THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 9 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 268 bài trong đề mục
Tác giả Bài
dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ TỪ NƠI XA - đăng son fr. - 10.02.2012 15:30:52



--




Ở Một Góc Phố Mưa.




_______________________________________________



Em !

Có lẽ là ta sẽ có nhiều chuyện để kể cho nhau nghe.Ngồi trước mặt nhau ở quán nước nơi góc phố,giữ chút yên lặng để lòng trùng xuống , ngắm cơn mưa vừa ùa xuống thành phố.
Chẳng hiểu vì sao anh lại yêu những cơn mưa ,nhất là mưa trên những khu phố cổ. - ( Chẳng phải vì một câu hát trong nhạc của họ Trịnh với bài Diễm Xưa - Ca từ đó buồn bã quá ! )
.. mưa vẫn mưa bay qua thành phố nhỏ...


Anh đã đi qua những thành phố,đã nhìn ngắm chúng qua từng góc cạnh và thu nhập những hình ảnh vào ống kính : những quán cà phê đìu hiu của quán café lộ thiên của một Toulouse được mang cái tên gọi là thành phố Hồng,những hàng cây đầm đìa nước trước dãy cầu thang gỗ dẫn lên con dốc để nhìn xuống khu phố biển Arcachon với cái tên Thành phố muà đông ( Ville d'hiver ) hoặc có khi anh có dịp vào cái quán nước trước sân ga St Jean của một Marseille lừng lững gió.
Ngồi một mình nhìn người qua kẻ lại cũng là một cái thú.Ngắm những chiếc dù đủ màu sắc.Có khi dưới một chiếc dù đẫm nước là bàn tay nắm lấy bàn tay, là một vòng ôm choàng lấy một vòng ôm thắm thiết của một cặp tình nhân làm anh nghĩ đến một vài điều.

Nếu ngồi trước mặt em,ngắm em sì sụp nhăn nhăn đầu mũi trước ly trà Lypton hoặc ly cà phê đang bốc khói,anh nghĩ là sẽ kể thêm cho em nghe một vài điều.

Khi kể xong,anh sẽ biết giữ im lặng nghe em nói.
Em nói gì ? Kể gì ?

Kể chuyện tóc dài thời đi học.Kể chuyện bài thơ đầu tiên của thưở vụng dại thơ ngây.Kể lời tỏ tình đầu tiên đã làm em đứng tim vì sửng sốt ?
Thời ấy - Lời tỏ tình đầu tiên rất khó nói.Thời ấy ,người ta chưa có internet để viết thư tình bằng email và từ những ngón tay gõ chữ nhanh như tên bắn.Nếu vì ngượng ngập không dám nói,chàng thử nắn nót viết lá thư tình bằng tay và tìm cách kẹp lá thư ấy vào một quyển sách để giả vờ cho nàng mượn.
Nàng có vài cách để nhận lấy hoặc từ chối.Sự ưng thuận của nàng được trả lại bằng một cách na ná như thế.Lá thư trả lời sẽ nằm gọn trong quyển sách gửi trả lại chàng.
Nếu lắc đầu từ chối thì nàng có thể viện cớ là không thấy lá thư nhút nhát kẹp trong sách.Còn một cách khác nữa là nàng viết vài chữ ngắn gọn với một vài chữ : Không. Không 1 - Không 2 - và Không ......

Thế đó em - Ta có nhiều chuyện để kể cho nhau nghe.Chuyện tình,chuyện đời,chuyện về nhuũng cơn mưa của những người yêu nhau được gần nhau và xa nhau......

Mưa đang rơi.Rơi trên thành phố.
Chữ của anh đang viết cũng đang rơi - Em !






đăng sơn.fr

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
TẶNG GÌ Ở NGÀY TÌNH NHÂN ? - 15.02.2012 12:36:27

.






- Ngày TÌNH NHÂN cũ và mới .




______________________________________________




Thằng nhóc bébé đi làm về,tay cầm một bó hoa rất đẹp va hỏi mẹ nó :

- Mẹ à,cái bình cắm hoa mẹ để đâu ?

Người yêu đầu đời của nó tủm tỉm ,hỏi :

- À ,mua hoa cho bạn gái . Còn hoa cho mẹ đâu con ?


Thằng nhóc nhìn về phía bố nó :

- Cái này thì ba phải tặng mẹ chứ.Mẹ đâu phải là bồ của con.


Thế là tôi lại mắc tội.

Trong cuộc đời làm đàn ông và làm nhân tình của mình,tôi chỉ lờ mờ nhớ là rất khi tôi mua hoa tặng người đẹp. ( Và hình như tôi húp nước mắm hơi nhiều nên tôi cứ tà tà phớt lờ ngày lễ của Tình Nhân )


Tôi có một vài bằng chứng ở lá thư như sau :



... " @ - Em bạn nhỏ !


Hôm qua ( 14.02 ),em hỏi anh :

- Anh có làm nghĩa vụ với nàng chưa ?


Anh thấy xấu hổ quá.

Đã không có một món quà,không một cành hoa dù là hoa héo.

Anh giống như một gã " đại hà tiện - keo kiệt " với một câu nói :

- Chúc mừng ngày lễ tình nhân.


Nàng bébé đã liếc ngang,liếc dọc :

- Chúc thế còn quà đâu ?

- Món quà lớn nhất tặng em là đời anh dưới sự quản lý của em...


Thế là mặt nàng nhà xưng lên rất khó coi.Nàng bắt đầu ca vọng cổ và dai dẳng .Nào là anh không biết cách galant,nào là lấy phải một kẻ không biết điều.

Anh ít khi để cho ai bắt nạt nên chống chế :

- Trong vòng hơn 20 năm chiếm đoạt em,anh có mua MỘT lần hoa để tặng em trong ngày lễ tình nhân đấy chứ



----

Đấy Em xem : Anh đã không phải là một người tình nhân tuyệt hảo.Anh đã không biết cách tỏ tình,anh là một kẻ tình nhân,một gã chồng tệ nhất thế giới.

Em có nghĩ là cái tội của anh nên đáng tha thứ không ?

( Nói thật ra,anh không ưa ngày của tình nhân ! ) Hic hic !


Vài hàng tỉ tê để xưng tội -

Anh chúc em và gia đình vui,mạnh. "







đăng sơn.fr


Ct.Ly

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: TẶNG GÌ Ở NGÀY TÌNH NHÂN ? - 19.02.2012 21:42:23




--



-2 -

TẶNG GÌ Ở NGÀY TÌNH NHÂN ?




_____________________________________________



Nàng Công Tử lỳ rất có lý khi viết :

" Còn đối với Vợ Chồng thì xin đức lang quân 365 ngày là ngày nào cũng là ngày Saint Valentin cho bà Phu Nhân của mình, người đàn bà khi nhận đầy đủ hạnh phúc của gia đình, thì hình như không đòi hỏi gì hơn, ngoài cái nhìn trìu mến, một lời chúc tụng và một nụ hôn đầm ấm cho ngày Tình Yêu này , thì họ cảm thấy quá đầy đủ và tràn đầy hạnh phúc lắm rồi " .



--------------------


Phải nói đây là một đề tài ổn và " không Ổn " cho lắm.


Có nhiều người nói khi nghĩ rằng Tình Yêu giống một món đồ được chưng bày trong tủ kính có rọi đèn rất đẹp và trang trọng. Khi đi ngang một cửa tiệm,đứng ngắm nhìn thì người ta thích thú và thèm thuồng lắm !

Sự chiếm hữu là một tâm trạng chung của con người.Khi chiếm được ,mang về nhà làm của riêng thì sẽ có nhiều việc xảy ra... ( mức độ nặng hay nhẹ thì còn tùy trường hợp )


Người ta đã làm gì,nghĩ gì để giữ gìn tình yêu của mình ? Tình yêu nhạt nhẻo dần hoặc sẽ mặn nồng theo năm tháng là cả một quá trình và là một công trình hợp tác giữa hai người yêu.

Lắm lúc rất lẩm cẩm,ta thử nhìn quanh thì thấy có những cặp rất yêu nhau qua một thời gian dài,lúc lấy được nhau rồi thì lại dở chứng để bỏ nhau.Ngoài ra,có những người yêu đã không bao giờ lấy được nhau và cứ vẫn rất yêu nhau.

Phải chăng Tình Yêu là một sự mâu thuẩn trong bao điều nghịch lý ?


Ngày lễ tình nhân đã đi qua.

Xin chúc những người yêu vẫn hoài là những người yêu.





đăng sơn.fr

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Thư từ Một Buổi Sáng Lạnh - 22.02.2012 13:01:19




-




Thư từ
Buổi sáng lạnh cóng.



____________________________________




* @nguyênhạ !

Nhận được mấy chữ ngăn ngắn của em,thấy vui và ấm !
Ấm áp sau một ngày ở ngoài trời cong cóng với hơi lạnh đầy đặc của
trời đông,và nhất là khi tìm lại được hơi ấm từ máy sưởi.Ngồi ở góc
bếp,anh thích ném cái nhìn ra ngoài vườn nhìn ngắm hàng cây lơ thơ lá.

Trời lạnh lúc nào cũng có một cái gì đó riêng biệt.Riêng của một sự
trầm mặc.Riêng của những ý nghĩ rời.

Mùa đông của chúng mình còn dài theo những cơn gió buốt gây gây ở buổi sáng.

Pha một ly cà phê ấm,thơm,đọc vài hàng chữ ở đây đó,tìm những điều
vui mà đọc sau những bản tin không lấy gì là sáng sủa,anh thử tạm quên
loạt phóng sự nói về những thảm cảnh của người vô gia cư đã xem tối
qua.Thử tạm quên con số của những vụ tàn sát biến động ở một xứ sở có
nhiều điều bất an khi con người muốn trổi dậy đòi quyền sống trong sự
dân chủ.

Ở đời này đã có những điều không được vui lắm,và tinh thần của mình
cũng có khi chỉ như những sợi tơ mỏng manh của con nhện giăng ở góc
tường.Trên đường tơ dệt như thế,có điều gì vướng vào ? Điều gì cần giữ
lại và điều gì cần tháo bỏ ?

Đọc lại những dòng chữ thăm hỏi ngắn gọn của em,anh tìm lại được
một hơi ấm.Ấm như bài thơ của em mà anh vừa chuyển đi .Ở cái tên của
em,để phân biệt với những cái tên có thể trùng hợp ở đâu đó trên thế
giới của tỷ tỷ rừng chữ - anh đã thêm một chữ @ - ( A là mẫu tự đầu
tiên của bảng chữ,và có lẽ người ta sợ nó bị lẻ loi giữa trời đông
lạnh giá,họ thêm vào cái vòng tròn a còng để giữ ấm ! )



LỜIBIỂNRU




Hãy để em là biển
Hát ru sóng trong anh
Khi kể chuyện chúng mình


Hãy để em làm gió
Khi nghe giọng nói êm
Ở những ngày biết yêu
Ở bàn tay em mềm


Hãy để em ru anh
Hãy để em trong anh
Từ giọng nói anh ấm
Từ mặt trời nơi cửa mắt


Biển vẫn hoài ru tiếng
Từ lời hẹn ở chốn cũ
Từ bức thư tình dấu trong túi chưa kịp gửi
Từ nụ hôn êm nhung lẫn vào gió cuốn

Biển êm ,biển xanh trong giấc ngủ
Muôn đời là như thế
Em làm biển trong anh...

@nguyênhạ



------------------------------------------


Anh tạm ngừng thư để chúc em lúc nào cũng dịu hiền và ngoan như bài
thơ của em.




đăng sơn.fr


m@anh
  • Số bài : 51
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.08.2011
RE: Thư từ Một Buổi Sáng Lạnh - 22.02.2012 23:29:50
.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2016 01:51:10 bởi m@anh >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Thư từ Một Buổi Sáng Hơi Lành Lạnh - 24.02.2012 15:53:11




Thư từ Một Buổi Sáng Hơi Lành Lạnh




_____________________________________





Chào cô Em.


Em biết rành một câu " vọng cổ " kiểu xưa chứ há ?

Câu ấy đã được chuyển qua lời việt kiểu nhạc trẻ như sau : " Hợp quần gây sức mạnh " Hoặc là câu khác na ná như : " Đoàn Kết thì sống mà chia rẽ thì....

Nhắc lại câu của người xưa như thế làm anh nhớ lại cái thời lủi thủi của anh ở những năm đại học " học đại " thời 7.8 tuổi đến 10 tuổi.Lúc ấy,anh là một thằng bé rất nhút nhát.Anh đã ít có bạn,giờ chơi hay lủi thủi một mình với những hòn bi còn sót lại trong túi ( vì anh chơi cái gì cũng thua sút đám bạn,bị chúng ăn hết ,nên ức quá đành chơi một mình ).Sau lúc trổ mã nhẩy giò thì cũng không thích có nhiều bạn cho lắm ( Có lẽ vì sợ chúng đẹp hơn,hoặc nói chuyện có duyên hơn để cua hết những cô bạn cùng lớp,cùng trường ) ( ! ! ! )

Cái một mình ên như thế riết cũng làm mình quen dần và chả thấy gì là lẻ loi hoặc khổ sở .Kể cả lúc dở chứng lên khi đi qua ,đi lại nhà nàng tóc dài để trồng cây si.

Người ta bảo cái thời mộng mơ đẹp lắm.Nhất là khi tập tành viết thư tình,làm thơ tình và trồng cây si.Trồng cây như thế được vài lần thì anh nản chí phải bỏ cuộc .Sau đó thì lại thui thủi mình ên khi la cà ở những quán nước...


Mỗi người đều có một cách thức để nếm nỗi vui và từng nỗi buồn nào đó của mình.

