THƯ TỪ MỘT NGƯỜI DƯNG
. _____________
BÉ Người Dưng.
Chú chẳng biết bé là ai và là con cái nhà ai ( ? ) Ở đâu đến ( ? ) Chú chỉ biết Bé là một nhân vật trong bài viết như ở dươí đây của một người viết tên Mưa phố Núi : GÃ ĐỂU Tôi rất muốn dọng cho gã một cú , vào ngay giữa cái bản mặt huênh hoang . Chữ ...nghĩa ... ? Quý lắm sao , chỉ là mớ lý thuyết suông . Ba bò không sáo ra một chảo , ai nói mà chẳng được ? Tôi chỉ phục cái mớ lý thuyết khi nó đi với thực hành . Đàn ông nói càng ít càng tốt . Cái ngữ ba hoa như gã ấy , không ế thiu , ế chảy mới là chuyện lạ . Nhà văn ư ? Rỗng tuyếch ! Nhà báo chăng ? Hỡm mình . Tóm lại gã trơ tráo đến không chịu được ...
Con bé không biết sao cứ như ăn phải bùa mê thuốc lú , cả thế gian này chắc chỉ có con bé mới dịu dàng với gã . Em ngốc thật đấy bé cưng ơi , mới tin vào cái hạng Mari Sến như gã . Tôi xưa nay chúa ghét cái loại ba lăng nhăng , già không bỏ, nhỏ không tha . Nhan sắc nhạt nhòa , cao lênh đênh lại ốm như con mắm . Nhìn cái mặt xương xương ấy giống mấy cha nghiện phù dung , nhẵn mặt ở phố Khâm Thiên Hà Nội cũ ... Cũ ! Phải rồi , chẳng còn hình ảnh nào cương xứng hơn . Cũ kỷ , mục nát không chừng còn có mùi ẩm mốc .
Tôi biết phải nói gì với bé , bé ơi . Hắn không biết viết chữ tín . Là loại không đáng tin cậy , không xứng bậc nam nhi . Chúng ta không thuộc về thế giới của gã , phải tránh gã cho thật xa . Bé có là Bồ Tát cũng không cứu vớt nỗi những sinh linh như hắn . Kệ cha hắn , con đường của bé còn rất dài , hắn sẽ làm hoen ố tà áo trắng ...
Bé ơi ! chị cũng đã từng nhìn đời bằng đôi mắt của bé . Từng mong ước đem lòng thành của mình mà đối nhân xử thế . Kết quả còn bi đát hơn . Sự chân thành bị lợi dụng , còn được người ta tặng cho một bài vè - Ếch ngồi đáy giếng
Ếch ngồi đáy giếng
mà miệng ếch cứ kêu oang oang .
Bầu trời cao xanh ,
mà ếch cho rằng có chút bẻo .
Miệng ếch thì leo lẻo ,
mà thật sự có biết gì đâu .
Trời mưa đổ nước ngập đầu
mà ếch khoe mình đang tắm mát .
Buổi trưa nắng rát ...
mà cứ ngủ còn ngáy ro ...ro ...
Thẽn thập tẹn tò ...
Chớ có lo ngày mai hãy tính
Thiên hạ đang lo xuýnh quýnh
Sao miệng ếch cứ hả thật to ...
Ếch không là ếch mò ,
Cuộc đời to chỉ bằng miệng giếng .
Hay ếch ứ im tiếng
xem có ai bảo ếch bị câm ?
Tẩm ngẩm tầm ngầm ...
Ếch làm sao có gan cóc tía !
Nghe lời chị Mưa bé nhé .Chị không lớn hơn bé bao nhiêu , nhưng biết cái gì gọi là lề thói ở đời . Cứ nhìn vào đám bạn xôi thịt của gã
Chị rõ đến mười mươi . Bé mà còn đặt lòng tin ở hắn ...sợ một ngày nào đó... không còn lòng tin với cuộc đời
Du thủ du thực - Đích danh hắn đấy . Chị yêu bé nhất mà , hãy mở to đôi mắt ...
Chị của bé , Ngọc Mưa .
_______________
Đọc xong ở một cuối buổi chiều,chú buồn cười lắm ! Sau một ngày làm việc,chú thấy mình có vài điều để vui khi đọc ở đây đó.
Bài viết theo dạng gửi thư ấy có vài điều cho chú giữ lại và gợi được nơi chú vài cảm hứng khi viết mỗi lần bị " bí " chữ.Cách hành văn của người viết theo một phong thái hằn học gây cấn khi nhắc về nhân vật " Gã Đểu " như thế.Ngày xưa,chú cũng có nhiều lần đọc những cung cách viết kiểu đánh đấm như thế nhưng phần đông do các lũ đàn ông viết ( đại khái như truyện du đãng của Duyên Anh,Nguyễn Thụy Long.... )- Đó là một kỹ thuật viết nhanh,gọn,thẳng,nhọn sau khi suy nghĩ rất nhanh và bực dọc vì một điều gì đó.
Bé !
Đọc xong như thế thì chú thấy tội nghiệp cho trái tim mềm nhũn của bé ( theo cách thuật chuyện của người viết )Cô ấy khuyên bé hãy cao bay xa chạy,chạy để thoát khỏi cái cảnh dở khóc,dở cười sau này.Chú chả biết cái Gã Đểu ấy là ai ,và hắn đểu đến cỡ nào ? ( Có lẽ hắn rất ba hoa chích choè,có lẽ hắn chuyên môn đi dụ dỗ các cô ,các bà ngây thơ và sau khi no nê rồi thì bày trò truất ngựa truy phong dươí cái bút hiệu Sở khanh ? )
Đọc xong,chú cũng đâm ra sờ sợ cho Bé ( Dù chú chỉ là một người dưng,ngoại cuộc ) và chú rất ghét cái loại ba hoa chích choè ,ba xạo,gặp ai cũng nhào vào tán tỉnh.Cái thứ trăng hoa như thế thì thế nào cũng có ngày trời trả báo.
Này bé người dưng lạ hoắc này.
Hãy nghe lời chị ấy.Nếu đi giày cao gót khi gặp hắn,thì nên tháo giày,quăng thẳng vào mặt hắn để co giò chạy cho nhanh.Đừng vương vấn bỏ rơi lại trái tim non dại của mình.Cho dù hắn có ngơ ngẩn nhặt đôi giày rẻ hay đắt tiền của bé cũng chẳng sao ( Vì đời hiện đại này làm gì còn chuyện hoàng tử nhặt được chiếc giày để tìm ý trung nhân như trong chuyện cổ tích ) -
Với thời gian,thì Bé cũng quên và quên cho bằng được hắn.Rồi trái tim bé cũng sẽ được băng bó lành lặn.Rồi cũng sẽ có một chàng trai lương thiện gấp trăm ngàn lần tìm đến gõ cửa trái tim của bé ( Miễn là bé biết lương thiện và dịu dàng hiền lành trong lòng bé )....
Ngày xưa,chú đã có vài lần bị thương ở trái tim.Chú tưởng rằng cánh cửa của con tim sẽ hoen rỉ vì mãi mãi bị đóng chặt lại.Và chú đã lầm.Thấy thế mà không phải thế.
Vài hàng để hùa theo người viết ấy để trấn an và ra điều cố vấn bé.
Chúc Bé sáng suốt và chuẩn bị cặp giò cho tốt để chạy thật nhanh.Đừng quá hoảng sợ khi chạy nhé Bé.
Ký tên :
Một người dưng rất dưng.
_________________________
đăng sơn.fr
( viết vì cảm hứng khi đọc " Gã Đểu " - MưaPN )