NỤ ANH ĐÀO
Hé nụ anh đào hoa thắm tươi
Ru anh nhập cõi mộng đôi mươi
Em cười khóe mắt gieo mê tưởng
Em mím làn môi thoắt tỉnh hồi
Hé nụ môi đào bao luyến ý.
Nghiêng bờ vai liễu dáng trêu ngươi
Thần tình kiều mị yêu vô hạn.
Hương sắc thanh tân nét tuyệt vời
Trần Mạnh Hùng
1-30-2012
SỰ THẾ
Xuân về sông núi nhuộm màu tươi
Thơ thới tình xuân dẫu mấy mươi
Dâu bể bao người chung một hướng
Ngược xuôi muôn việc vẫn ba hồi
Chung tay xây dựng đừng xao lảng
Góp mặt tranh hùng chớ hổ ngươi
Sự thế ngàn năm luôn vẫn thế
Kiên tâm theo kết cục xa vời.
Lá chờ rơi 01/02/2012
Gởi người Hồng Nhan Tri Kỷ
NGÀY ẤY...
Môi đào hé nở nụ cười tươi.
Ngơ ngẩn hỏi mình tuổi mấy mươi
Dáng ấy giờ đây xa cách … quá
Tình kia hiện tại mộng mơ…hồi.
Chuyện tình chìm đắm trong thương nhớ.
Duyên phận đau buồn với hổ ngươi.
Anh vẫn yêu em trong nguyện ý.
Dẫu rằng hai đứa đã xa vời
Trần Mạnh Hùng
2-1-2012
Bài xướng có nhiều VẦN TỬ VẬN
chân thành xin lỗi
TÌNH MỘNG
Tạo hóa khen thay nét vẽ vời ? DL
Tuổi mộng hoa nào chẳng thắm tươi ?
Tình nào không đẹp tuổi đôi mươi ?
Trăng khoe bồng đảo hồn mê mẫn,
Gió thổi đài hoa sóng loạn hồi.
Bách mị thiên kiều khuynh nhứt quốc,
Nửa làn thu thủy đủ trêu ngươi?
Thần tiên cũng đắm chìm nhan sắc,
Tạo hóa khen thay nét vẽ vời ?
Tú lang thang
ĐÀO TƠ
Má thắm môi hồng tuy có tươi
Thời-gian liệu được tới dăm mươi
Xuân qua Xuân lại bao nhiêu lượt
Ngày đến ngày đi hỏi mấy hồi ?
Chớ cậy sắc hồng lòe cặp mắt
Đừng khoe màu đẹp lác con ngươi
Hồng-nhan cái kiếp từ muôn thuở
Bạc phận thường khi chỉ nửa vời !
R Đinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2012 18:59:05 bởi Rdinh >