Bây giờ thì anh nói về chuyện viết và có cái cơ may tìm được những người bạn viết kiểu đồng cảm để viết chung.Trong quá khứ,khi sinh hoạt ở một vài diễn đàn,anh đã có vài cơ may khi có thêm vài người bạn để tâm tình và có cùng tần số để viết chung cho một vài chủ đề.Sau đó,những người bạn đó biến mất vì những lý do nào đó mà chỉ có trời mới hiểu được.

Thế là lại thui thủi viết một mình sau khi đã lẩm cẩm đặt ra cho mình cái câu hỏi khá kỳ cục : Viết Để Làm Gì ( ? )


Hôm nay là ngày nghỉ,anh ngồi nghe nhạc nhẹ.Tiếng dương cầm solo đang nhỏ những giọt tí tách.Êm êm.Dịu dịu.Và anh nghĩ anh có vài điều để viết.

Viết để làm bạn với mình và để có những niềm vui khi viết - Viết để giữ lại thời gian -





đăng sơn.fr






_________________________________________________



* Chào m@anh .

Cô @nguyênhạ sẽ có Truyện Ngắn ở chủ đề Chợt Nhiên của anh - Em đọc nhé.


________________________

m@anh
  • Số bài : 51
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.08.2011
RE: Thư từ Một Buổi Sáng Hơi Lành Lạnh - 24.02.2012 23:36:35
.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2016 01:52:25 bởi m@anh >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ. - 08.03.2012 02:10:13

.







. CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ.



_______________________________________________________________________







Ghé trang chữ của em - Một người viết .Đọc và đọc.


Anh biết tính tình của em : Đã nổi tiếng là nghịch ngầm và quậy ngầm lúc áo trắng thời ấy.

Chuyện kể rằng : "...Ngày xưa có một con nhỏ tóc dài,thích ăn me,thích ăn vụng trong lớp học.Trong hộc bàn lúc nào cũng có xí muội và ô mai.Lúc ấy,con nhỏ chưa biết làm thơ ,chỉ biết mộng mơ chút đỉnh mà thôi.

Để có thể làm thơ,nguời ta không đọc truyện chưởng kiếm hiệp của Kim Dung,cũng không đọc Quỳnh giao hoặc truyện của La Lan hoặc của nđs.

Khi đọc truyện của Từ Kế Tường thời đó,người ta sẽ biết yêu những đồi dốc đầy hoa quỳ của Đà Lạt.Những trang giấy học trò của Tuổi Hoa,của báo Thiếu Nhi sẽ làm tuổi mới lớn biết mình như thứ trái cây mới ,còn xanh,còn ngọt và còn nhiều thời gian ở trước mặt.


Anh còn nhớ thời ấy .Thời dễ thương ! Thời chưa có email của internet nhanh như sấm chớp.Thời ấy,người ta chưa có những cái điện thoại di động để gửi Sms hoặc Mms.Muốn đến thăm nhau,rủ nhau đi uống cà phê,ngồi quán,lắm khi phải vượt từng con dốc lè cả lưỡi đến nhà bạn.Bạn không có nhà,lại đạp xe về mà lòng thấy rưng rưng.

Có lẽ Em còn nhớ vài bức thư tỏ tình của tuổi học trò ? Những lá thư ngượng ngập viết bằng mực tím,mực xanh .Chữ rất nắn nót ! Tác giả của những bức thư tình học trò ấy đã vất vả lắm để nặn ra chữ....Có khi bị bí chữ,tác giả mặt còn hôi sữa đã phải truy cứu và nhại lại lời văn của những trang văn chương hoặc chớp đại ca từ của một bản nhạc nào đó đang thịnh hành.

... Trời mưa nho nhỏ,anh theo Ngọ về...


Lúc ấy,thằng bé chả hiểu cái tên Ngọ trong bản nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị đó là ai,cứ chép bừa...

Con nhỏ nhận thư .Không biết có cảm động rưng lệ không mà thấy im ru,không cục cựa.Thế là thằng nhỏ hát bài thất tình và mặt nó đực ra theo kiểu hận tình, hận đời.Nó nản chí,bỏ học vài hôm và la cà ra cái quán,gọi cà phê,lõm bõm học hút thuốc lá sau khi ho xù xụ.

Khói xanh bay lơ lửng ở màn mưa làm thằng nhỏ nổi hứng làm dăm câu thơ tình theo kiểu thảm thê.Thế mới nghiệm thấy có câu nói của ai đó mà đúng : Phải biết buồn bã thì thơ mới thấm và có hồn.

Thằng nhỏ áo trắng làm gì có cái biệt tài của một Nguyên Sa với Áo Lụa Hà Đông.Nó muốn ăn cắp ý thơ của Nguyễn Bính,Huy Cận hoặc của Vũ Hoàng Chương,Hoàng Anh Tuấn mà không dám vì sợ bị bắt quả tang.

Áo trắng tuổi nhỏ đọc thơ tình phổ nhạc của Nguyễn Tất Nhiên thì thèm nhỏ dãi...

Chao ôi : --- " Đưa em về dưới mưa
Nói chi cũng bằng thừa

Hoặc là : Phố núi cao,phố núi đầy sương
Em Pleiku má đỏ môi hồng....May mà có em,đời còn dễ thương...

Ôi ! Thấm quá khi nghe như thế lúc trời rưng rưng mưa ,ngồi lẻ loi ở quán nước vắng và đang bị bí chữ.Thằng nhỏ biết rõ là chẳng bao giờ mình làm được những câu thơ tuyệt tác như thế.

Bao ngày qua,con nhỏ tóc dài vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra.Thằng nhỏ thầm trách là con nhỏ đó đã rất " vô học ".Vô học có nghĩa là không biết đọc và không biết viết ( Người ta gửi thư tình mà không đọc,không thèm trả lời ! ) Con gái có nhiều lúc rất " chảnh ".Con gái hay làm khổ những trái tim mềm nhũn của bọn con trai.


Sau một thời gian ấm ức,thằng nhỏ bắt buột ngừng cái màn nhăn nhó đau khổ hãm tài ấy lại.Những hàng cây trải bóng mát của lá me vẫn dịu và đẹp trên lối đến trường,những cổng trường vẫn đầy ấp tiếng cười nói của bao tà áo dài khác.Thế là lại đeo đuổi ,lại đón đưa.

Con gái xưa viết thư hay lắm,chữ con gái đẹp như cửa mắt tròn xoe dưới nắng xanh và môi con gái rất đỏ màu chè đậu đỏ bánh lọt. Thư tình của cô học trò có thể làm thằng bé điếng hồn,ngơ ngẩn năm sáu ngày và thấy điểm trên học bạ của mình tụt dốc như xe đạp không phanh.....


Đời sống có những điểm khắc tên là thời gian.Dòng sông của tuổi trẻ không bao giờ ngừng chảy để những áo trắng,những áo dài rời ghế nhà trường vào đời với những thứ hành trang cần thiết.Những đứa trẻ trở thành người lớn để đấm đá với đời.


Đôi khi,thả bước chân đi dạo bên một bờ sông lờ lững gió,ném mắt nhìn xuống một phía bờ nước,lắng nghe tiếng tâm hồn mình lên tiếng.Lòng nhớ lại ngày thơ ấu,trí nhớ quay lại ở một ngày hè có tiếng võng ru con và tiếng mẹ hay chị hò ru trẻ,thằng nhỏ ngày xưa trong cái vỏ người lớn biết rõ là mình đã đi quá xa trên đoạn đường dài của một đời người....

Và bỗng chốc,hình như có bụi làm cay cay ở lòng mắt -



---------------------



Em nhỏ !

Viết đến đây,anh đã mỏi tay trên phím chữ.

Anh chẳng còn chữ để có thể chúc Em.Chúc gì cho em khi anh đã chẳng biết chúc gì cho chính anh ?

Thôi kệ ! Vài câu viết như một đóng góp vào trang chữ của em.Cứ thế mà vui buồn trong những điều anh vừa kể về thời áo trắng của chúng mình - Những đứa trẻ đã trở thành người lớn quá nhanh.





đăng sơn.fr

mưa phố núi
  • Số bài : 1307
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: cao nguyên đầy mưa gió
RE: CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ. - 10.03.2012 13:43:31
NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/073EA069496A41F6A8E8590F0F8B39C9.jpg[/image]
mpn 14 tuổi


Thưa chú Đăng Sơn !

Chú ở bên đó có bao giờ nghe đến tên của Giáo sư Lê Xuân Tùng không ạ ? G/S LXT có họ hàng với Giáo sư Lê Bá Kông -là người làm bộ từ điển Việt -Anh được nhiều người biết đến trước 1975 .

Khi mới chân ướt chân ráo vào Sài Gòn ,gia đình cháu sống ở đường Nguyễn Cư Trinh ,Q 1 , trong một con hẽm ngoằn nghèo nhỏ hẹp thường lầy lội khi trời mưa .Xóm toàn là dân lao động nghèo khổ lại là nơi chất chứa bao nhiêu tệ đoan của xã hội .Mẹ đã mua lại một ngôi nhà khang trang nhất xóm ,vẫn rất tệ so với nhà cháu ở Pleiku . Trong xóm ,cháu chỉ chơi với một cô bạn duy nhất đồng tuổi ,học trên cháu một lớp ở trường Hưng Đạo ( Cống Quỳnh ). Kim H. xinh đẹp ,hiền ,học giỏi và điều đặc biệt là cả nhà cô ấy đều mến cháu . Họ gốc Trung Hoa nên là gia đình duy nhất không cười chê cái giọng vùng cao ,đặc sệt quê mùa của cháu .Cả mấy chị em nhà ấy đều đã từng là học trò của G/S LXT . Theo chân cô bạn này cháu cũng học với Giáo sư ,lớp anh văn buổi tối ở đường Cao Bá Nhạ chỉ cách nhà cháu 10 phút đi bộ .

* Từ " giáo sư " là một từ mới lạ đối với cháu , ở ngoài Trung người ta chỉ gọi là giáo viên ,hoặc là thầy cô giáo .
* Sau đó Kim H. giải thích rằng : Giáo sư là tiếng dùng để gọi những người có học vị cao học =master degree trở lên hoặc du học nước ngoài . Còn những người có bằng Đại học trở xuống trong nước thì gọi là giáo viên , nếu họ được dạy đại học thì gọi là giảng viên .
Tới bây giờ cháu vẫn còn mù mờ về cách gọi này ?

* Cũng nhờ cô bạn giỏi dắn này ( Kim H. và anh cô ta đều là học sinh giỏi toán cấp thành phố . )mà cô bé mpn học dở ẹt ở ngoài Trung biến thành học sinh xuất sắc tại trường Hưng Đạo hai năm liền (lóp 8 & 9 ) Học thầy không tày học bạn là vậy .

Có lẻ cháu có nét gì đó liên hệ tới những kỷ niệm xưa của giáo sư LXT , nên G/S rất ưu ái cháu . G/S cũng gọi cháu là Bé như chú gọi bây giờ .G/S người gốc Bắc di cư , vào thời điểm đó mpn 14 tuổi (1982-1983 ) G/S đã ngoài 40 chưa bao giờ có vợ . Người đã có quốc tịch Pháp , chỉ nấn ná ở lại Việt Nam vì người mẹ già đã hơn 80 tuổi .

G/S không thuộc loại đẹp trai trong mắt cháu , người hơi thấp ,mập .Người ăn nói bặt thiệp duyên dáng ,dạy cả tiếng Anh lẫn Pháp .
Một chị lớn tuổi trong lớp hỏi thầy sao không chịu lấy vợ ,nghe thầy trả lời :

- Chưa gặp người vừa ý đành phải chịu thôi ,chẳng lẻ lấy bừa à ?
chị ấy lại hỏi :
- Thầy có nghĩ là mình kén quá không ?
- Kén à ? có thể lắm . Một khi đã nhét chữ đầy đầu rồi lại thấy mình hổng giống ai .

Breaktime , mấy anh chị lớn thường ra ngoài phố ăn chè uống nước ...Cháu và Kim H. không có tiền nên vẫn ngồi trong lớp tán gẫu thôi ,nếu thấy G/S rãnh thì lại đeo theo bắt thầy kể chuyện bên Tây ,bên Mỹ thời thầy du học .

Trong lớp , Mưa và nhỏ Kim H. là nhỏ nhất , kế đến là anh T. 17 tuổi là bạn học cùng lớp với anh trai của Kim H. Anh T. rất đẹp trai con nhà giàu ,học giỏi nhưng mắc bệnh hách ...chịu không nổi . Trong mắt anh ta ,hai đứa cháu chỉ là cái thứ Bébé , ồn ào ,ngốc nghếch đáng ghét . Ngược lại ,cả hai đứa tụi cháu đều rất thích anh ta ... Mỗi đứa thích theo mỗi kiểu .

* Kim H. thích anh T. vì bản tính nam nhi mạnh mẽ , cũng vì anh T.hay đến nhà Kim H. phụ giúp nhiều việc ,ba má Kim H. thương quý anh T. như con cháu trong nhà .

* Còn cháu ,thích anh ấy ...vì cái mặt kên kên thấy ghét ...Hoặc là vì xí xọn ...vậy thôi . Cháu rất lễ phép với anh ấy ,còn anh ấy thì cứ khinh khỉnh , coi trời bằng vung .

Tụi cháu bảo nhau làm sao để T. thích một trong hai đứa tụi cháu ,và hứa với nhau là không ghen cho dù anh ấy thích ai cũng được .

Những học sinh khác trong lớp đều lớn hơn ,họ học tiếng anh để chờ đi xuất cảnh hoặc vượt biên . Vì bận rộn với công việc hằng ngày nên họ đến lớp không tập trung lắm . Họ thường bị điểm thấp hơn tụi cháu khi làm bài .Chỉ có 3 đứa tụi cháu là ham học ,làm bài điểm cao và hay đưa tay phát biểu trong giờ học .

