Bốn phương trời ta về đây ...

Tác giả Bài
Ông Già
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.04.2010
Bốn phương trời ta về đây ... - 17.04.2010 14:22:53
0



Gái bán hoa



Gái bán hoa đứng nơi hè phố
Vẫy khách vào nhưng chẳng ai hay
Vì cuộc đời trải qua sương gió
Nên phấn son có chút dạn dày
Bao sung sướng bấy nhiêu bề bộn
Mỗi lần vui là một lần nhớ
Dáng mẹ cha em nhỏ quê nhà.

Mười bốn tuổi vào nghề buôn bán
Thịt người với nước mắt cay cay
Phút hoan lạc trôi qua mau chóng
Khách cười ha hả sau chăn gối
Riêng em lệ đắng với đêm dài
Em mộng lại tuổi thơ hạnh phúc
Cùng chơi với cậu bạn bên nhà
Em bị bọn trong làng bắt nạt
Anh thường đến chịu đòn cùng em
Thấy hay hay và thích thú cười
Tuổi thần tiên như dòng sông êm
Đâu biết đời còn nhiều nước mắt
Bởi giờ này anh đang hạnh phúc
Bên vợ con , bên mái nhà cao
Gái bán hoa hôm đó là em !
Gặp lại anh em thầm vui sướng
Và mong chờ một lời nói CẢM THÔNG
Dẫu xót thương em cũng cam lòng
Nhưng anh không tỏ ra quen biết
Để mai sau không còn mong nhớ
Chốn bình yên trong em đã tắt
Ngọn lửa tàn nguội lạnh tấm thân khô !

Em lang thang giữa bao con mắt
Phố lên đèn rộn ánh linh lung
Hay lòng em hết muốn mê say?
Hoa thiếu hương còn vương nước mắt
Gái không chồng biết sống ra sao?
Khi đời em chỉ là giấy bạc
Đổi cho người những thú mê say.

Cõi lòng tan nát hỏi trời xanh
Trời xanh không thấu chuyện ái ân
Đợi đến xuân sau hoa đào nở
Em về vui Tết với nhân gian !


Ông Già
  • Số bài : 13
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.04.2010
RE: Bốn phương trời ta về đây ... - 16.05.2010 10:32:06
0
Thử...

Ngồi một mình thì ta nên khóc
Nên gào lên ,
la vang thật lớn
Bởi trời xanh nghe thấu điều này
Biết đâu sẽ quý ta hơn trước

Mặc bàn tay ai dần xa với
Những chân đồi ,
khoảnh khắc cô đơn
Thử làm thú hú xem bạn nhé !
Biết đâu rằng bạn thấy vui hơn...


78

Ơn trời : Tôi gặp lại em !
Tưởng cách chia đã bao ngày rồi
Tâm trí không nghĩ về em
Nhưng con tim như một góc tối
Cứ lẩn khuất ánh sáng nhạt nhòa ;
Thứ ánh sáng rẫy rụa
Thoi thóp thở như đồi cỏ đầy sương.
Trong suốt làn mây
Chiếu lên các ngọn cây lờ mờ
Là trình trịch ánh trăng
Một nét vẽ cũng thành khuôn mặt.