YÊU
Chụm đầu mắt ngó vấn cùng vương
Má thắm môi tươi tặng mấy tường
Trời đất quay cuồng khơi sắc nhớ
Nắng mưa bừng dậy tỏ lòng thương
Tình như dòng nước trôi đằm thắm
Yêu tựa bài ca cất dị thường
Chứa nỗi ước ao xanh bất tận
Cho đời sáng lại giữa tà dương
Thanh Huy
Chờ Anh Làm Vương Rồi Hãy Tính
Kiếp xưa nếu được chức làm vương
Thì sánh nàng thơ giấc đại tường
Rót nghĩa chung đầu say gối mộng
Uống tình hợp ý ấm mền thương
Chia nhau quý đẹp tìm thanh thản
Giữ lấy giàu sang bỏ thất thường
Hai đứa không còn lo miếng áo
Anh đàn em hát dưới hàng dương
Đoạn Trường
Chờ Quân Vương Kiếp Tới
Chàng mà tước vị một quân vương
Số thiếp từ nay vạn kiết tường
Muốn thế bây giờ hoa bánh cúng
Rồi sang kiếp tới Phật Trời thương
Nghe lời sẽ được nhiều điều lợi
Chẳng có chi đâu bảo lạ thường
Mộng đẹp duyên tròn tình hạnh phúc
Lầu xây bãi cát xứ thùy dương
Sương Anh
LẦM LỠ
---*---
Vay trả nợ đời cứ vấn vương
Nợ tình sau trước giữ an tường
Trong nhau còn lại hơn bè bạn
Chớ để ghét ghen đánh bại thương
Đáy dạ khắc ghi hằn kỷ niệm
Trong tim dấu ấn chẳng bình thường
Một lần lầm lỡ muôn đời nhớ
Chứng giám tình ta có ánh dương .
18/2/2011.
Tuyen45
Lầm lẫn
Mới gặp mà sao lại vấn vương
Dòng sâu sóng cả mấy ai tường
Hình dung lịch sự lòng vừa mến
Dáng dấp hào hoa dạ đã thương
Bởi vậy niềm tin tìm rất khó
Cho nên lầm lẫn gửi là thường
Thôi đành cắt tóc vào chùa vậy
Thả hết ưu phiền xuống đại dương
Thanh Thanh Khiết
18.2.2011
Tơ Vương
Ai xui tằm nhả mối tơ vương
Nỗi nhớ bủa vây ai có tường?
Biển ái hoài in trăng kỷ niệm
Sóng tình ôm mãi bóng người thương
Làm sao quên khúc tình không vẹn
Để nhớ đừng len giấc mộng thường
Viết gửi vài dòng người có biết
Anh đi mang trọn cả vầng dương
C Pham
TRÓT
Tơ lòng ngó ý mãi còn vương
Ảo ảnh ngày xưa chuyện cát tường
Gửi tới hư không lời ước nguyện
Chôn vào năm tháng nợ tình thương
Biết rằng kiếp phận đâu trường cửu
Sao để nhân duyên cõi mộng thường
Hồn nhớ mơ màng trông cánh nhạn
Dạ sầu khắc khỏai ngóng triều dương
Liên Hương
TÌNH ĐẦU VỠ MỘNG
---*---
Vỡ mộng tình đầu mãi cứ vương
Nỗi đau đeo đẳng chẳng người tường
Vết trai nổi sẹo hằn trong dạ
Dấu ấn ghi sâu dận lại thương
Điệp khúc duyên xưa không xóa được
Quẩn quanh bạn cũ chẳng an thường
Vần thơ anh viết bao năm tháng
Nay gửi Thu Bồn xuống đại dương .
21/2/2011.
Tuyen45.
Mãi Ngóng Chờ
Chẳng biết sao hồn cứ mãi vương
Chim di khuất dạng biết đâu tường
Phòng loan mắt mỏi vì mong đợi
Gối lạnh chăn buồn bởi nhớ thương
Kẻ ở phương xa lòng có thấu
Người nơi bến cũ dạ không thường
Ngày ngày có một người con gái
Mãi ngóng chờ ai dưới rặng dương
Sương Anh
Mơ về xóm nhỏ
Trời chiều nắng nhạt mãi còn vương
Kỷ niệm giờ đây nét tỏ tường
Góc phố ngày xưa trao luyến ái
Trên đồi dạo ấy gửi tình thương
Nhìn trăng dệt chữ duyên nồng ấm
Đón gió làm thơ giấc mộng thường
Lữ khách bao năm đời viễn xứ
Mơ về xóm nhỏ dưới hàng dương
Vancali 2.21.11
BIỂN CHIỀU
Sóng lặng trời chiều nhạt nắng vương
Chân mây mặt nước khói giăng tường
Buồn trông cánh nhạn mong người nhớ
Quạnh dõi ghềnh hoang biệt dấu thương
Đã hết ngày xưa miền Quảng lạc
Còn đâu kỷ niệm khúc Nghê thường
Cô đơn phía ấy in vầng nguyệt
Quạnh quẽ nơi này tịch bóng dương
Liên Hương
DUYÊN TIỀN KIẾP
Chẳng biết do đâu mãi luyến vương
Làm sao thấu hiểu hoặc am tường
Mây đuà nghịch gió là yêu mến
Bướm lượn vờn hoa tức đã thương
Kiếp trước mong gần nhưng chẳng được
Đời này cách trở gặp nhau thường
Hay trời đã định duyên tiền kiếp
Sắp đặt cho tròn âm với dương
Sương Anh
Hì hì, " giận thì giận mà thương thì thương" mừ , SA ha????
Oui, đúng là nhu dzị á, LH ui...giận là bởi anh sai đường làm sao em chịu nổi, muốn bỏ hỏng đành nên phải cố mà thương đó hihihihi.
** SA cám ơn các anh, và các bạn tham gia hưởng ứng bài xướng này cuả SA nha. Chúc Xóm Đường cuả chúng mình ngày càng làm ăn phát đạt há.