Tình Thơ Trên Lá Tôi kết thơ tình trên lá hoa
Xây bao mộng đẹp dưới trăng ngà
Yêu em thuở ấy tròn đôi tám
Chưa biết hờn mây, giận gió mưa
Rồi nắng hạ về binh lửa dậy
Quê hương từ đó khói sương mờ
Biên cương chinh chiến tôi lần bước
Bỏ lại bên đời những ước mơ
Năm tháng miệt mài trong lửa binh
Đời trai rong rủi bước đăng trình
Mang bao thương nhớ vào sương gió
Như cánh nhạn buồn mãi biệt tin
Cánh nhạn xa rồi trong khoảng không
Như em ngày ấy bước theo chồng
Hành trang là gánh sầu ly biệt
Là khúc đau thương, khúc đoạn trường
Thương tiếc một thời tôi mải mê
Còn đâu trên lá tiếng ai thề
Xuôi theo cơn gió vào quên lãng
Em bước qua cầu một sớm thu
Binh lửa qua rồi, sương khói tan
Quê hương mòn mỏi giấc mơ tàn
Sông thương mấy khúc sầu loang lỡ
Ôi!-giấc mộng tình, Ôi!-dỡ dang
Tôi trở về đây chiều cuối hạ
Bên hàng hoa sứ thuở chờ mong
Nghe như trong gió còn hơi thở
Nhịp thở ngậm ngùi, mỏi đợi trông
Em đó, tôi đây giữa lạnh lùng
Mây trời ủ rũ xót tình chung
Mưa rơi xóa dấu tình thơ cũ
Màu lá còn xanh kỉ niệm lòng
Viễn Phương