Trích đoạn: beluoi
Tình Lặng
Ôi hạnh phúc khi anh còn nhớ đến
Nhớ tình cân nuôi nâng biết bao ngày
Duyên đã hết anh sợ tình anh chết
Em nghe mà nhoi nhói góc tim tan.
Đứng lặng thầm nhìn làn khói tan
Ngóng vọng núi buổi chiều tà tắt nắng
Em nhớ anh những buổi chiều chát đắng
Sao mặn môi , bờ mi lạnh vì mưa.
Em đã khóc anh ơi em đã khóc
Khóc thương cho một mối tình lặng câm
Sao ngày ấy anh cứ mãi lặng thầm
Để giờ đây mãi thương tiếc trong tiếc nưối.
sao ngày ấy anh cứ mãi thương thầm
để giờ đây anh tiếc thương,tiếc nhớ??
em yêu ơi lần gặp đầu bở ngỡ
làm sao anh nói được tiếng yêu?
rồi mỗi chiều cùng em dạo phố
em bên anh sao quá đổi thờ ơ
để cho anh cảm thấy bơ vơ
khi người đó,mà dường chẳng có
ngó lên trời,trời cao thăm thẵm
ngó xuống đất,đất rộng bao la
nhìn người ta sao quá đổi kiêu sa
sao lại thấy lòng này buồn đến vậy?
có khi nào người ấy nghĩ đến ta
dù một phút thôi cũng gọi là
đi bên em mà lòng anh tự hỏi
liệu rằng mình có xứng với người ta?
thời gian qua,em đi cùng người lạ
tay trong tay dìu dắt mặn mà
thôi thì anh cứ là người xa lạ
để em vui khi tình đã bay xa...........
anh buồn thương tiếc những gì đã qua
nhưng cũng biết tình yêu giờ đã lỡ...........