Một hôm thầy giảng về đời sống ở Mỹ , Bộ sách mà tụi cháu học thời đó là : English for today .Cháu đưa tay phát biểu ý kiến :

- Thưa thầy người Mỹ nói tiếng gì ạ ?
Cả lớp cười vang ,thầy điềm nhiên đáp :
- Bé Ngọc Sương vừa hỏi một câu rất hay , sao các anh chị lại cười ? Rồi thầy giải thích sơ về lịch sử thành lập nước Mỹ .Người Mỹ hồi xưa là dân tứ xứ ,đa sắc dân ,đa ngôn ngữ . Người Anh muốn đồng hóa nên tiếng Anh mới trở thành quốc ngữ .

Sau buổi học G/S nói chuyện riêng với cháu .

- Thầy rất thích những câu hỏi của NS ,cứ mạnh dạn hỏi nhé ! Về bất cứ điều gì ,nếu thầy biết thầy sẽ trả lởi . Nếu thấy ngại không hỏi trong lớp cứ viết vào giấy và thầy trả lời cũng bằng cách đó .Cuộc đời của thầy cũng bắt đầu bằng tính cách khám phá như thế . Thầy dạy English đã lâu sao không ai hỏi như thế nhỉ ?

Người Việt nói tiếng Việt
Người Tàu nói tiếng Tàu
Người Mỹ nói tiếng Mỹ ,nghĩa là tiếng Anh ,ENGLISH .
Nhưng tiếng Anh ở Anh quốc và Mỹ quốc lại khác nhau nhiều .
Rồi thầy viết vào vỡ cháu câu ngạn ngữ :

" Cứ đi sẽ đến , cứ gõ cửa ta sẽ mở cho ! "

Nếu giáo sư Lê Xuân Tùng vẫn còn mạnh khoẻ ,năm nay đã ngoài 70 .Không biết đời sống của thầy sau khi rời Sài Gòn ra sao ?
Thầy có được hạnh phúc êm ấm như những người đàn ông khác hay không ?
Thầy có lấy được vợ và sanh con đẻ cái hay không ?

mpn theo học với giáo sư LXT gần 2 năm trời ,có rất nhiều ký ức đẹp đẽ về giáo sư , một bậc thầy khả kính !

Từ từ rồi mpn sẽ kể thành nhiều tập chú nhé !

Giáo sư mà đọc được điều này chắc chắn sẽ nhớ lại con bé năm xưa .

9-3-2012 muaphonui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2012 15:45:38 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)



Little_Ant
  • Số bài : 324
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.04.2011
RE: CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ. - 11.03.2012 12:49:34
Hôm nay Kiến Nhỏ đi lạc mà lại biết đường ghé thăm dang son và Mưa hì hì hì hì, dang son và cô little MPN 14 tuổi hồn nhiên khoẻ hông ?

Chúc chúng ta thật vui tươi : )

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/C40FDD3BE4AD48EA8287864D363F827A.jpg[/image]


XUÂN VỀ TRÊN PHÍM DƯƠNG CẦM


Một sớm mùa xuân ta ngập ngừng
Trong từng tiếng nhạc tiếng em ngân
Tiếng ca bay lướt qua đồi núi
Về tới suối đồi suối đẹp mơ


Little_Ant ( Sydney autumn 09.03.2012 )

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2012 12:58:31 bởi Little_Ant >
Người đã về trao nhau từng lời nói
Từng tiếng cười, từng khoé mắt chứa chang
Như nước sông hoà tan ra biển lớn
Biển yêu người nên sóng vỗ từng cơn.....

Little_Ant

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
NHỮNG ĐIỀU ĐỂ VUI.... - 12.03.2012 12:40:26
.




NHỮNG ĐIỀU ĐỂ VUI....



_____________________________________






* Khi Nào Ta Vui -





Ở khúc ruột của một ngày tháng nào đó,ngoài những nỗi buồn hoặc lo lắng,chúng ta có vài điều để vui.
Vui khi gặp lại nhau,tay bắt mặt mừng.
Ta tìm chỗ ngồi xuống cạnh nhau và bắt đầu cho từng câu chuyện kể.Kể thật hết cho nhau nghe về một khoảng đời sống của mình.Mình đã sống nơi đâu ? Gặp những ai và làm gì ?

Nếu đang đi dạo phố và tìm góc cạnh ánh sáng để bắt hình ảnh nhốt vào ống kính mà gặp bạn,tôi biết mình vui lắm,tôi sẽ rủ bạn chọn một cái hàng quán lộ thiên để ngồi vơí nhau.
Bạn yên tâm.Mùa này bên tôi trời đẹp lắm.Mây trắng lơ lững ở khoảng trời rất xanh.Màu xanh luôn làm nhẹ ánh mắt.

Nói về ánh mắt ư ? Đã có một thời ấy,thời xách cọ,viết chì và tập giấy đi học vẽ.Ông thầy hoạ sĩ vẽ chân dung của tôi là một người có tật và có tài.Ông còn trẻ - khoảng 30 tuổi.Cặp mắt ông có những điểm contraste của một thứ ánh sáng rất buồn bã mà tôi không tài nào hiểu được tại sao.Học viên đến xưỡng vẽ của ông không phải để hỏi về đời tư của ông.Họ cắm cúi ,chăm chỉ ngồi trước giá vẽ.Chỉ vơí một cánh tay phải còn lại,ông thầy đã dạy chúng tôi phác hoạ những nét cơ bản đầu tiên của một khuôn mặt.

Điều khó nhất trong cách vẽ chân dung đen trắng bằng bút chì là cách diễn đạt từ tia nhìn của cặp mắt.Trước tấm ảnh chân dung của anh ca sĩ Claude François thời Salut Les Copains lúc ấy,tôi đã lúng túng để không có cách nào vẽ cho ra hồn đôi mắt.

Ông thầy lại gần và nói :

- Đôi mắt của cách em không biết nói chuyện.

Giữa tiếng nhạc của bài hát Comme d'habitude - My way,tôi ngừng bút,nhìn thầy.Bàn tay mặt còn lại của ông đã cầm cái cọ gắn đầu tẩy để sửalại và tạo nên những điểm sáng lung linh trong đôi mắt người mẫu.

Ông cười nhẹ.Tôi thấy thầy mình đã đẹp và " sống " hơn đôi mắt người mẫu nạn nhân của mình.Và ông thầy hỏi tôi :

- Em thấy sao ? Ánh mắt người trong tranh nói gì ?

- Một niềm kỳ vọng vì có chất xanh trong tia nhìn...

Ông lại cười nhè nhẹ,chỉ thoáng một cái,ông dùng viết chì tôi đậm thêm cái quầng mắt bên trái của người mẫu,dùng tẩy quẹt nhẹ để làm mờ bớt vài điểm sáng trong tia nhìn,ông lại hỏi :

- Em nghĩ gì ?

Tôi nói điều tôi nghĩ.Có nghĩa là chỉ cần bắt được hoặc tẩy xoá đi một vài đường nét là ta có thể hoán chuyển được điều buồn vui trên một gương mặt người.


Những ngày lao đầu vào cọ và viết như thế đã qua đi,tôi lững thững rời xưỡng vẽ trên đường đến trường điện tử để theo khoá học ráp máy móc radio.Thành thật mà nói,tôi thấy thoải mái hơn khi ngồi vẽ,viết hoặc bấm accord trên phím cây đàn thùng hơn là ngồi đo,hàn,cắt,ráp những cái transitors ....Ngồi trước phím chữ cuả cái máy đánh chữ trong khoá học đánh máy và tốc ký,tôi thích thú nghe tiếng 10 đầu ngón tay chạy trên phím.Từ những hàng chữ hiện dần trên giấy,tôi nghĩ đến tiếng nhạc và những giọt mưa rơi.

Thế là thế.Vậy đó.Những ngày như thế của tôi đã trôi qua theo một tốc độ không thể ngừng của đời sống.Cho dến ngày tôi phải quay lưng lại với nơi có rất nhiều kỷ niệm của mình.

Có đôi lúc nhớ lại, chợt thấy mình thèm có lại những ngày cũ.Ngày cũ có bóng mát dưới tàng cây to toả bóng và đầy ấp bàn ghế của một quán ven đường,tôi đã có bạn bè thời áo trắng rời trường để xúm xít vây quanh nhau .

Những nụ cười,những màu nâu xám hoặc xanh lơ ở cửa mắt bạn bè đã cho tôi biết một điều duy nhất :
" Ta không thể nào vẽ được cái bóng của thời gian "



---


* Im Để Lắng Nghe -



Kể chuyện nhỏ cho bạn nghe rồi.Bây giờ thì tôi ngồi im để lắng nghe tiếng bạn nói.Hãy kể chuyện trường cũ tình xưa của bạn.Và khi kể chuyện,đừng rời khỏi ánh mắt tôi đang nhìn bạn.Hãy yên tâm ! Tôi đang muốn vẽ thứ ánh sáng từ tia mắt của bạn.Tôi biết tôi dùng màu gì để vẽ tấm chân dung có linh hồn của bạn.

Hãy vui khi ngồi bên nhau.





đăng sơn.fr







---------------------



Xin cám ơn Mưa phố núi và Little_Ant đã dùng chữ để ghé thăm.

Chúc hai bạn luôn vui khi viết -


nđs.

mưa phố núi
  • Số bài : 1307
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: cao nguyên đầy mưa gió
RE: NHỮNG ĐIỀU ĐỂ VUI.... - 17.03.2012 13:01:52
Thơ cảm qua mưa

------------Đặng Nguyên Phả --------------


Trời mưa hình như dẫn đến những cảm nghĩ nhớ nhung nhiều hơn khi nắng ! Các nhà thơ thường để cho dòng cảm xúc tuôn trào theo những giọt mưa rơi . Nhà thơ Quang Dương khi thấy một thiếu nữ đi dưới mưa ướt đã làm bốn câu thơ thế này :

Em về phố cũ chiều mưa lớn
Vóc ngọc ngà khoe dưới lụa hồng
Ta như giọt nước mùa mưa ấy
Đã cuốn trôi về trăm nhánh sông

Thấy mưa làm ướt áo người đẹp mà nhà thơ ví mình là những giọt mưa đó , giọt mưa làm cho nàng khoe vóc ngọc , vì thấm ướt lụa hồng hiện rõ dáng em ! Em thì về theo phố cũ , còn anh thì là một hay những giọt mưa đó , trôi về trăm nhánh sông . Hình ảnh của tình cảm tràn trề quá !

Một nhà thơ khác Phạm Sĩ Trung đã cảm " Mưa đan từng giọt nhớ " như sau :

Mưa vẫn mưa ngoài trời
Cho hồn tôi chơi vơi
Tiếng mưa buồn nhức nhối
Khóc cho cuộc tình trôi
Mưa vẫn rơi ngoài trời
Mưa hòa lệ mặn môi
Trong niềm đau nhức nhối
Trên cuộc tình phai phôi
Và mưa vẫn mưa rơi
Mưa giăng mắc xuống đời
Chuyện tình buồn trăm mối
Tình bạc trắng như vôi
Nghe nhớ thương bồi hồi
Chuyện tình đã xa xôi
Mưa đan từng giọt nhớ
Từng mảnh tình buồn rơi

Chỉ thấy mưa thôi mà nhà thơ đã thấy chơi vơi buồn và nhức nhối lòng . Thi sĩ đã thấy mưa như khóc cho cuộc tình trôi đi , giọt mưa buồn đó đã hòa với nước mắt làm mặn đôi môi . Thi sĩ thì từ buồn nhức nhối vì cuộc tình trôi đến đau nhức vì tình phai phôi ! Thế rồi mưa vẫn rơi và giăng mắc nỗi buồn xuống cuộc đời với tình buồn trăm mối " cái tình bạc trắng như vôi ". Cuối cùng thi sĩ vẫn bồi hồi , nhớ thương những tình buồn xa xôi và mưa đan từng giọt nhớ , nhớ đến từng mảng tình buồn rơi . Nỗi niềm sao u uất quá ...! Mưa đem đến tình buồn man mác ...! Nếu nhà thơ trên tiếc thương cuộc tình thì Sương Anh thấy " Như vẫn còn đây " với nỗi niềm tâm sự như sau :

Biết rằng xa... vạn dặm đường xa
Tình ngỡ như bên rất đậm đà
Từng cánh thơ xinh tay chép gởi
Trút niềm mong nhớ , dệt mơ hoa
Thơ người viết để tặng cho ai
Mà khiến tâm tư thổn thức hoài
Ai bỏ men tình trong cốc nước
Uống vào chuyếnh choáng hồn lên mây
Mấy ngày không gặp được người thơ
Dạ thấy nao nao mãi ngóng chờ
Đôi lúc bên nhau mà chẳng nói
Nhưng lòng vui lắm ...cười vu vơ
Tình xa mà ngỡ vẫn quanh đây
Mỗi lúc càng thân gần lắm này
Chuyện gió chuyện mây... hoài nói mãi
Ngày càng gắn bó tình thơ say ...

Bài thơ này khác với bài thơ trên , tác giả đang yêu nên tình cũng đang lên tuy xa mà hóa ra gần . Những cánh thơ vẫn gửi , những mộng mơ vẫn dệt , trong thơ có những vần thơ chứa sẵn men tình nên :

" Ai bỏ men tình trong cốc nước
Uống vào chuyếnh choáng hồn lên mây "

Thế mà tuy nhiều ngày không gặp , đến khi gần bên nhau thì chẳng thốt nên lời , mà chỉ cười vu vơ ...Cái lúc cười vu vơ đó mới chính là say thật và hồn lên mây , nên nói toàn chuyện gió mây !

Mưa buồn hay vui là do nỗi lòng của người cảm nhận . Mong rằng những giọt mưa rơi làm cho tươi đất , làm sống cỏ cây ,thì cũng làm cho các cuộc tình tươi mát và nở hoa đẹp mãi .

California ngày 5 tháng 3 -2012
Đặng Nguyên Phả

*********

Chú Sơn KÍNH MẾN !

