Forget-me-not ! Gửi chút ân tình...
N thấy hoa này lần đầu tiên cách đây khá lâu.
Khi ấy hoa mọc như 1 đám cỏ dại bên bờ nước.
Những cánh hoa bé xíu màu xanh nhạt nhìn khá dễ thương đã khiến N...nhổ 1 bụi nhỏ, mang về trồng .
Mỗi năm khi mùa ấm đến, hoa vẫn tiếp tục sinh sôi và nở rộ trước sân. Nhưng hoa nhỏ, không rực rở nên không gợi được sự chú ý đặc biệt của người ngắm.
Sau đó đổi nhà, khóm hoa xanh dần dần đi vào quên lãng...
* * *
Cho đến năm rồi...Muốn thử chiếc máy chụp ảnh PnS mới mua, N cố tình chụp loại hoa bé nhỏ này của vuờn bà cụ hàng xóm bên cạnh (giờ thì N đã biết đấy là hoa Forget-me-not )
Hoa rất bé, chỉ bằng mút đủa nên rất khó chụp đối với người không thạo chụp ảnh như N.
Thế là N bỏ ra hàng giờ, loay hoay điều chĩnh ánh sáng, vận tốc...Hàng giờ ngắm nhìn hoa trong ống kính và sau đó ngắm hàng trăm bức ảnh chụp được, N bỗng bàng hoàng nhận ra, đây là 1 loại hoa quá đẹp !
Thật vậy, với màu xanh dịu dàng, huyền ảo mà hiếm loại hoa có được, nhỏ bé và duyên dáng, trang điểm bằng chút nhụy vàng đài các, các cánh hoa xúm xít như những cô bé ríu rít bên nhau thật dễ thương.
Từ đó N như khám phá ra sự sống động của hoa, cảm thấy như bấy lâu nay mình đã khá vô tình với loại hoa đã từng nổi tiếng trong văn chương, hoa Forget-me-not .
Và như để chuộc lỗi, N bắt đầu nghiên cứu chút ít về loại hoa này.
Forget-me-not có tên khoa học là
Myosotis ( đặt theo dạng của chiếc lá giống hình tai chuột) thuộc gia đình
Boraginoideae, với khoảng hơn 50 loài, hoa mọc ở nhiều nơi có khí hậu ôn đới trên Châu Âu, Châu Á và Châu Mỹ .
Hoa thích nơi ẩm, thường có màu xanh nhưng có những loài cho hoa màu hồng
Nói chung, hoa chia làm 2 loại : loại mọc hoang ( field Forget-me-not )
và loại được trồng ( True Forget-me-not ):
Có nhiều truyền thuyết nói về hoa Forget-me-not.
Một truyền thuyết, do tính cách lãng mạn, đã được nhiều người biết đến
Đấy là xưa kia, vào thời Medieval ( Trung cổ ), có chàng Hiệp sĩ, một ngày nọ đi dạo cùng người yêu bên cạnh dòng sông, chợt nhìn thấy khóm hoa đẹp, chàng vói hái để tặng nàng, không may trượt chân rơi xuống dòng nước đang chảy...
Bộ chiến bào quá nặng khiến chàng chìm dần, chìm dần...Trước khi bị dòng nuớc cuốn đi, chàng đã kịp ném nhánh hoa cho người yêu và hét lên < Đừng quên anh ! >( < Ne m'oubliez pas ! > tức < Forget-me-not ! >.)
Tên hoa đã được khai sinh từ đấy
Nhưng theo một truyền thuyết khác thì vào thuở trái đất còn sơ khai nhất, khi Thượng Đế đặt tên cho các loài hoa và sắp kết thúc việc này thì một loài hoa bé nhỏ, có lẽ chờ mãi vẫn chưa đến phiên mình, đã hốt hoảng kêu lên < Oh Lord ! Forget-me-not ! > ( Xin đừng quên tôi ! )
Thượng đế nhìn loài hoa này và trả lời < Forget-me-not, đấy sẽ là tên của nguời ! >
N đặc biệt thích truyền thuyết sau vì đối với riêng N, nó như mang lại cho loài hoa bé nhỏ, xinh đẹp nhưng dễ bị bỏ quên này một sự sống, một linh hồn. Bởi vì từ đấy, mỗi khi nghĩ đến Forget-me-not, N đã phần nào nhân cách hóa hoa thành hình ảnh của cô bé duyên dáng nhưng nhỏ nhắn đến tội nghiệp, thảng thốt van nài <Xin đừng quên tôi ! >...
N tự hứa, sẽ cố gắng làm điều gì đó để hoa được biết đến, nhớ đến nhiều hơn.
Trước tiên, N đi mua 2 chậu nhỏ hoa Forget-me-not chuẩn bị trồng vào vuờn.
Và ngạc nhiên sao,hoa mua về còn hãy chưa kịp trồng thì hôm sau ra vuờn, N như không tin vào mắt mình! Ở một góc khuất, cạnh khúc gỗ mục (cắt từ gốc cây cổ thụ trong vuờn nên N còn tiếc mà giữ lại ), một khóm Forget-me-not đã mọc lên từ lúc nào, đang trổ những nhánh hoa đầu mùa tươi thắm nhất !
Đó là khóm hoa Forget-me-not thanh xuân nhất mà N thấy được từ trước đến giờ. Những nụ hoa căng tròn, bụ bẩm, mang đầy sức sống, xuất hiện bất ngờ trong vuờn...Giống như một phép lạ !
N vội lấy máy ảnh ra chụp. Và diệu kỳ thay, trong ống kính hiện ra hình 1 quả tim màu xanh xinh đẹp. Lòng N rung lên xúc động !
Đấy là những chiếc hoa Forget-me-not nằm cạnh nhau, vô tình tạo thành hình quả tim rõ rệt !
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, N như nghiệm ra, vạn vật trong vũ trụ đều có linh hồn, có tình cảm, nhất là cây cỏ. Quả tim màu xanh, phải chăng đó là lời chào, lời cảm ơn của loài hoa mọc hoang dại trong đất trời để đáp lại chút lòng của người quan tâm ?
Giây phút ấy, giữa khu vuờn tĩnh lặng, N nghe tâm mình lắng lại rồi mở ra đón nhận một niềm vui nhẹ nhàng và thật bình yên.
N chợt nghiệm được sâu xa hơn ý nghĩa của cuộc sống. Đó là hãy cho, dầu những điều nhỏ nhoi nhất, nhưng với tấm lòng, thì chân tình chắc chắn sẽ được đổi lấy chân tình...
Mùa xuân rồi sẽ về, hoa sẽ trở lại, chắc chắn như thế. Hàng trăm nụ hoa sẽ reo vui trong nắng ấm như reo chào hội ngộ, hình ảnh ấy khiến N càng cảm thấy nôn nao khi chờ đợi lúc sang mùa....
Viết những dòng này, N xin cảm tạ loài hoa đã cho N một cảm xúc kỳ diệu và hy vọng bài viết của mình sẽ là chút ân tình dành cho loại hoa nhỏ bé nhưng vô cùng đáng yêu, hoa
Forget-me-not ! NTN
Tháng ba, 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2010 01:52:46 bởi tn nguyen >