Đỉnh Bình Yên
Các bạn thân,
Mấy tuần rồi viết về thân phận những người con gái quê VN, và những ngày lưu lạc ở Vũng Tàu năm xưa, khiến bạn bè trách móc, hỏi kể chi những chuyện đau lòng như thế cho đời thêm buồn. Vâng buồn thật, thôi thì hôm nay nói “chuyện chúng mình” chút cho vui. Chuyện chúng mình là chuyện mấy “cụ” Bảo Bình, trẻ nhất cũng đã hơn sáu bó, già hơn chút cũng vào hàng cổ lai hy. Thực ra thì tôi chỉ muốn kể chuyện một người ở nơi có mùa thu đẹp như mơ của xứ Hoa Kỳ, và cứ tạm thời gọi là “bạn ta”, nhưng các bạn thừa biết là ai.
Mấy tháng trước bạn ta hồ hởi gọi tôi, khoe ầm ĩ là vừa có tình yêu mới. Thật là khó tin, chuyện tình của bạn ta đến quá bất ngờ, và bạn ta trẻ lại như vừa mới hai mươi. Bạn ta nói nói về người tình cũa mình bằng những ngôn ngữ nồng nàn say đắm như thể mới biết yêu lần đầu, mặc dầu bạn ta cũng đã dăm bảy cuộc tình và người yêu của bạn ta cũng đâu còn là con gái ngây thơ. Bạn ta không chỉ gọi một lần, mà hầu như ngày nào phone của tôi cũng reo vang, và câu chuyện càng ngày càng dài, hầu như dứt không ra.
Thế nhưng, ôi chữ nhưng …, cái gì khó tin thường không có thật. Những ngày hoa bướm muộn màng của bạn ta chợt tan như bọt sóng đại dương. Bạn ta gọi tôi, cho biết cuộc tình vừa tan vỡ, và đời chia như nhánh sông. Tôi hỏi tại sao, bạn ta chỉ ngậm ngùi nói về những khác biệt và con đường xa vận dậm. Tôi an ủi bạn là không ai hiểu được tình yêu, và mất mát là những gì không tránh được trong cuộc đời. Mất để rồi lại có như lẽ tuần hoàn của kiếp người, hơn thế nữa “có tình nào không phai” như một câu trong bài hát cũ!
Thực ra thì tôi cũng đã tiên đơán được đoạn kết của cuộc tình này ngay khi bạn ta kể lể dông dài về người con gái bạn ta yêu. Thứ nhất, Hoa Kỳ và quê người cũng đâu xa xôi gì, cách nhau chỉ vài giờ bay. Bạn ta đã đến đó ít ra cũng đã một lần, và người yêu của bạn cũng đã từng sống ở đất nước Mỹ này một thời gian trước khi gặp bạn, nhưng tôi đồng ý với bạn về sự khác biệt, và nhất là mục đích tìm đến nhau của hai người.
Bạn ta đến với người tình bằng trái tim mù loà, không toan tính chỉ mong có nhau bên đời. Người đàn bà tinh tế hơn, cô ta có thể yêu bạn, hay ít ra thích bạn, nhưng họ không chỉ yêu bằng trái tim, mà còn bằng khối óc, nhất là người đàn bà của bạn cũng đã có một quá khứ trong tình trường. Cô ấy đã nói với bạn về ông Tây già ở đâu đó rất gần, vế ngài bác sĩ ở miền Nam nước Mỹ mà có lúc cô ta đã có lần tính truyện trăm năm. Nhưng tôi nghĩ đó chỉ chuyện vụn vặt, mối tình lớn nhất của cô ta là với người chồng cũ mà dù cô ta bây giờ có cố quên nhưng những dấu ấn vẫn còn đâu đó, còn theo cô ta suốt cuộc đời, khó cho cô ta có một tình yêu mới như thể là mới biết yêu lần đầu. Cô ta đã nói với bạn ta về ex. của cô ta hơn một lần, mặc dù bạn ta không quan tâm, nhưng tôi nghĩ là cô ta vẫn còn rất nhớ, rất đau buồn và rất xót xa.
Tôi cũng đọc đâu đó về chuyện những người đi săn nhưng không thích ăn thịt. Những con thú bị bắn chết bị bỏ lại bên đường trong lúc họ tiếp tục đi tìm vui. Người yêu xinh đẹp của bạn ta đã có vài cuộc tình, và lúc này hình như cũng không thiếu người săn đón, thế nhưng mấy chục năm nay cô ta vẫn cô đơn. Chẳng nhẽ bạn ta cũng chỉ là một con mồi để cô ta chinh phục? Thoáng nghĩ thế thôi chứ tôi không tin đó là sự thật, trái lại là đàng khác, vì theo bạn ta cô ấy là người đàn bà dễ thương, mong manh như một cành lan.
Có lẽ bạn ta không đồng ý nhưng tôi cũng nghĩ rằng người đàn bà nào cũng nghĩ tới tương lai khi yêu, không như bạn ta, chỉ biết rong chơi trong trời quên lãng! Bạn ta sẽ mang được gì đến cho người bạn ta yêu? Có lẽ cô ta không cần tiền tài và danh vọng, nhưng ít ra cũng cần một mái ấm an toàn để nương thân khi bạn ta không còn trên cái cõi đời ô trọc này. Nói bạn ta đừng buồn, ngoài trái tim nóng hổi hình như bạn ta không muốn hy sinh cái đỉnh bình yên mà bạn ta đã có sau những ngày mệt nhoài trên đất Mỹ, bạn ta không “vẽ” được đoạn kết của cuộc đời cho cô ta, như thế tôi chẳng ngạc nhiên gì khi thấy cuộc tình tan như khói sương. Những tháng ngày hạnh phúc vừa qua là một ân huệ thượng đế đã ban cho bạn ta, chỉ tiếc là cuộc tình đó đã bay qua hơi mau, nhưng chắc là bạn ta sẽ gữi gìn kỷ niệm suốt cuộc đời.
Các bạn thân,
Lời chúc mừng chúng mình gói ghém để gửi cho bạn ta đành bỏ cho lãng quên. Bạn ta thuộc nòi lãng mạn đa tình, đa đoan có tiếng nên trước sau gì rồi bạn ta cũng sẽ quên. Công bình mà nói tôi thông cảm và thương người đàn bà trong những cuộc tình tan vỡ. Có lẽ họ thiệt thòi hơn đàn ông chúng mình, nhất là khi ra đi trong cô đơn. Họ có quyền sống, có quyền quyết định cho tuơng lai của chính họ, và đôi khi cho cả hai người vì họ nghĩ như thế tốt đẹp hơn cho mọi người.
Bạn ta muốn có người đi chung trong chuyến cruise năm tới cùng với chúng mình thế nhưng đời chia như nhánh sông, sẽ không có ai để bạn ta cùng rong chơi trong cõi tạm. Bạn ta không buồn đến nỗi “đập cổ kính ra tìm lấy bóng”, nhưng chắc là lúc này cũng thấy cô đơn. Nói thế thôi bố ai mà biết được “ông ấy”. Không chừng bạn ta lại đang sắp gọi Ngụy Xưa, cười tủm tỉm kể chuyện tình sắp có không chừng. Nhưng ở vào tuổi này nếu có ai hát bài “Have I told you lately that I love you” thì hãy cứ nghĩ đó là chuyện nói đùa cho chắc ăn
. Chỉ muốn nhắn bạn ta là dù thế nào đi nữa vẫn cố giữ tâm hồn thanh thản, yêu người và yêu đời, dù đường đời có đầy chông gai.
Tình thân,
Ngụy Xưa
Sept. 18, 2012