TIẾNG LÒNG ĐÊM THU Thu về buồn lắm hỡi người ơi!
Xào xạc trong đêm nghe tiếng lá
Khóc nỉ non vì cơn gió lạ
Lướt qua làm rụng xuống hồ sâu
Kẻ không nhà biết ở nơi đâu
Như chú chim non đang lạc tổ
Như phận người lênh đênh bể khổ
Biết bao giờ mới được bình an
Mình ta thao thức đếm canh tàn
Cảm thấy đời phù du quá đỗi
Vận nước lênh đênh vì gió nổi
Quét người trôi dạt khắp muôn phương
Mắt buồn dõi suốt tận quê hương
Nơi có dòng sông đầy kỷ niệm
Của một thời buồn vui đã nếm
Chừ xa rồi nghĩ lại tim đau
Đêm nằng nặng với những vầncâu
Là tiếng lòng của người viễn xứ
Thu trở lại cho lòng lữ thứ
Tràn dâng niềm nhớ nước khôn nguôi
_o0o_
Bài thơ ta gởi đến người
Nỗi niềm của kẻ bên trời viễn du
Ngoài kia gió rét sương mù
Hồn nghe buốt lạnh biết Thu đang kề
Sương Anh
SA ơi, cảm ơn những bài thơ hoạ của SA, VP thích lắm. Chúc SA luôn vui khoẻ và bình an.
Vp hoạ tho tiếp nha,
Ai Hoài Nỗi Nhớ
Giữa trời vẳng tiếng gọi tình ơi
Mặc ánh đèn trăng xuyên kẽ lá
Một chút heo may vờn rất lạ
Nghe lòng se lạnh mối tình sâu
Dòng đời lưu lạc biết về đâu
Như cánh nhạn đơn hoài kiếm tổ
Nặng nợ tang bồng muôn nỗi khổ
Mơ ngày tương hội chốn bình an
Tinh xa mấy bận mấy thu tàn
Nỗi nhớ sầu thương dâng quá đỗi
Cứ mãi tìm nhau trong bão nổi
Từ nàng biền biệt giữa ngàn phương
Ngậm ngùi một thuở kiếp tha hương
Một gánh hành trang bao kỷ niệm
Cay đắng sầu thương chưa thử nếm
Bây chừ thấm thía nỗi niềm đau
Thơ lòng dào dạt viết dăm câu
Bao nỗi niềm thương từ biệt xứ
Lỡ kiếp phù du đời lữ thứ
Tim đau dạ thắt bao giờ nguôi?
--oo0oo--
Muôn thu mãi nhớ một người
Sầu thương cô lữ dưới trời phiêu du
Chiều hôm sương đổ mịt mù
Heo may phơn phớt chừng thu tựa kề
Viễn Phương
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2021 23:13:47 bởi Viễn Phương >