Mưa chộp được bài này đăng trong Sai Gon .Post bên Mưa nè ! Tờ báo này là báo tuần chỉ phát hành ở Mỹ và Canada thôi , chưa chắc chú và chị mình đọc được . MPN xí xọn đem về đây chia sẻ cùng chú yêu chị kính của French , cùng bạn đọc . Chú có cảm giác gì khi đọc bài trên đây ? Chú Đặng Nguyên Phả là nhà văn- nhà báo và cũng là Nội vụ của tờ báo này . Chú có từng nghe danh ông ta không ?

Tiêu đề của bài viết là cảm mưa , Vậy mà ổng chẳng thèm đếm xỉa gì đến con cò be bé của " CHÚT LÃNG MÃN TRONG MƯA " đất Cali .
Cũng không màng đến " NHỮNG BUỔI CHIỀU CÒN MƯA " của chú . Không rõ chị Sương Anh có quen biết ông ấy không nhỉ ?

Hai bài thơ đầu thì nói về mưa hay tuyệt , tới bài của chị mình ...chẳng tí ti liên hệ gì đến mưa ...một giọt cũng hổng có . Nghịch lý chưa ?
Thôi chết , hay ông ấy cảm chị mình thật rồi , chú có thấy mặt chị ấy chưa vậy ? Chắc chị ấy xinh lắm nhỉ ?

Dù sao thì ông ta cũng thiệt là sáng mắt , bài thơ của chị S.A.cũng đáng cưng lắm mà ! Dù hổng mắc mớ chi tới ...mưa ...ổng vẫn cảm ...

hihihi...Chút quà nhỏ xíu xiu xiu...này đến chị và chú , chúc cả nhà đều ngoan . Sương Anh ui , nữa chú có ăn hiếp mưa chị phải binh em à nha . Nhớ nhen người đẹp .

---muaphonui---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 12:37:04 bởi mưa phố núi >



dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Ở MỘT GÓC CỦA PHỐ NÚI - 18.03.2012 12:25:29
-




Ở MỘT GÓC CỦA PHỐ NÚI



_______________________




Khi nhận được thư hoặc sự góp ý của bất cứ ai thì chú trả lời.Dù ngắn hay dài.Trả lời như một lời cám ơn.Cám ơn Mưa phố núi đã hay ghé thăm chủ đề Thư Từ Nơi Xa của chú.

Ở cái thành phố núi lặng tĩnh này,chú chả biết ai và không có sẵn báo bên Cali để đọc.Thơ của SươngAnh không có mưa như " Những Buổi chiều còn mưa " của chú.Và chú nghĩ là những cơn mưa của chú không giống ai vì...

Hôm nọ,chú lạng qua các bài vở của bạn viết.Có một cô nhỏ đã viết bài tên là Hương Biển.Và chú đọc như sau :


... " Chàng rất thích viết , đêm nào chàng cũng lên mạng để viết vài điều ... Về cuộc sống , về tình yêu và đặc biệt là về những cơn mưa lãng mạn đầy hoài niệm . Trên phố ảo chàng có một nick name riêng , nhưng nhiều cô bạn nghịch ngợm vẫn gọi đùa chàng là Adam của những cơn mưa . Những cơn mưa của chàng thường rất êm , rất nhẹ ...là nguyên cớ của những mối tình chớp nhoáng dịu dàng mà lắng đọng trong ký ức thật sâu .... "



Bài viết ấy đã như một đoạn phim trong bài hát mà chú đã viết ở một thời xưa.Thời ấy chưa có vườn địa đàng và sự hiện diện của trái cấm,rắn, và hai người mang tên Eve và Adam.Thời ấy cũng chưa có chủ đề mang tên " Những Buổi chiều còn Mưa ".

Có dịp,chú sẽ kể về Eve của chú.Nàng biết cười bằng cái đuôi mắt,nàng có giọng nói như bé nít khi nàng thích thú điều gì đó.Eve của chú thích dạo biển và ngồi yên bên chú khi nghe nhạc Pháp.Và điều đặc biệt là nàng không bao giờ dụ dỗ chú để ăn trái cấm để chú có thể toàn mạng mà viết.


Vài hàng khi nghe mưa rơi buổi sáng.Mưa cũng là một bản nhạc tình không bao giờ xưa.






đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 21:46:29 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
VIẾT Ở MỘT SÁNG SỚM - NGÀY NGHỈ. - 26.03.2012 14:09:40
.








VIẾT Ở MỘT SÁNG SỚM - NGÀY NGHỈ.



__________________________________________________







Như Em biết,anh được nghỉ vào ngày thứ hai và mỗi thứ sáu.Nghỉ nhưng vẫn thức dậy sớm để có tất cả những thời gian thuộc về mình.

5.30 sáng,anh vẫn yêu thích thứ bóng tối còn mới tinh ngoài khoảng vườn.Dãy núi và đồi cao nhà anh ở có những con đường đầy sương khi trời còn sớm.Con tàu xe điện tramway đã bắt đầu chạy ngang nhà anh vào lúc 5.30,trong toa bật đèn để anh có thể nhìn thấy những người đi làm sớm ngủ gà ,ngủ gật.
( Những hình ảnh ấy đẹp lắm vì anh yêu quý những người dậy sớm để đi làm - Trái đất này rất cần những kẻ dậy sớm ) -

Như mọi ngày,chờ cái máy cà phê nhả giọt cà phê,anh tập thể dục để tỉnh ngủ và có thể bắt đầu cho một ngày dài.Có khi vừa ăn sáng,anh vừa mở radio nghe nhạc nhẹ hoặc tin tức.Trên bàn ăn của anh luôn có một cuốn sổ tay để ghi note khi nghe được một điều gì đó hay ho,anh ghi tắt những mẫu tự dể có thể chụp lấy và khai triển khi viết sau này.


Mấy hôm nay ở Pháp có nhiều bản tin không phù hợp vơí nỗi lặng tĩnh riêng nơi anh làm anh mệt mỏi và ngán ngẩm.Báo chí nói về những cuộc biểu tình đòi dân chủ của những nước lạc hậu,họ nói về những cuộc thảm sát,đàn áp,bạo lực....
Rồi thêm cuộc thảm trạng giết người ở những thành phố miền trung nam...

Anh đã đếm thầm để biết là có bao nhiêu người chết trong những bản tin và cảm thấy buồn lòng.Buồn vì con người rất ác độc với nhau.Họ quá đáng!


Em biết không ? Đã có những ngày ,anh chẳng biết viết gì khi có điều chán chường,anh dở chứng,đổ cạu cọ khi nghĩ đến tình người và những điều bất công đang nhìn thấy....

Như em đã biết - Có một dạo ,anh vắng mặt,biệt tin trong niềm im lặng để không viết gì ở các Webs.Anh đã muốn trở thành bụi của thời gian và không khí.

Người ta đã làm gì và viết những gì ở các diễn đàn - Em ?


Rồi khi sự tĩnh lặng và quân bình đã trở lại trong tâm hồn,anh tìm thấy những dòng chữ của chủ đề mà em đi tìm anh.Em réo gọi... Chẳng lẽ anh lại tiếp tục im lặng ?

Và anh trở về.Vì cảm động khi còn có người nhắc đến mình.Tình thân đã nằm ở những điều như thế.

Như một người đã đi xa và trở lại sau khi để lại sau lưng mình một quá khứ mù mờ của những chuyến đi,anh trở lại để đọc niềm tâm tình của em - một người viết có lòng - Em viết là em đã không tìm thấy một người anh đã có lòng nhắc nhở vận động em khi em viết. Người ấy đã vì một vài lý do riêng để biến mất.

Sau đó,em tìm thấy một người anh khác là anh.Anh ra sao trong sự suy nghĩ và điều nhận thức ở em ? Anh đã viết gì để gửi gấm ở bao ngày qua ? Hình như chữ nghĩa chỉ là một màn sương mỏng manh để chìm vào quên lãng.Chữ nghĩa chỉ là một hình thức để diễn đạt và sau đó,chữ chỉ có thể ở lại nếu còn những điều thiện tâm và nhân bản.



Em .


Ở buổi sớm như thế này,anh nghe tiếng chim réo nhau bên cửa sổ,ánh bình mình vừa hé lên.Cái đĩa Dvd hoà nhạc của anh vừa ngừng quay,người ca sĩ ôm đàn guitar cúi đầu chào khán giả sau khi đã hát những tác phẩm mà anh ta đã bỏ công sáng tác.Tất cả những nhạc phẩm ấy là những lời thơ chân thành.

Anh đã chăm chú nghe và thấm thía để nghĩ về những điều mình sẽ viết.Viết theo một hình thức văn xuôi và làm những bài thơ theo kiểu riêng của mình.


Biết đâu,khi có dịp dùng thời gian ngồi đọc một câu chữ nào đó từ anh,em có thể hiểu tại sao anh viết và điều gì có thể giúp anh kiên trì để viết.

Cả em lẫn anh - chúng ta hiểu rõ tại sao mình viết và Viết để làm gì - Phải thế không ?


Anh ngừng viết ở hàng chữ này để chúc em luôn vui.Vui từ chữ của anh về nơi em ở. - ( Ở nơi ấy,anh đã có một thời kỷ niệm cũ và .... )






đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 14:15:15 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ nơi XA - 01.04.2012 22:15:08
.




THƯ TỪ XA đến MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT -





_____________________________________________





Thưa cô !


Có lẽ khi đọc thư này,cô sẽ có 60 % sự ngạc nhiên vì nhiều lẽ.

Chữ ngôi thứ " Cô " mà tôi dùng có lẽ rất xa lạ và đáng ngại.Vì tôi có một cách thức giữ khoảng cách an toàn theo kiểu riêng - rất riêng của tôi.
Ít khi tôi dùng chữ EM một cách hồ đồ và hồ hỡi nếu không thân mật và người viết ấy không xưng Em với tôi.

Đã cùng là những người viết cùng trên một diễn đàn ở đây đó,cô và tôi đều là độc giả của nhau từ một khoảng cách.

Có lần Cô đã viết vài hàng góp ý vào chủ đề mang tên : Thư Từ Nơi Xa của tôi .Và cô đã tự tiện gọi tôi là Chú và xưng là " Cháu " một cách ngọt lìm lịm,ngọt xớt dù cô chẳng biết tôi là ai,tôi bao nhiêu tuổi.Tôi đã lấy làm ngạc nhiên khi có người cả gan gọi mình bằng " Chú " như thế - ( Tôi cảm thấy mình bị già đi với câu gọi bằng Chú - Lẽ ra,chẳng ai thích bị gọi bằng chú dù cho thời gian có trôi rất nhanh và đã có những sợi tóc bạc trên mái tóc - Ôi ! )


Và từ đó,thỉnh thoảng tôi thấy chữ của cô vào góp ý ở những chủ đề khác của tôi.Có lúc cô gọi tôi bằng Anh và có lúc bằng Chú.Cô đã làm tôi chóng mặt với cách xưng hô như thế.Tôi thử hình dung đến một cô gái lóc chóc,tinh nghịch hay đùa giỡn và dĩ nhiên tôi làm nghiêm.Nghiêm để cái cô lóc chóc ấy không giỡn mặt vơí tôi.

Tôi rõ ràng để biết mình là ai.Muốn gì,hiểu gì khi viết từ lúc còn trẻ dại,tôi đã viết từ lúc tôi mới 15,16 tuổi.Và đã rất biết mình viết gì để diễn đạt theo một phong cách riêng.

Từ đó,tôi đọc những bài thơ,những bài văn của Cô.Có lúc,tôi bật cười vui vẻ vì sự ngô nghê,ngộ nghĩnh ở câu chữ của cô.Có lúc tôi trầm mình để suy nghĩ và thấy cô,hiểu cô rõ hơn trong một vài bài tuỳ bút hay đoản văn.

Cứ thế,có vài lần cô đã làm tôi nổi cáu,giận dữ vì cách diễn đạt không được nghiêm túc lắm sau những bài viết của tôi ( ở những câu thơ,ở những bài văn và sự góp ý của cô )

Gần đây,cô đã cả gan đổi tên tác giả một bài thơ của tôi và dĩ nhiên là tôi nổi trận cuồng phong để viết một bài phản kháng để tỏ thái độ.Khi tôi cáu,thì trời đất này chỉ là những trận thuỷ triều và tôi sẵn sàng lên đạn,đặt bom để khai pháo.Hoả lực của tôi có thừa để sửa soạn một cuộc chiến tranh cho dù là bút chiến.

May thay,cô đã đọc bài để hiểu thế nào là một trận chiến về " Luật Bản Quyền " và thế đứng của một người viết có lương tâm.Cô đã gửi cho tôi một cái mail ngắn để tỏ ý xin lỗi và hối tiếc.Cô đã trách cứ tôi về cái tội nóng như hoả diệm sơn.

Tôi im lặng không trả lời cô và để ý thấy cô đã nhanh nhẹn thu hồi lại bài thơ cũ của tôi ở chủ đề như một thiện chí của sự hiểu biết.


Gần đây,tôi đọc được một bài viết mơí của cô tên là Hè Muộn.Ở bài viết này,cô viết về tình cảm cô đã đặt để cho người bạn đời của cô. Lời lẽ rất cảm động và mộc mạc như một lời an ủi ,vỗ về.

Đọc đi,đọc lại - Tôi cảm thấy thích thú.Và tôi ước gì cũng có một ngày đẹp trời nào đó,bà nhà tôi cũng viết cho tôi na ná như thế ( Nàng nhà tôi viết chữ rất đẹp.Nàng viết văn rất hay và tình cảm,ngắn gọn như ngôn ngữ hàng ngày của nàng.Nhưng kể từ khi chiếm đoạt được cuộc đời đàn ông quý giá của tôi,nàng không hề viết thư tình cho tôi như ngày xưa nữa.Nàng viện cớ là quá bận rộn vơí việc nội trợ,vườn tược và... )

Tôi hiểu như thế.Và tôi cũng không còn viết thư tình cho nàng như ngày nào nữa.Thỉnh thoảng để ra vẻ màu mè lãng mạn,tôi ghi vào một mẩu giấy nhỏ xíu ba chữ : " anh yêu em " . Ký tên Papa - và để lại cho nàng trên bàn bếp.Chẳng biết nàng có hiểu để cảm động hay không ? Chẳng nghe nàng nói gì cả .Ôi ! Ôi !

