thương con trẻ đà xa xứ
Lánh quê cha lập nghiệp quê người
Nhớ nụ cười, vóc dáng... nhớ thiết tha!
Mười năm rồi, sao chẳng về? Vắng biệt tăm.
Con ơi! Sống thác...mong một lần... dẫu trong mơ.
-sd-
Bóng
Trăng tà
Len làn mây
Quangcảnh tiêu điều
Kỉ niệm chợt ùa về...
Ánh mắt, bàn tay, nụ cười...
Dụi dàng,âu yếm đổi thân thương!
Ập đến lâng lâng! Chợt sầu tê tái...!
Tồn đọng ưu tư... khoé mắt đã nhạt nhòa
Trăng lặn, âm u... xa xa sao Mai hừng sáng.
-sd-
Buồn!
Vì sao???
Hận, tủi sầu...!
Không nơi trút bầu...
Đầy vơi bao phiền não...
Lòng điên đảo giữa đất trời.
Cuộc đời trôi đắm chìm bể khổ
Loang lỗ tim hồngkho1 lòng thanh thoát
lạnh toát châu thân rét buốt những đêm trường
Ta ngẩn ngơ như dường... điên loạn- khóc đời thường.
-sd-
Đi
Thật nhanh
Về góc nhỏ...
Nơi đó điểm dừng.
Mặc dòng đời trôi chảy
Mặc tơ lòng trỗi ngổn ngang
Mưa rả rít, gió gào khóc than...
Xé tâm tư vương mang từng kỉ niệm!
Cảnh đời, số phận... chết lịm tận buồng tim
Đây, mái lá đơn sơ trơ trọi giữa đất trời.
Đây sợi hồn vương vấn trên muôn cõi ngàn khơi
Đây , số phận lạc loài đi trong nhân thế
Tổ ấm nơi nào sao toàn dâu bể
Anh đây, ta đấy tình u mê!!!
Tìm ở đâu một vòng tay
Một lời âu yếm dài
Xa xăm mờ bóng
Một chấm buồn
Hai nẻo
Trần
MT-sd-
Ta
nắm tay
sải đường dài
Sưởi ấm hình hài
đắm mình theo tháng ngày
tung tăng lượn bắt bướm hoài
vui ca... hát... hoa cài - tóc bay
đề xướng họa... trỗ ngay sắc nét tài
trong khuôn khổ chẳng ép này- đắm mê say
và thỏa thích tay đan tay ta cùng ngất ngây!!!
Chẳng thể cùng nắm tay nhau bước trên đường dài.
Thì ta vẫn cùng nhau hướng tới tương lai.
Vấn an, thăm hỏi... vần thơ hoạ.
Cho vơi đau khổ u hoài.
Đừng ngại quãng đường dài
Đừng lo không gặp.
Mong hữu duyên ?
Sẽ gặp
EM...
13/6/2009
Thương Giang-SD-
Hãy
đi đi...
chớ sầu bi !!!
thương tiếc mà chi.
Chỉ riêng ta khắc ghi(...)
Vì cuộc sống... nên tự ti!!!
Giấu đáy lòng, ôm mối tình si!
Trọn kiếp đời yêu, yêu mãi trang thi
Là lẻ sống, luôn hướng ta vào mộng mị...
Hãy đi đi! Chớ sầu bi, thương tiếc mà chi!!!
-sd-
Tôi
hiểu biết
em theo chồng
trỗi miền xứ lạ...
Đa tạ kỉ niệm xưa!!!
Thuở thời đôi lứa vào yêu
Đường xưa, lối nhỏ đều in dấu
Hoa trong vườn đã thấu hiểu tình ta
Và ánh trăng, giọt sương sa cùng cơn gió
Đã xa rồi... kết thúc mối tình- có buồn không?
Không duyên phận nên chẳng thành đôi lứa vợ chồng
Kẻ đi người ở vẫn dõi mắt ngóng trông
Thương người đi xa cách nơi đất khách
Biết đến bao giờ mới gặp nhau?
Dấu chân giờ đây kỷ niệm
Mình anh với lẻ loi
Buồn khổ khôn nguôi !
Anh thầm gọi
Mãi yêu ...
Người!
Rồi
từ đây
Ta xa cách
Dòng đời đôi nẻo
Em về đâu??? Còn ta...!
Bất chợt nhìn xa..đếm bước
Rụi mơ ước, hơi tàn sức kiệt...!
Nát tâm can... tự hủy diệt chính mình.
Ôi tơ tình! Ôi thương xót!... khôn xiết thay!
Chân vô định, dạ thẩn thờ... từ nay đơn lẻ.
Hoa kia đẹp khi ta thấy nụ vừa nở hé
Đời chúng ta đẹp khi còn trẻ người ơi
Tình yêu đẹp khi đôi chẳng thành đôi
Người đi kẻ ở ngậm ngùi nhớ
Kỷ niệm khi tình trắc trở
Sống mãi trong chúng ta
Em , anh cách xa.
Luôn lưu giữ
Thiết tha
Tình!
_sd-TG-
Tôi
rất biết
em theo chồng
Trỗi miền xứ lạ...
Đa tạ kỉ niệm xưa
Thuở thời hai đứa vào yêu-
Đường xưa, lối nhỏ...đều in dấu
Hoa trong vườn đã hiểu thấu tình ta
Và ánh trăng, sương sa cùng ngọn gió...
Đã xa rồi, kết thúc mối tình- có buồn không?!
Xa thật rồi chứa cả không gian khoảng trống!
Chìm chìm sâu, ôi bao mơ ước hút trời xa
Em vẫn chưa tin đường về định mệnh
Lạc tay nhau một thoáng chiều tà
Còn lại gì ta cho nhau anh hỡi!
Hay chỉ là giọt nước mắt rơi
Xin hãy chúc cho nhau
Đôi bờ về bến lạ
Nghìn năm sau
ở lại những
giấc mơ
SĨ ĐOAN & Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2009 13:48:24 bởi SĨ ĐOAN >