MỘNG PHIÊU BỒNG
Ngược miền cát bụi về đây
Dòng sông hoen cũ vơi đầy tình xa
Kìa lời ong bướm ngọc ngà
Vàng son chới với chiều tà tay không
Hỏi ai tâm mãi mông lung ?
Đường trần danh vọng xuôi dòng hư vô
Hỏi ai nghiêng bến đợi chờ ?
Tình ơi ! Hành khất, hững hờ rửng dưng
Niềm thương sao rót lưng lưng
Đoàn viên chớm chút, như chừng đã say
Rượu hoan chi đã rót đầy
Hay là lệ trút, rãi bày tâm hoang...
Vẫn mơ, vẫn ước mộng vàng
Chợt quên ánh mắt ngỡ ngàng,mong manh
Ngẫm tình hồi lại đơm xanh
Vun bao nhiêu đắp nay thành tàn tro ...
______________kine.12.05.2010