Tôi biết tôi có nhiều tự ái,có thêm cái tội rất cao ngạo trong tình yêu.Ngày xưa,tôi chả bao giờ quỵ luỵ con gái,đàn bà vì tôi nghĩ tôi là một trong những thằng đẹp trai ,có nhan sắc nhất xứ Việt Nam. Ôi ! Loạng quạng làm mất lòng tôi là tôi sưng mặt,ngoe nguẩy bỏ đi và tôi làm mọi cách để không bao giờ quay lại.
Nhiều nữ nhi,đàn bà nói là tôi là một kẻ đáng ghét nhất xứ.Một kẻ không biết điều và không biết mù quáng khi yêu.Họ nói tôi yêu bằng lý trí và quá khuôn khổ.

Đành thế. Ai cũng có một cách yêu riêng của mình.Còn tôi ? Tôi chỉ là tôi,quê mùa chất phát .Khi cần lãng mạn thì tôi lãng mạn.Nếu quá quắc thì tôi trở mặt ngay lập tức.Tôi hằn học đưa móng vuốt và sẵn sàng dội bom như Mỹ oanh tạc bọn Irak.Như Do Thái sẵn sàng trả đũa khi bị khủng bố.Cái bản tính khốc liệt này đã làm hư bột ,hư đường biết bao nhiêu mối tình thời trẻ của tôi.

Bây giờ thì sao ? Tôi già đi,chững chạc hơn ( nhất là khi mỏi lưng ngồi viết ) .Nhưng tôi biết rõ rằng : trong kho đạn dược của tôi vẫn còn dự trữ đầy đủ đạn dược để có thể Húc.Húc như một con trâu 10 tuổi trước những điều bất công.Húc như một con voi đến giọt máu cuối cùng trước những sự khiêu khích và thiếu công bằng.Vì những cái húc như thế,đã có lần tôi đã mất cái nền nhà đang xây dở dang khi đã nổi cơn khùng tố cáo bọn ăn cắp,ăn trộm từ cấp trên ở một cái hãng đang làm việc.Thời ấy,tôi không học kịp chữ Nhẫn và cách khòm lưng để an phận thủ thường;tôi đã không biết nịnh nọt để được thăng tiến và làm đẹp lòng chủ nhân.

Bây giờ nghĩ lại .Thấy bao nhiêu điều đáng lẽ phải ngậm miệng ,phải nhịn nhục vì một lẽ đời.Tôi đã biết lùi lại để nhịn,để giữ việc làm.Tôi đã dằn biết bao nhiêu sự nóng giận để khỏi đốt xe,đốt nhà...và đánh đấm



Vài hàng tâm tình cùng cô - Người bạn viết - từ một nơi xa xăm.

Tiện đây để trả lời và rất sòng phẳng với một câu thắc mắc của cô khi cô hỏi trong một cái mail : " - Chú là ai ? Cháu chưa biết mặt chú ? Có thể nào ..... "


Tôi buồn cười lắm ! Cô bạn người viết muốn biết mặt tôi để làm gì ? Có ích lợi gì cho Cô ?

Tôi rất xấu trai ở trong hình nhưng tôi rất đẹp ở ngoài đời.Nụ cười của tôi có đôi điều vui vẻ và quyến rũ.Ánh mắt của tôi nhìn rất thẳng.Vậy đó.

( Nếu cô bạn viết không nhịn được sự tò mò thì cứ vào một chủ đề mang tên" Hình ảnh và ánh sáng của Âm Thanh " ở phố cũ 3 hay phố cũ 2 bên Đt.Net thì có thể nhìn thấy tôi vơí những hình ảnh tôi lưu lại từ những chuyến đi xa )


Vài hàng để chào hỏi và tâm tình.

Tôi xin chúc Cô vui và khoẻ viết.Nhất là dịu dàng hơn khi viết.








đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2012 23:58:30 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
QUÁN MƠ - 12.04.2012 13:11:25
.



TÌNH Ở QUÁN MƠ





___________________________________






Có vài người nói - lẩm cẩm :

- Chẳng hiểu người ta ra quán nước nghe nhạc để làm gì ? Ở nhà cũng có đầy đủ cà phê ngon,đèn màu,nhạc cả tủ,cả đống .Vậy mà....


Câu nói ấy đã được nghe nhiều lần.Nhất là ngày xưa,khi anh ngồi với bạn hữu ở trong những cái quán vặn nhạc.Bạn bè hay kéo nhau tụ ở những quán có chủ chiều khách khi để nhạc.Anh có thằng bạn mê nhạc Trịnh,mê áo dài tím và mê Huế.Hắn hay rủ anh ngồi phì phà ở cái quán có dân thích nghe Diễm Xưa,Mưa Hồng.

Chiều lòng hắn,anh đi theo nhưng thật tình mà nói,anh không mê nhạc Trịnh.Những Hạ Trắng,những Biển Nhớ làm anh hay buồn và tím người.Thời ấy,anh còn trẻ quá,còn đang sung sức với những tình khúc của tây phương và anh ít nghe nhạc Việt. ( Người ta bảo là anh bị mất gốc ) - Và ai nói gì,phán gì cứ phán.Mình biết mình thích gì là được rồi.

Thế là đám anh la lết ở gần hết những cái quán nổi tiếng ở Saigon và khu lân cận.Mỗi quán nước có một khung cảnh theo sự bài trí mỹ thuật riêng.Có quán trang hoàng kiểu nhà lá lơ tơ thơ,có quán bày biện y hệt kiểu Pháp khi chơi toàn nhạc Pháp.Có quán rất thu hút khách vì cô chủ quán đẹp mê hồn.Khách vào chỉ để ngơ ngẩn ngắm hình bóng cô.Và có cả những gã si tình hay lui tới,tốn kém khá nhiều để làm bảnh và tặng hoa.

Anh cũng có mấy thằng bạn tiêu tiền như thế.Chúng đến quán có người đẹp không phải để nghe nhạc mới.Và ngồi giữa chúng,anh cảm thấy lạc lỏng.Đôi mắt của tiên nga,tóc dài ấy chẳng có gì làm anh rung động ( vả lại,anh tự lượng sức mình : Người đẹp quá,hoa khôi quá sẽ không bao giờ đến lượt mình khi có bao kẻ vây quanh để si dại. Như thế,anh bỏ tiền ra chỉ để nghe nhạc,tìm không khí và nhâm nhi ly cà phê ngon.Vậy ,thế thôi )


Có những ngôi quán thì anh chỉ đi một mình khi cần yên tĩnh.Quán càng đìu hiu càng vắng thì càng tốt.Ngồi ở những chỗ ấy,anh có thể thấm và ướt vơí những khúc nhạc tình.

Có những cái quán,anh chỉ ngồi với cô bạn gái.Nhất là khi tinh ý để biết cô đang để ý và ngã lòng vì mình.Trái tim của anh có cái chià khoá - anh biết như thế - Cô chỉ việc ngồi yên để cùng nghe nhạc với anh.Khi nào cần nói chuyện thì nói,nhưng đến bản nhạc nào quá hay thì phải im lặng.nếu không cái mặt anh sẽ sưng lên ,trông xấu xi lắm.

Cứ như thế - Cứ như thế.

Một buổi tối kia,anh chở một nàng tóc dài ,phóng vùn vụt đến một ngôi quán mơí mở trông ngon lành lắm.Quán nằm sâu trên một khu vườn lắm cây cối.Bàn ghế lịch sự dưới ánh đèn hồng nhạt dịu êm như những ánh mắt của từng cặp tình nhân.Nhạc để rất êm cho họ nói chuyện ,rủ rỉ thì thầm...

Anh chọn cái chỗ ngồi khá cao ở giữa quán ,chỗ có thể ngó xuống ngôi vườn tình tứ.Nàng buông cánh tay anh khi ngồi xuống ghế.

Nàng cười bằng mắt khi nói .Giọng ướt :

- Ai cũng ngó mình.Tưởng mình là một đôi tình nhân.

Anh chỉ biết cười :

- Tình làm sao được.Thím là thím của cháu mà.

- Tối nay thì quên cái chuyện Thím đi ,được không ?

- No no no !

- Bộ sợ bị ai ghen há ?

- No no no



Chữ " no - no " " như thế kéo dài cho hết buổi tối có nhạc tình lả lướt.Ai nhìn mình thì kệ họ.Mỗi người có một chỗ đứng,chỗ ngồi.Có những cái ranh giới không thể nào vượt và không nên vượt qua.Ngồi với nhau như thế,chia một góc ngày,nghe những khúc nhạc.Đó là một thú hạnh phúc nhỏ.Vậy thôi.




------


Rồi anh sẽ kể cho em nghe thêm về những mẫu chuyện nhỏ trong quán nước.Ở đây,anh đã có thêm một cái quán mới tên là Quán Mơ.Quán nhỏ,để nhạc tình.Và ngồi trong quán,anh biết anh sẽ kể cho em nghe về chuyện của em.Trong ánh mắt và nụ cười êm,đã có một khúc nhạc tình.


Hẹn em sau.




đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2012 13:13:13 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
VIẾT CHO BẠN - 27.04.2012 15:55:01







.


THÊM một đêm mưa









__________________________________





Thấy mình bắt đầu chan chán với cô ca sĩ đang ngâm ngư những bản nhạc sầu thảm khóc lóc với lời lẽ : ... Phải chi nhà mình chung vách,ta thức trắng đêm nay , hoặc : ... Anh ơi,anh ơi ! Nếu mộng không thành thì sao ? ---

Giời ạ ! Nhìn cô nhăn nhó khóc lóc thảm thương quá.Không biết cô đã thất tình kiểu tình phụ,phụ tình đã bao lần nhưng vơí kinh nghiệm bản thân,tôi nghĩ là cô đã đau lắm - khổ lắm để chọn toàn những bản rên rỉ như thế để trình diễn trong đêm dạ vũ.Hết boléro xập xình,cô thổn thức kéo lê thê sang điệu slow nhơn nhớt rỉ rả.Tôi bắt đầu thấy sợ cho trái tim yếu đuối của mình nên rời đám đông đang xà nẹo ôm nhau,lết ra cửa.


Giời ạ ! Mưa - Trời lại đang mưa.Mưa rơi cả tháng.Trời đất héo queo,cây cối heo héo móm sọm.Buổi tối lại ngập ướt buổi tối.

Quay lại,tôi thấy ông đang đứng ở một góc mái hiên.Trông ông có vẻ gầy gò co ro đứng hút thuốc ngơ ngẩn nhìn trời,nhìn đất.

Tôi ghé ông,nhìn ông,hỏi ông :

- Có gì vui không ông ? Sao đứng một mình ?

Ông búng mẩu thuốc vào vũng nước tối om om.Giọng ông ỉu xìu như cánh bánh đa ướt :

- Một mình thì cũng có cái thú một mình ,bạn há ?

- Nàng đâu ông ?

Ông cạu cọ - Nhìn cái mặt thấy hãm tài vô cùng :

- Tôi ghét chữ Nàng hay dùng của ông quá rồi ! Mụ ấy bỏ tôi đi rồi.


Chữ " Mụ " của tên bạn làm tôi,cái thằng ba trợn,thấy buồn cười,và cùng lúc thấy bạn dã man kiểu dã thú.

Im lặng một chốc,hai thằng đứng nhìn mưa như hai gã vừa lớn và vừa biết nếm mùi thất tình.Người ta hay nói : " theo tình,tình trốn.Trốn tình ,tình theo " .Ngày xưa,thời đi học chung,tôi thấy ông hay viết câu này trên tập vở.Chẳng biết ông đã co giò chạy trốn tình yêu đã bao lần rồi ? Thỉnh thoảng gặp lại ông,thấy ông vui tí xíu rồi lại thấy ông rầu rĩ héo keo,ông bám lấy tôi,ông lèo nhèo rủa xả tình yêu.Rồi ông lại thay thế chữ nàng bằng danh từ " Mụ ! Mụ ấy..Mụ ấy ..."

Tôi ghét cách dùng chữ của ông.Bình thường thì tôi thấy ông dễ thương trong cách cư xử vơí bè bạn từ sự rộng lượng,vui tính nhưng hình như trên lãnh vực tình yêu thì ông rất ư là cà chớn khi ông thất tình,thất chí.

Phụ người hay bị người phụ là những chuyện không thể tránh khỏi ở lúc trái tim bị run run. Thất tình thì có khi thấy sự thi vị của tình yêu.Phải thế không ông ?


Khi tôi lẩm cẩm lý sự cùn như thế,ông lại nổi cọc :

- Bạn nè ! Tôi không phải là thi sĩ để làm thơ con cóc khi thất tình.Tôi ghét mấy thằng làm thơ như ông.Mấy ông chỉ được cái tài nói xạo khi viết...

- Ơ hay ! Ơ hay !



Tôi thấy mình không nên trêu ghẹo hoặc hỏi han gì với ông nữa.Hai thằng bạn rủ nhau trở lại piste nhạc.Ban nhạc đang chơi bản chacha rất nhộn nhưng nghe kỹ lại thì ca từ của bản nhạc lại sầu thảm hơn mưa.Ông khoanh tay đứng trong góc,,mắt ném vào một khoảng đèn chớp tắt trên sàn nhạc.Tôi thử nhìn theo ánh mắt ông để đoán được " cái Mụ " "cái Nàng " đang làm ông sầu héo là ai ở giữa họ.

