Trở về
Con đê dài thăm thẳm thủa ngày xưa
Ta sắp về thăm lại my rồi đó
Không biết có còn hàng tre hứng gió
Ngày trưa hè tắm mát đó còn không?
Con đê dài thăm thắm trong gió sương
Là cầu nối cho ta dần khôn lớn
Đưa ta đi những bước chân tập tễnh
Ngày đầu tiên ta cắp sách tới trường.
Và còn những buổi trăng vàng rực rỡ
Cùng trẻ thơ trong xóm đùa hát ca
Những trò chơi dân dã thủa ở nhà
Sao quên nổi nụ cười tươi rạng rỡ.
Cũng nơi đó bất chợt nhìn thấy anh.
Bất chợt biết trái tim mình rung động
Bất chợt nhớ mỗi đêm không gặp mặt.
Bất chợt tưởng, đó là nửa của mình chăng?