BĂNG NGUYỆT
Mạn phép thay mặt Lệnh Hồ huynh đệ ti toe một chút
Trăng về với gió với mây
Còn sông còn núi nơi này người xưa
Trăng buồn lạnh lẽo đêm mưa
Có còn nhớ đến ai đưa trăng về ?
Ôi một phút quá đê mê
Tháng năm vẫn nhớ lời thề hôm nao
Nguyện lời vàng đá ai trao
Trăng giờ về mất xa nhau muôn đời
Quảng Hàn cung khuyết chơi vơi
Đâu cầu Ô Thước gọi mời người qua
Tình buồn nhớ nguyệt xót xa
Ánh trăng chênh chếch góc nhà lẻ loi
Từng đêm trăng vẫn mãi soi
Thấu chăng tình cảnh hiếm hoi nụ cười
Giờ đây trăng đã xa người
Để lại giá lạnh bằng mười mùa đông
Trong một phút hóa thành không
Mộng vàng ấp ủ trong lòng ngàn năm
Trăng sao mãi cứ lạnh căm
Khoe chi ánh sáng băm vằm tim tôi
Xót xa trăng đã đi rồi
Quên lời thề hẹn xa xôi hôm nào
Nay trăng vui với vì sao
Nơi này hiu quạnh cùng bao nỗi buồn
Nhớ trăng nên giọt lệ tuôn
nay xa cách mãi hơn muôn dặm dài
Môi ngà ngọc gót trang đài
Lạnh lùng khoé mắt đắng cay cuộc tình
Mong chờ ánh sáng bình minh
Xoá đi tất cả bóng hình giá băng
Lạnh lùng một nửa vầng trăng
Tên là Băng Nguyệt chiều giăng mây buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2007 19:08:45 bởi James Carlos >