Làm sao tôi biết được ai là ai khi ông ngậm miệng không nói.Tôi đành bỏ rơi ông để đi về phía " mụ Nàng " của tôi đang uốn éo lả lơi trông rất gai mắt theo dòng nhạc. ( Bỏ nàng Mụ của mình lâu quá cũng là điều không tốt- Biết đâu " mụ " giận mụ sưng mặt thì chắc tôi cũng sẽ buồn ướt giống như ông ).


Ông bắt tay tôi để về nhà ngủ.Ông hẹn tôi ngày mai ở quán nước và tôi biết ông sẽ kể cho tôi nghe thêm một chuyện tình của ông.

Và tôi sẽ có cái dể ...viết.Viết dùm ông và nàng nào đó của ông đã nhỡ tay làm ông buồn như thế .


Chúc ông có thêm vài nỗi buồn khi yêu ai .









đăng sơn.fr

Ct.Ly

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
VIẾT CHO BẠN - 03.05.2012 22:40:42

-



Chào Nàng CôngTử LỲ

Hiểu rồi mà .Ngày mai trời lại..mưa


nđs.

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
DÀI HAY NGẮN ? - 18.05.2012 03:46:46


.





NGẮN VÀ DÀI


___________________________




Em nhỏ !

Đọc cái tựa như thế,chẳng có gì là " bí hiểm " đâu.Trong một bàn tiệc,khi nói về Ngắn hay Dài,có một số người phá ra cười hoặc chỉ lẳng lặng cười tủm tỉm trong một thoáng ý nghĩ của sự cúp điện ( Nghĩ tầm bậy ).

Dài thế nào và Ngắn thì sẽ như thế nào ? Mà cái gì dài và cái gì lại ngắn cụt ngủn ? ( Xin người đọc đừng có tưởng tượng và nghĩ tầm bậy - Tội chết ).

Khi nói về thời gian,người ta luôn có một khái niệm đối nghịch nhau.Rảnh rổi quá,ở không thì thấy ngày quá dài để buồn chán.Khi tất bật quá thì lại thấy mình không đủ thì giờ để chơi bời hoặc có thể làm những việc khác.Cũng trong vòng ba mươi phút đứng chờ xe buýt hoặc chờ đợi ai của cái hẹn thì thấy lâu lắc.30 phút thú vị khi được ở cạnh nhau mà hàn huyên tâm tình thì lại thấy quá ngắn !


Em nhỏ !

Có khi nào em thức từ 4,5 giờ sáng và bắt đầu làm việc một mạch đến 7.8 giờ tối không ? Làm việc nhiều đến nổi vừa làm vừa ăn và ăn kiểu đứng để tiếp tục công việc đang làm ?


Đó là một ngày dài hôm nay của anh.
Tờ mờ sáng,chim vừa hót trong khu vườn đầy bóng tối là cái radio của anh thức dậy theo anh để làm việc.
Con đường khi xe chạy bon bon thì những bản tin tức cũng làm việc để nhả ra một dọc danh sách về việc thay đổi chính quyền và bộ máy làm việc sau những ngày ồn ào bầu cử .
.. Có những người ký giả đã dậy rất sớm để có thể bắt đầu chương trình làm việc lúc 5 giờ sáng.Anh biết như thế để yêu thích những người dậy sớm.Họ nói là trái đất này thuộc về những người dậy sớm để có cho mình một ngày dài.


Ngày dài như thế này của anh đã có nhứng điều khá vui khi đi đây đi đó gặp gỡ những nụ cười trong những câu chuyện đùa nghịch qua lại.Khi pha trò cười đùa vơí nhau,người ta có thể tạm quên những điều buồn bã cuả mình,của người.Nụ cười mang lại niềm ấm áp thân tình.Và cứ như thế,những giờ khắc làm việc và phải làm cho xong những công việc đã sắp xếp của anh tuần tự qua nhanh.Anh thử bỏ rơi cái đồng hồ,thử quên không đụng đến cái điện thoại di động để không hoàn toàn tuỳ thuộc vào nó như đã có lắm lần phải chạy theo những câu gọi,những lời nhắn.


Vậy mà cũng xong.Thở phào nhẹ nhõm khi về đế nhà,ngồi một chốc ngoài vườn ngắm đợt nắng vàng còn sót lại trên bãi cỏ.Uống một cái gì đó,mở máy đọc vài bài ở net và thử viết gọn gàng vài chữ.Mắt lại chạm vào một bài viết ngắn nói về thời gian và sự co giãn của nó :

Thầy nhìn học trò hỏi :

- Giới hạn của Ngày và Đêm nằm ở đâu ?

Trò trả lời :

- Ngày ngừng thì đêm rơi xuống .Như vậy là đêm ngừng ở điểm dứt của ngày.

Thầy lại vặn vẹo :

- Ở những xứ có múi giờ khác nhau thì đến 10 giờ tối,trời vẫn còn sáng,thì có nghĩa là ngày dài hơn đêm,phải vậy không ?


Cậu học trò nhìn thầy và đoán được những điều bí ẩn của vũ trụ.Cậu ta hình dung đến cảnh một người bị nhốt giữ trong một căn phòng đóng kín bưng cửa nẽo không có ánh sáng mặt trời,chỉ có một ngọn đèn duy nhất và không có cái đồng hồ nào để cho biết giờ giấc.Và người đó phải ở trong vòng một thời gian khá dài để không còn biết mình đang ở vào vị trí nào của ngày và đêm.Như thế,thời gian đã không còn là một ý niệm.


Đọc xong câu chuyện về thời gian và sự mông lung của nó,anh có một cảm nghĩ là lạ.Và anh viết những hàng chữ này gửi em sau một ngày ngắn rất ngắn và cũng dài rất dài của anh.


Dài hay ngắn không còn là điều quan trọng nữa.Miễn là thấy mình đã có một ngày khá bận rộn nhưng vui.Vui trong cái mệt nhoài.Sau đó thì sẽ ngủ rất ngon.


Chúc em nhỏ và những người bạn đọc có những ngày không nhìn vào thời gian đang trôi nữa.Xin hãy để thời gian làm công việc của nó và mình làm công việc của mình.Biết đâu ta sẽ có những chuỗi ngày rất đẹp và có ý nghĩa.


Chúc thời gian vui trên những dòng chữ.Chữ ở lại sau bóng thời gian.





đăng sơn.fr

( viết trong khi nghe bài Yesterday )





----

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
NẾU .... - 21.05.2012 17:21:42






-



NẾU ( - - - - - )



________________________________





Chữ nghĩa có điều để vui.Nếu cắt hẳn ba mẫu tự C.H.U thay vì viết thẳng là CHỮ thì chữ không có ý nghĩa nữa.Chữ chỉ tròn vẹn ,đầy đặn khi có Nghĩa.Vì thế người ta hay nói chữ và nghĩa phải đi đôi vơí nhau.Trong Chữ Nghĩa có chữ Tâm Tình.

Ở chủ đề Tâm Tình của cô người viết tên Nếu có những bài viết mà ( nếu ) tôi không dùng thì giờ để đọc thì cũng chẳng biết cô người viết đã viết gì,đã nghĩ gì trong những cuộc đi chơi xa hoặc là những lá thư tâm tình cùng bạn....


Ở đời này,người ta thấy thiếu nhiều thứ lắm : Thiếu tình,thiếu tiền,thiếu thời gian.Và người ta có lắm khi đặt câu hỏi :

Phải chi tôi có thêm tiền,thêm tình,thêm thì giờ,thêm bạn và thêm.....

Nếu cứ ngồi mà Thêm như thế thì sẽ không bao giờ mình có đủ những điều mình muốn.Nếu cứ lẩm cẩm để đánh vòng đi dạo với những câu hỏi cho cuộc đời mình thì thời gian sẽ vuột chạy.Thời gian là một vòng tròn,nó đã như một người tình ham hố vui đâu chầu đó rồi cao xa bay chạy....

Đã có lúc,tôi cũng hay lẩm cẩm để dùng chữ NẾU. Giả tỷ như :

- Nếu trái đất này chỉ có sự hoà bình và lòng công bằng bác ái thì.....

- Nếu ở xã hội này ,ai cũng ý thức được công việc,trách nhiệm và chỗ đứng của mình ở các lãnh vực gia đình,học đường,việc giáo dục con trẻ thì ....

- Nếu những nhà lãnh tụ biết có đức độ,biết hy sinh để lo cho đất nước và con dân thì....

- Nếu từng người trong chúng ta biết hạn chế sự tiêu thụ và viết cách bảo nhau để bảo vệ môi trường thiên nhiên thì.....


Mà thôi.Thôi mà.Cứ với những chữ NẾU và sau đó là chữ THÌ như thế thì có ngồi gõ chữ mờ người đến khuya nay thì cũng sẽ không bao giờ dứt để có thể ra một quyển sách mang tên là : NẾU.



Cô bạn viết !

Tôi không có cái tham vọng ấy,tôi không thích có quyển sách tên là NẾU như thế.Chữ Nếu nghe như có điều gì trắc trở trong cái nghĩa rất hạn chế.Nếu và nếu - Nếu không xong thì sẽ Mếu !


Chữ nghĩa của con người có khi kinh khủng lắm.Chỉ cần láu táu viết sai một mẫu tự thì sẽ có chuyện chẳng lành.Mếu là một động từ lấy ra từ Mếu Máo ( con nhỏ phụng phịu mếu máo đòi quà mẹ,ông chủ mếu máo sa thải nhân viên để đóng cửa hãng xập tiệm,gã nhân tình mếu máo khi người yêu của hắn đi lấy chồng ...vân vân và vân vân.... )

Chữ nghĩa của ngôn ngữ việt có dấu để làm rõ chữ.Có lần, ai đó đuà nghịch đã viết một dọc chữ không bỏ dấu ở một cái mail gửi cho nhau và câu chuyện ấy đã được tải đi một vòng thế giới của net.Chữ của người Pháp cũng có khi có dấu ,có khi không . Pháp có cái nhà bán đồ đạc tên là Bayle - Người mình trớ đi là Bảy Lé. Pháp có nhà bán đồ trang trí ly tách,khăn bàn tên là Lethu,mình đọc trại đi là LệThu hoặc họ có cái tên họ ông bà cha mẹ đặt là Coulon - thế mà lại có kẻ láo lếu tinh nghịch đọc và phát âm trọng trẹo đi khiến người đàng hoàng phải đỏ tía mặt mũi.

Lắm khi tôi ngẫm nghĩ thấy buồn cười.Cười để đời có cái mà vui.Và như thế,chữ nghĩa cũng có thể giúp ta vui và ta cần yêu nó.Nếu không có chữ nghĩa,không còn người viết và người đọc thì chữ nghĩa chỉ là món vô dụng.

Nếu không có sự đồng cảm khi đọc thì sẽ không có luồng điện tâm giao.Người hát,người chơi đàn cần có người nghe .Ông Beethoven nếu không bị điếc từ bé thì có lẽ ông sẽ không thể nào có những bản nhạc bất hũ khi nghĩ đến người yêu để sáng tác.

Ở đời,có nhiều chữ Nếu để thắc mắc và tìm câu trả lời.Giả như cô người viết không quờ quạng ,cập bờ lờ đọc một bài viết để thắc mắc và bị " húc " thì có lẽ muôn đời cái câu hỏi vẫn không có sự trả lời.

Một bà mẹ trẻ nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu ta bỏ con để đi theo nhân tình thì con ta sẽ ra sao trong cảnh gà bố nuôi con ?

Thì.......


Những người tập tành yêu nhau nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu chúng ta không biết cách dẹp bỏ cái tôi riêng để chung sống và xây dựng thì....


Tại sao lại cứ Nếu - Nếu và Mếu như thế ?


- Đơn giản thôi theo cái nghĩa ắt có và đủ.Điều kiện chỉ có thể đáp ứng nếu ta hội đủ điều kiện khi xem xét nó qua nhưng khía cạch và sự cho phép của khả năng . Nếu ta không đủ sự ắt có ấy thì ta loại bỏ chữ Nếu ( đòi hỏi ) của mình.

Chuyện có gì khó hiểu lắm chăng ?

* Ông đem lòng đi yêu một cô tài tử điện ảnh sau khi đã là fan của cô ấy.Anh không bao giờ lấy được cô thì anh nhăn nhó đau khổ.Vì anh biết rõ một điều : Nếu anh không nổi tiếng và có chỗ đứng ngang hàng vơí cô thì yêu cầu anh cất chữ NẾU ấy vào nhà kho.

* Một Whisney Houston nếu không có một thiên tài ở giọng hát đầy sức sống thì cô sẽ không bao giờ đạt lên chỗ chót vót của hào quang và nếu như cô đừng thả đời mình theo những thác loạn thì.....


Biết là như thế.Đặt để chữ Nếu thì chúng ta đoán được điều gì có được và xảy ra sau chữ Thì và mấy cái dấu chấm ( Thì ...... ) -



Trở lại cái chuyện viết lách thì có điều để buồn vui.Hai trạng thái này còn tuỳ thuộc vào điều mình muốn diễn đạt và còn tuỳ vào sự cảm nhận từ phía người đọc.Có vài người viết văn,làm thơ lý sự : Chữ nghĩa là một trò chơi - Làm thơ là sáng tạo ,là luyến láy đánh vật vơí ý tứ,chữ nghĩa.Viết văn là cách thức hành lạc với đầu óc trí tuệ.

Trong thế giới của chữ có những luồng ánh sáng và những bóng tối.Người viết có phương cách rọi đèn vào khoảng tối nhất từ vực thẳm tâm hồn của mình.Ánh đèn của họ mạnh hay yếu ớt lu mờ là do tâm thức và sự trưởng thành của tư tưởng.Nếu chịu khó lý luận như thế thì khi viết,ta nên đặt lại sự suy nghĩ và xem xét lại kỷ thuật viết của mình.



Cô bạn viết !


