Trích đoạn: MM_Ngoc
Từ thu
Em lấy từ tôi chùm Thu nhạt nắng
Rồi em đi đâu - mang Thu đi đâu
Con đường thẫn thờ lạc trong chiều đổ
Chiếc lá trên cây vàng mấy cũng chờ
Nghe lòng nao nao người về cuối độ
Nắng xoã trên phố lá me như mơ
Chờ mong gót hài quay về lối nhỏ
Thả vào chiều nọ sợi Thu còn mềm
Em đi đâu rồi xin đừng quên tôi
Trả lại cho tôi làn Thu từ mắt
Trả lại cho tôi nụ cười hồng nhạt
Trả lại cho tôi dấu giầy lang thang
Em lấy từ tôi nát mùa Thu nhớ
Em lấy từ tôi giấc Thu đầu mùa
Em lấy từ tôi chiều Thu vụng dại
Cho tôi xin lại chỉ mình em thôi
Em ra đi về nơi kia xa lắm
Mang trong tim nỗi buồn thương trĩu nặng
Mang tâm hồn và mang giấc mơ thu
Chiếc lá, con đường ơi có nhớ tiếng em
Réo rắt trong ai những buổi chiều lộng gió
Dòng sông hôm nào thu mênh mang nhịp thở
Em đi rồi đi xa mãi còn đâu
Em ra đi mang theo những nhịp cầu
Những câu thơ nối đôi bờ hạnh phúc
Em mang theo câu hát vàng, lời chúc
Mang nỗi u hoài và mang những vần thơ
Em sẽ trả anh trả hết mộng mơ
Trả lại anh con đường xưa nhạt nắng
Trả lại anh mùa thu vàng bất tận
Trả lại vết chân mòn con đường vắng thênh thang
Mang đi rồi em chẳng đánh mất đâu
Sẽ gửi cho anh những gì là bất tận
Sẽ trả lại những gì anh đánh mất
Dĩ vãng xa rồi...em có trả nguyên em?
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!