Mến chào thi sĩ Lê Thường Nhiên, rất lâu không hạnh ngộ, vẫn khoẻ cùng thơ chăng? Cảm ơn đạo hữu vẫn còn nhớ người bằng hữu này ihihi.
Nguyệt rạng ánh ngời khắp điền viên
Lẽ nào là lẽ rất thường nhiên?
Bởi ngày vẫn chia vào sớm tối,
Cho nên đi đến cũng...do thiên.
@save: TẠM BIỆT, MÌNH KHÔNG DUYÊN!
Tạm biệt Sài Gòn , thôi anh đi,
Vô duyên khó gặp, biết làm gì,
Câu thơ thuở nọ trao hôn ước
Chẳng đặng nên giờ lẻ ku ki.
Vườn trăng mỗi bận đèn ai sáng
Thắp ánh niềm tin cho em đi,
Lệ ròng khi biết đời ly cách
Lẻ bạn câu thơ, lỗi cố tri.
Lẻ bạn câu thơ..lại ướt mi.