Đọc đến đây,nếu cô đã mỏi mắt thì xin cô ngừng đọc.Vì đọc nhiều cũng có thể làm loãng đi chất xám của mình.Với đôi mắt díu lại thì có khi ta đọc nhầm và ta có thể bị rầy la và bị Húc.


Thấy rải rác trên mạng Net,có nhiều người rất lơ đãng khi viết và khi đọc.Viết gì ? Đọc gì ?
Có những người viết rất hăng tiết vịt và thích đánh đấm với chữ nghĩa.Và như thế,lắm khi chữ nghĩa bị méo mó và bị thương phải cần sự băng bó. Có khi,tự thấy,tự xưng tội là tôi cũng có thể nằm trong những loại người như thế.Tôi quên đi sự hiền lành nhẫn nhịn khi tôi nổi doá và lên đạn bằng chữ.

Viên đạn chữ bắn ra khỏi nòng thì không thể nào lấy lại theo kiểu bút sa gà chết.Một ông đồ nho có cái thâm thuý riêng của một kẻ sĩ đối với hạng thất phu và ông đã viết.Viết như một cách hạ thủ.Kẻ thất phu khi nhận ra điều sai lầm của mình thì đã quá trễ.


Từ câu chuyện ấy,tôi,có khi ngừng gõ trên phím chữ để nghĩ lại đôi điều :
Khi người ta đọc và không hiểu mình là do lỗi của người hay là lỗi nơi mình ? Khi quá độ,nhỡ tay,nhỡ chân húc ai bằng chữ thì làm cách nào để băng bó cho người ta ? Và có nên nhẹ tay,nhẹ mình nhẹ mẫy với họ hay không ?


Tôi đang mỏi những ngón tay trên bàn phím.Trời buổi sớm đang mưa bên ngoài.Tôi tìm thấy nhiều điều vui khi tâm tình bằng chữ.Chữ của cô bạn viết đã mang đến cho riêng tôi một niềm vui nho nhỏ.Vì nhạy cảm,vì sự thông minh của một kiểu cách khôi hài.


Vài hàng thăm cô bạn viết.
Và tôi biết mình sẽ ký một cái hợp đồng thuận thảo vơí cô.



đăng sơn.fr



__

Note : Bài viết ở chủ đề TâmTình - NguyệtHạ

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 22.05.2012 21:09:18

.






THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần -



___________________________






Đang ở một ngày sập sùi mưa gió.
Đang có những điều vui , vui rất vui và buồn rất buồn.Và thấy cần viết để ghi lại.Vui vì những niềm vui tự tạo trong một ánh nhìn,một cái bắt tay thân tình chia sẻ -Buồn vì có những tin buồn.

Ở đời,người ta có thể chia sẻ với nhau nhiều thứ.Thế nhưng ,có lắm điều chẳng có thể chia sẻ được.Có ai muốn nghe than vãn vơí ánh mắt cứ buồn rầu ? Người ta thích chọn điều vui để hỉ hả cười và tạm quên đi những điều đã làm mình buồn bã.

Là một người viết,tôi tự biết mình nên chọn điều gì để chia.


Sẽ suy nghĩ và tiếp tục viết như một cách gửi thư.Bây giờ thì tiếp tục công việc đang làm....








đăng sơn.fr

______________________

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 23.05.2012 06:23:10





CHUNG VUI CHIA BUỒN




Tiếng Việt mình thật hay và phong phú. Người ta thường hay nói, chung vui và chia buồn. Vui thì nên chung vui với người khác, không nên chia bớt niềm vui của họ. Buồn thì nên chia buồn với bạn, san sẻ bớt để bạn không một mình gánh hết nỗi niềm. Dĩ nhiên đó chỉ là một cách nói, nhưng cũng đủ để thể hiện được tình cảm giữa những con người với nhau.


Từ ngày lớn lên trong chúng ta không ai thoát khỏi những lúc tâm hồn bị chao động bởi những tin tức chung quanh. Tin từ người thân quen, tin từ người xa lạ.... Vui có, buồn có, tùy theo mức độ nhạy cảm của mỗi người mà sự ảnh hưởng của các tin tức đó có tác động nhiều hay ít đến tâm trí của mình.


Khi còn nhỏ tuổi phản ứng ngây ngô chỉ biết cười hay khóc hùa theo người khác. Chả hiểu gì, thấy người ta cười thì cười theo, thấy người ta khóc thì khóc theo. Bây giờ lớn lên rồi, hình như nụ cười và giọt lệ có giá hơn nhiều. Không còn dễ dàng cười theo và khóc hùa như lúc trẻ thơ. Có những lúc muốn cười mà hình như nụ cười trở thành cái mếu. Đôi khi muốn khóc thì đôi mắt lại ráo hoảnh, không thể nào có được những giọt lệ dễ dàng như trước.


Đời sống thực tế quá làm cho sự thể hiện tình cảm của tâm hồn cũng trở nên chai sạn đi phần nào. Có thể đối với một số người, niềm vui nỗi buồn bây giờ cũng chỉ như những món gia vị trong bữa ăn cuộc đời, mà nụ cười giọt lệ là những món trang trí xa xí phẩm không phải ai cũng có thể xử dụng được. Chuyện biểu lộ tình cảm giữa người với người hình như bị máy móc hoá, hiện đại hoá, sơ sài đại khái qua vài cái mặt cười mặt khóc ở bàn phím chữ, hay ở ngoài đời thì qua vài chữ hi, hello và cái bắt tay qua loa...


Cũng còn nhiều điều an ủi khi mình vẫn có những người bạn thiết chung quanh. Tình thân vẫn còn, sự quan tâm, an ủi hỏi han vẫn đó, chỉ có là ở xa nhau quá nên không có điều kiện gặp gỡ nhau thường xuyên. Thôi thì còn có được bao nhiêu tình thân bạn hữu hãy ráng giữ gìn đừng để cho cái chuyện kỹ thuật tiến hoá làm hiện đại hoá tình bạn thì chán lắm. Nhưng nếu nhờ kỹ thuật hiện đại làm cho mình xích lại gần hơn thì quá hay.






*******************


Anh Đăng Sơn.fr thân mến,


Sáng nay đọc được vài hàng chữ của anh nói về những tin buồn, tin vui ... hàng ngày.


Nếu là tin vui, NH xin chung vui, nếu là tin buồn, NH xin chia buồn với anh.



Vài hàng gởi anh đế góp thêm ý vào chuyện tin vui tin buồn.

Xin ngừng ở đây. Chúc anh có thêm nhiều tin vui và ít tin buồn.



Nguyệt Hạ




dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 25.05.2012 12:50:13
.




VUI BUỒN trong đời.

______________________________





Có những người thui thủi đi quanh quẩn những buồn vui của đời mình.Trẻ hay già thì đều có những điều buồn vui, tuỳ lúc,tuỳ thời gian và hoàn cảnh.

Có một lúc,buồn quá là buồn,người ta tìm dến một nơi yên tĩnh ( nhà thờ,cửa chuà ) Ngồi yên ,hướng lòng về một cõi không để tìm lại sự thanh thản.

Tìm bằng cách nào và làm sao để tìm và có bao nhiêu cách để tìm nguồn vui ở một coĩ phiền muộn ?



1. BUỔI TỐI.



Ba người ngồi quanh nhau ở bàn.Người cô nhỏ giọng nói vơí cháu gái.Dịu dàng :

- Khi thất vọng,buồn bã,bực dọc quá độ,mình đừng làm gì cả.Đừng phản ứng vội.Hãy đi thật chậm trên một con đường vắng,thả ý nghĩ trên những buớc chân.Thả cho lòng mình lắng xuống và trầm tĩnh dể suy nghĩ.Biết đâu mình tìm được một vài giải pháp cho việc mình đang ưu tư...


Cô cháu gái lặng thinh suy nghĩ.Buổi tối rơi xuống đậm theo tiếng xe chạy ngoài đường vắng.Trong buổi tối như thế,cô cháu gái quyết định cho ý muốn ly dị của mình.Khó lắm nhưng phải làm.



2. BUỔI CHIỀU .


Bà mẹ gõ cửa văn phòng của chồng.Giọng run vì xúc động :

- Anh ! Thằng út đang khóc nức nở trong phòng.Bạn nó,thằng nhỏ 22 tuổi vừa tự tử ,bắn súng vào đầu chết ở bãi đậu xa lộ.Em đang sợ con quá xúc động.Anh xuống phòng vơí con đi,anh ...


Ông bố dằn nỗi bất ngờ,ngừng những ngón tay trên phím chữ.Màn ảnh máy vi tính im bặt.Tiếng nhạc ngừng hẳn :

- Em yên tâm.Anh biết cách làm dịu con trai.


Ông bố phải nói gì,làm gì trước những giọt nước mắt dàn dụa đau thương của con trai mình ? Đàn ông biết nói gì để an ủi con mình ? Đàn ông có biết lắng nghe hay chỉ chăm chú vội vã đi tìm giải pháp ? Trước sự thất vọng để tự kết liễu đời mình,người ta có đủ sáng suốt để dùng thì giờ phân tích sự việc và làm mọi cách để thoát ra khỏi cái ngõ bí tắt của riêng mình ?


" ... Con trai !

Cha nhìn con sau những giây phút rất yên lặng của con.Cha hiểu được nỗi đau mất bạn và cái thảm cảnh sống trong một gia đình ly tan của bạn con.22 tuổi của bạn con và của con đẹp lắm.Giả thử bạn con không đi tìm cái chết như thế,biết đâu nó sẽ có một chặng đường rất dài,rất đầy ngập nắng ấm.

Mà thôi. Khi cần khóc.Con cứ khóc.Giọt nước mắt nóng dàn dụa cũng là một dòng suối làm ta vơi bớt vài nỗi khổ đau.Cha mẹ sẽ biết yên tĩnh ở cạnh con khi nào con cần thở than - Nhé con "



_________________



Như thế.Những ngày,những đêm trôi qua.Những niềm vui,những nỗi đau phải cần đến thời gian.Dòng sông đời trôi.Trôi ...





đăng sơn.fr





________________________







@ NguyệtHạ !


Cám ơn em đã ghé thăm tôi bằng con đường của chữ.



Tình thân



nđs.




*
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 13:00:49 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 04.06.2012 04:42:24



.






NHỮNG BUổI CHIỀU NGẬP NẮNG.





_____________________________________________





Thư cho cháu.



Ở đây - Ngày...tháng.....Năm ...




Có những điều chúng mình chẳng quên vì cái trí nhớ. Nhớ ngày ấy,chú đã viết một bài khá dài về cháu.

Và chú đã viết :




" An đã khỏe lại.Sự sống coi bộ có vẻ nhịp nhàng, có vần điệu hơn.Tôi chỉ biết thế khi đến bệnh viện thăm An.

Buổi chiều thẫm nắng,đàn chim đang vui vẻ trững giỡn hót trên cây.Chiều chênh chếch nắng trên gương mặt đã hồng hào trở lại .

Cậu thanh niên nhìn tôi như đùa như thật :

- Chào chú.Cháu tưởng cháu nằm mơ...Chú khỏe chứ ?
- Tôi khỏe để làm gì ? Còn cháu ? Thế nào ?
- Cháu cảm thấy hơi mệt,còn choáng váng.Chú Alain ra sao hở chú ?

Tôi trả lời qua loa và đưa cho An cây đàn thùng mà Alain gửi tặng.Mắt thằng bé sáng lên.Nó ôm đàn ve vuốt và hát nho nhỏ dưới gốc cây chỗ chúng tôi chọn để nói chuyện.



.... Nhuộm tôi đi bằng màu mưa xám
đỏ mắt tôi đen vừa thẫm chiều buông
đen tóc em đợi mùa thu về cho tôi nhặt
vàng vời vợi chiếc lá lỡ mang tên yêu thương

Em bên ấy,chắc gì em còn nhớ ?
con ngõ xanh đường tình mình chung đôi
nâu cánh gỗ cửa sổ kia khép,mở
tôi vẫn nhớ hồng rực nụ em cười....


Điệu boston nhẹ nhàng làm tôi cảm chừng như An đang thì thầm với người yêu đã khuất xa. Tôi hỏi :

- Nhạc và lời của ai vậy ?

Cười nhẹ :

- Của cháu,cháu viết hai ngày trước khi chọn cái chết.Bài hát tên là Màu Hạnh Ngộ.Chú nghe được không ?

- Dở ẹt !

- Thật hở chú ? Chú làm cháu buồn vu vơ.

- An ! Chú đùa.Chú thích bài này.An đã viết được bao nhiêu bài và viết ra sao ?

Trường An bấm vài notes nhạc,điệu blue :


Lấy gì để yêu mãi em - Em ?
Lấy sao trời ở buổi dêm
Lấy từng màn sương lộng gió
Lấy vòng bánh xe trên bải cỏ úa
Lấy ngày nắng làm mưa chiều
Lấy thêm cơn nhớ đeo đuổi từ lúc em ra đi
Em chưa nói gì
Anh chưa nghe gì


Người ta nói em đã đi xa
Anh nói ngược lại
Anh nghĩ ngược lại
Như bóng cây chìa tay xin ngụm nắng
Như bờ hồ ngửa môi xin giọt trăng đêm
Như anh nài nỉ em
Anh say sưa tìm em....

( Yêu )

Mắt thằng nhỏ vời vợi.Nó không thấy tôi,đã không nghe tôi nói gì để an ủi nó.Làm như cả thế giới này chỉ còn mỗi một mình nó.

Tôi gọi :

- An ! An ! Tuần sau Alain ký giấy cho cháu xuất viện.

- Chú à.Cháu đâu còn chỗ nào để đi.Nhà thì đã trả cho người ta rồi.

- Thằng ngu hơn con bò cái ! Tao đã có cách.


Im lặng một lúc lâu.An gọi giật ngược tôi với câu hỏi :

- Chú nè.Cháu thắc mắc là tại sao chú hết lòng với cháu như vậy? .Cháu đâu phải là con bệnh của chú ?!



