Nỗi lòng của cát Biển cứ rì rào dặn mãi thôi
Là em sẽ đến mộng cùng tôi
Cho nên thân rã thành muôn mãnh
Tôi cũng trãi ra phẳng lắm rồi
Gió cứ hờn ghen quất mãi roi
Hằn lưng những dấu sợ em coi
Rồi em không bước vào tôi nửa
Nên biển hằng đêm cứ nhấp bồi
Này em tôi đến ngàn năm trước
Nỗi đau vở nát cạnh gần nhau
Nắng rát thổi xuôi rồi thổi ngược
Nhưng tôi vẫn đợi dấu chân vào
scn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 03:18:01 bởi songcatngam >