Trích đoạn: Liên Hương
Cảm...
Trách ai đò vắng một chiều
Qua sông bỏ lại lời yêu ơ hờ
Em về..., vịn lấy giấc mơ
Quạnh côi cũng thuở tình thơ một đời
Đêm dài..., vẫn lệ nhỏ rơi
Chờ ai vắng lặng giữa trời đầy sao
Em buồn..., dáng tựa hanh hao
Nhạn dao dát nắng nghiêng chao câu thề
Một mình thức tỉnh bến mê
Lạc rồi, nhịp bước đưa về nơi nao...?
Bởi mang cái phận má đào
Truân chuyên em nhận một xao xác tình
Nợ thêm niềm đắng riêng mình
Dẫu quen hay lạ..., yên bình giấc mơ
Ai riêng vay trả lời thơ
Riêng mình câu hứa..., bến bờ nắng xa... [/quote]
NẮNG...
Nắng vàng thôi nhạt kiếp hoa
Ấm trong câu cảm - mặn mà dịu êm
dẫu rằng chẳng khúc giao duyên
" Cũng dao dát nắng, chao nghiêng câu thề"
Nhủ lòng...thôi tỉnh giấc mê
Ngày đem nắng trải ...em về... nhẹ tênh
Cầu tre dù có gập ghềnh
Cũng là một chút...có mình có ta
nghiêng về nương chút cõi xa
Mà nghe lời nắng giao hoà đôi nơi
Dù cho còn đắng nụ cười
Cũng xin dành để ...gửi người tri âm
Mong đàn gảy trọn khúc ngâm
Cung thương người giữ, cung trầm em mang
vườn thơ... lời nắng miên man
Hát rằng: " con nhện giăng ngang..." xuân này
LIÊN HƯƠNG
Xa...
Vẫn còn ngợp nhạt nắng xa
Về trong khúc hát ngân nga, một chiều
Chạnh lòng..., để nhớ niềm yêu
Nguyện xin mê đắm bao điều cùng em
Cầu tre..., thôi..., chẳng bước quen
Gập ghềnh chao chát, cũng xem như tình
Nhớ về phía ấy môi xinh...
Đem duyên để nợ chúng mình với nhau
Mơ về đôi tấm cau trầu
Dù năm dù tháng vẫn màu tri âm
Đàn kia xin trọn khúc ngâm
Cung thương anh giữ, cung trầm em mang
Để em..., duyên khỏi lỡ làng
Phương xa dõi bóng..., dẫu mang má hồng
Mắt buồn sẽ bớt xa trông
Nặng duyên câu hát gánh gồng đời em...
22h30/15/03/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2010 22:45:20 bởi lanh.ktq >