Tôi giữ yên lặng để nghe An rải từng tiếng đàn,tiếng chim hót,tiếng lá rì rào trên cao đã là một cách hòa âm cho bài hát thảm thê của An.Tôi đặt bàn tay lên cánh vai thằng nhỏ,nói nhỏ như chỉ riêng cho tôi nghe :

- Tại mày là mít đặc như tao.Tại mày lỡ mang cái bút hiệu ngày ấy của tao.Ngày ấy ,tao cũng bị mất một người yêu,tao cũng chán đời...Tao ....


Nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ phải trở lại chỗ làm,tôi nói với thằng nhỏ là tôi đã tải lên Net mấy bài thơ của nó và viết những gì tôi cần viết về nó.


An gửi lời cám ơn.Cám ơn tất cả những bạn đọc đã có lòng nghĩ đến và viết cho nó.
Trước khi ra về,tôi móc cặp táp tặng nó quyển Album hình ảnh mà tôi chụp về phong cảnh.



Ra đến chỗ đậu xe,tôi ngoái lại thấy thằng bé đang gục đầu vào cây đàn.Chẳng biết nó nghĩ gì ? "


_____________



Vậy đó cháu.Thời gian có những điều lạ lùng.Và chúng ta đã chẳng quên điều muốn giữ lại.Giữ lại để có những điều mơí và tốt đẹp hơn.




đăng sơn.fr




dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 04.06.2012 05:38:36




THƯ TỪ MỘT NGƯỜI DƯNG

.




_____________


BÉ Người Dưng.


Chú chẳng biết bé là ai và là con cái nhà ai ( ? ) Ở đâu đến ( ? ) Chú chỉ biết Bé là một nhân vật trong bài viết như ở dươí đây của một người viết tên Mưa phố Núi :




GÃ ĐỂU


Tôi rất muốn dọng cho gã một cú , vào ngay giữa cái bản mặt huênh hoang . Chữ ...nghĩa ... ? Quý lắm sao , chỉ là mớ lý thuyết suông . Ba bò không sáo ra một chảo , ai nói mà chẳng được ? Tôi chỉ phục cái mớ lý thuyết khi nó đi với thực hành . Đàn ông nói càng ít càng tốt . Cái ngữ ba hoa như gã ấy , không ế thiu , ế chảy mới là chuyện lạ . Nhà văn ư ? Rỗng tuyếch ! Nhà báo chăng ? Hỡm mình . Tóm lại gã trơ tráo đến không chịu được ...

Con bé không biết sao cứ như ăn phải bùa mê thuốc lú , cả thế gian này chắc chỉ có con bé mới dịu dàng với gã . Em ngốc thật đấy bé cưng ơi , mới tin vào cái hạng Mari Sến như gã . Tôi xưa nay chúa ghét cái loại ba lăng nhăng , già không bỏ, nhỏ không tha . Nhan sắc nhạt nhòa , cao lênh đênh lại ốm như con mắm . Nhìn cái mặt xương xương ấy giống mấy cha nghiện phù dung , nhẵn mặt ở phố Khâm Thiên Hà Nội cũ ... Cũ ! Phải rồi , chẳng còn hình ảnh nào cương xứng hơn . Cũ kỷ , mục nát không chừng còn có mùi ẩm mốc .
Tôi biết phải nói gì với bé , bé ơi . Hắn không biết viết chữ tín . Là loại không đáng tin cậy , không xứng bậc nam nhi . Chúng ta không thuộc về thế giới của gã , phải tránh gã cho thật xa . Bé có là Bồ Tát cũng không cứu vớt nỗi những sinh linh như hắn . Kệ cha hắn , con đường của bé còn rất dài , hắn sẽ làm hoen ố tà áo trắng ...

Bé ơi ! chị cũng đã từng nhìn đời bằng đôi mắt của bé . Từng mong ước đem lòng thành của mình mà đối nhân xử thế . Kết quả còn bi đát hơn . Sự chân thành bị lợi dụng , còn được người ta tặng cho một bài vè - Ếch ngồi đáy giếng

Ếch ngồi đáy giếng
mà miệng ếch cứ kêu oang oang .
Bầu trời cao xanh ,
mà ếch cho rằng có chút bẻo .
Miệng ếch thì leo lẻo ,
mà thật sự có biết gì đâu .
Trời mưa đổ nước ngập đầu
mà ếch khoe mình đang tắm mát .
Buổi trưa nắng rát ...
mà cứ ngủ còn ngáy ro ...ro ...
Thẽn thập tẹn tò ...
Chớ có lo ngày mai hãy tính
Thiên hạ đang lo xuýnh quýnh
Sao miệng ếch cứ hả thật to ...
Ếch không là ếch mò ,
Cuộc đời to chỉ bằng miệng giếng .
Hay ếch ứ im tiếng
xem có ai bảo ếch bị câm ?
Tẩm ngẩm tầm ngầm ...
Ếch làm sao có gan cóc tía !

Nghe lời chị Mưa bé nhé .Chị không lớn hơn bé bao nhiêu , nhưng biết cái gì gọi là lề thói ở đời . Cứ nhìn vào đám bạn xôi thịt của gã
Chị rõ đến mười mươi . Bé mà còn đặt lòng tin ở hắn ...sợ một ngày nào đó... không còn lòng tin với cuộc đời
Du thủ du thực - Đích danh hắn đấy . Chị yêu bé nhất mà , hãy mở to đôi mắt ...

Chị của bé , Ngọc Mưa .




_______________




Đọc xong ở một cuối buổi chiều,chú buồn cười lắm ! Sau một ngày làm việc,chú thấy mình có vài điều để vui khi đọc ở đây đó.

Bài viết theo dạng gửi thư ấy có vài điều cho chú giữ lại và gợi được nơi chú vài cảm hứng khi viết mỗi lần bị " bí " chữ.Cách hành văn của người viết theo một phong thái hằn học gây cấn khi nhắc về nhân vật " Gã Đểu " như thế.Ngày xưa,chú cũng có nhiều lần đọc những cung cách viết kiểu đánh đấm như thế nhưng phần đông do các lũ đàn ông viết ( đại khái như truyện du đãng của Duyên Anh,Nguyễn Thụy Long.... )- Đó là một kỹ thuật viết nhanh,gọn,thẳng,nhọn sau khi suy nghĩ rất nhanh và bực dọc vì một điều gì đó.


Bé !

Đọc xong như thế thì chú thấy tội nghiệp cho trái tim mềm nhũn của bé ( theo cách thuật chuyện của người viết )Cô ấy khuyên bé hãy cao bay xa chạy,chạy để thoát khỏi cái cảnh dở khóc,dở cười sau này.Chú chả biết cái Gã Đểu ấy là ai ,và hắn đểu đến cỡ nào ? ( Có lẽ hắn rất ba hoa chích choè,có lẽ hắn chuyên môn đi dụ dỗ các cô ,các bà ngây thơ và sau khi no nê rồi thì bày trò truất ngựa truy phong dươí cái bút hiệu Sở khanh ? )

Đọc xong,chú cũng đâm ra sờ sợ cho Bé ( Dù chú chỉ là một người dưng,ngoại cuộc ) và chú rất ghét cái loại ba hoa chích choè ,ba xạo,gặp ai cũng nhào vào tán tỉnh.Cái thứ trăng hoa như thế thì thế nào cũng có ngày trời trả báo.


Này bé người dưng lạ hoắc này.

Hãy nghe lời chị ấy.Nếu đi giày cao gót khi gặp hắn,thì nên tháo giày,quăng thẳng vào mặt hắn để co giò chạy cho nhanh.Đừng vương vấn bỏ rơi lại trái tim non dại của mình.Cho dù hắn có ngơ ngẩn nhặt đôi giày rẻ hay đắt tiền của bé cũng chẳng sao ( Vì đời hiện đại này làm gì còn chuyện hoàng tử nhặt được chiếc giày để tìm ý trung nhân như trong chuyện cổ tích ) -

Với thời gian,thì Bé cũng quên và quên cho bằng được hắn.Rồi trái tim bé cũng sẽ được băng bó lành lặn.Rồi cũng sẽ có một chàng trai lương thiện gấp trăm ngàn lần tìm đến gõ cửa trái tim của bé ( Miễn là bé biết lương thiện và dịu dàng hiền lành trong lòng bé )....


Ngày xưa,chú đã có vài lần bị thương ở trái tim.Chú tưởng rằng cánh cửa của con tim sẽ hoen rỉ vì mãi mãi bị đóng chặt lại.Và chú đã lầm.Thấy thế mà không phải thế.



Vài hàng để hùa theo người viết ấy để trấn an và ra điều cố vấn bé.
Chúc Bé sáng suốt và chuẩn bị cặp giò cho tốt để chạy thật nhanh.Đừng quá hoảng sợ khi chạy nhé Bé.


Ký tên :

Một người dưng rất dưng.




_________________________






đăng sơn.fr

( viết vì cảm hứng khi đọc " Gã Đểu " - MưaPN )

DongSuoiNgot
  • Số bài : 1747
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.11.2008
RE: THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 04.06.2012 07:24:12

Vài hàng để hùa theo người viết ấy để trấn an và ra điều cố vấn bé.
Chúc Bé sáng suốt và chuẩn bị cặp giò cho tốt để chạy thật nhanh.Đừng quá hoảng sợ khi chạy nhé Bé.


Anh Sơn! Ngọt muốn biết cô bé ấy gần gã đễu là gần sao vậy anh? và còn mê là mê như thế nào vậy anh có biết chắc không? Ngọt nghe qua câu chuyện của anh và MPN hình như mập mờ quá.

Tại sao cả hai đều nghĩ rằng cô bé ấy mê cái gã đễu ấy! Ngọt nói thiệt nghe...Ngọt cũng quen với cô bé ấy rất thân đó anh Sơn. Ở cái thư quán này mình thấy nhiều người chứ thực ra không bao nhiêu. Nếu như anh có đọc bài thơ của Ngọt "Thơ trên net tự biên tự diễn". Ngọt nói thiệt nghe...chạy lòng vòng cũng chừng ấy thôi anh à! Ai cũng biết cái gã đễu đó là ai mà... không ngoài chị Ngọc Mưa đâu mà cả bé ấy cũng hiểu.

Ngọt từng là bạn và là bạn tâm sự với bé ấy. Không biết chị Mưa và anh Mưa có nói ức cho cô bé ấy không. Tội nghiệp cô bé ghê á anh! Cô bé thích viết và tìm đề tài để viết mặc dù hoàn cảnh của cô không dễ gì làm được nếu là những người khác. Những người nếu chỉ sống để viết như nhiều nhà văn thì dễ hơn đó anh. Mà sao không đễ cho gã Đễu và cô Mê ấy có đề tài và lý do đễ viết còn hơn Ngọt đây không biết mê nên chả bao giờ viết được gì ra trò hết anh ơi! vì vậy mà ngày nào cũng tìm đọc bài của anh Mưa và chị Mưa cho nên chắc phải nợ hai người suốt đời rồi còn gì......hihi!

Hương Quế

Cám ơn anh Sơn ghé thăm trang thơ của Ngọt hồi chiều. Chúc anh viết vui!

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 06.06.2012 13:21:40


-


Sẽ trả lời Hương Quế sau.

Chúc em vui


nđs.


---

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ từ ở Một Nơi Rất Gần - - 15.06.2012 15:29:23



QUÊN _______________












" Loin des yeux,loin du coeur "
Xa mặt - Cách lòng




Bé con !


Đó là điều chú nghĩ đến khi đọc lại một câu thành ngữ có sự tương đương của Pháp Việt.
Xa mặt thì cách lòng .

Khi đọc dòng chữ này thì Bé con hiểu sao cũng được. Chú nói một cách thẳng thừng là bé đã quên chú rồi.Có lẽ rất vui vẻ mà quên theo dòng thời gian.Quên cũng là cách làm nhẹ đi những cái oái oăm trong đời sống đầy nhiễu nhương.

Còn chú ? Chú có một cái trí nhớ rất lì lợm để có thể được sắp vào loại đạt thành tích.Chú vẫn nhớ tiếng cười hi hi hi ,hơ hơ,hơ của bé con ngày nào mỗi lần chú gọi cho bé.Giọng bé rụt rè làm như đang đứng trước mặt một ông giáo cổ xưa nghiêm khắc- ( Có lẽ bé hình dung đến ánh mắt hay nhìn thẳng như khiêu khích của chú ư ? )

Bé và chú khác nhau hẳn ở một đoạn đường mình đang sống.Chú trải qua nhiều giai đoạn sống ở giữa hai luồng văn hoá Pháp - Việt.Bé con đã từng lăn lóc nhưng về tuổi đời thì vẫn có đoạn đường mà bé chưa kịp đi qua ( và bé sẽ đi )

Thế nên ... ...

Bé hãy đoán thử xem chú muốn nói gì khi để hẳn những dấu chấm có khoảng cách như thế ( ? )

Từ lúc chú nghĩ là trí nhớ của bé đã lè lưỡi về hưu ở một con dốc cao thì chú cũng chẳng gọi cho bé nữa.Đường chim bay xa đã mỏi cánh.Và có lẽ bé đã tìm được những niềm vui trở lại sau những trắc trở của đời sống và tình duyên ( Giống như bài hát tên là : Và con tim đã vui trở lại của ông Đức Huy )


Ừ - Bé - Cũng được.Và cứ như thế đi.Chú chúc bé con nhiều niềm an lành trong những tháng ngày sắp đến _





đăng sơn.fr


Ps : Này Bé ! Người ta đồn là tận thế sẽ xảy vào ngày 21 tháng 12 - 2012.Nếu sau ngày ấy,bé còn sống thì bé gửi cho chú một vài chữ ngắn để chú mừng cho bé nhé,bé !


_____________________






THƯ từ nơi XA

| Afficher |

--
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2012 15:37:21 bởi dang son >

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 9 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 268 bài trong đề mục