Ngày Đó Chúng Mình
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 20 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 294 bài trong đề mục
NgụyXưa 09.12.2013 01:49:40 (permalink)

Mưa Cho Tình Nồng

Bạn thân,
 
“Mưa Cho Tình Nồng” là một truyện ngắn tôi viết đã khá lâu, tuy nhiên nói mãi chuyện mình cũng nhàm nên hôm nay tôi gửi bạn một bài viết rất dễ thương của Hoàng Lan Chi, một người bạn mà tôi thường gọi đùa là “Bà Già Giết Giặc” vì những bài nghị luận chống Cộng, và nhất là chống Việt gian, một cách gay gắt, thế nhưng khi viết về tình yêu thì cũng tình ơi là tình.  Nhất là tình của mưa bên này và bên kia bờ đại dương (chứ không phải mưa kên kia sông của bạn ta Nguyễn Thiện Lý)  thì cũng nồng như “Mưa Cho Tình Nồng” của tôi vậy bạn ơi!
 
 
 
Mưa Sài Gòn Mưa Cali
Tặng một người
 
Những ngày cuối tháng Một, Cali không dưng mưa. Mưa khá nhiều và mưa đêm. Tôi sợ trời mưa lắm. Miền Nam mưa nắng hai mùa thì xem như tôi đã chìm trong mưa hơn nửa đời người. Nhớ những ngày đi học, mưa ồ ạt và lắm khi tôi không đủ kiên nhẫn trú mưa, cứ thế đi dưới mưa để về nhà run trong giá lạnh. Qua Mỹ, thời gian đầu ở Virginia, có những hôm mưa trắng xoá cũng gợi nhớ mưa Sài Gòn nhưng cảm giác lúc ấy thật tuyệt. Tuyệt vì được ở trong nhà. Tuyệt vì được ngắm mưa ở rừng lá phong. Virginia nhiều rừng và cây thì phủ khắp đường phố.
 
Mấy năm sau có dịp qua Oregon vài tháng. Đụng độ mưa và tôi sợ quá. Mưa gì mà ảm đạm thê lương cả ngày. Tôi chỉ có chút lãng mạn chứ không phải hoàn toàn chìm đắm nên rất sợ những ngày mưa buồn ấy.
 
Về Cali, nơi mà ca sĩ Phượng Vũ có lần viết đùa trên facebook “Cali mưa một năm được chừng …một ly”, tôi không “gặp” mưa nhiều để sợ nữa.
 
Tuy vậy, những ngày cuối tháng Một, Cali bỗng mưa. Thật không gì thú vị bằng mưa đêm rả rích. Nghe tiếng mưa đêm tí tách có chút gì đó buồn. Buồn nhưng thích. Thì là một thú đau thương mà lại.
 
Giờ này Cali chỉ se lạnh.
Giờ này Sài Gòn cũng chớm lạnh.
 
Giờ này Cali mưa hiu hắt.
Giờ này Sài Gòn cũng hắt hiu mưa.
 
 
Kỷ niệm của thời xưa vẫn đâu đó vì đã bỏ lại ở Sài Gòn. Ai có thể mang theo được kỷ niệm của thời đi học trên con đường Phan Thanh Giản hay Nguyễn Đình Chiểu để sống lại những cảm xúc xưa? Ai có thể mang theo  kỷ niệm của những ngày vùi đầu làm toán với radio bên cạnh và nghe nhạc lồng lộng để tìm lại nguyên vẹn cảm xúc cũ?
 
Có những điều không mang được và vĩnh viễn ở lại đó. Không gian không mang được và cảm xúc ấy chỉ ở đó.
 
Nhưng có nhiều khi người của không gian đã tìm đến nhau để rồi dường như không gian không còn là ngăn cách nữa.
 
Mưa Sài Gòn đã phủ xuống hồn tôi. 
Mưa Cali đang phủ bước chân tôi.
 
Giờ này Sài Gòn hẳn đang mưa. Trời tháng Chạp sẽ vội vã cho kịp đón mùa mới. Người cũng vội vã vì thời gian không chờ nữa.
 
 
Mau lên chứ vội vàng lên với chứ
Em em ơi tình non đã già rồi
Con chim hồng trái tim nhỏ của tôi ơi
Mau với chứ, thời gian không đứng đợi
(Xuân Diệu)
 
Giờ này Cali có vẻ mưa. Trời tháng Chạp cũng vội vã cho mùa Xuân kịp gõ. Tôi cũng vội vã vì thời gian không chờ nữa.
 
Mưa nơi ấy đong đầy kỷ niệm cũ
Mưa nơi này gạt nỗi nhớ vừa đơm
Ngàn trùng xa chỉ còn là sợi tóc
Ngàn kiếp sau vừa đủ một nụ hôn.
(Hoàng Lan Chi )
 
 
Cali cuối năm 2013
 
Hoàng Lan Chi
 
 
Bạn thân,
 
Đọc xong bài viết tôi hỏi HLC về hai câu thơ cuối cùng mới biết là “người ấy” hiện ở Sài Gòn thế nhưng khoảng cách cũng chỉ bằng một sợi tóc, và ngàn kiếp sau cũng chỉ vừa một nụ hôn. Tình không? Tôi gửi lại lời đồng cảm bằng bốn câu thơ cũ:
 
Chỉ là những lời
Nói với người ở xa
Nhớ nhau không đo bằng ngàn dậm
Mà bằng cả tinh hà.
 
Thế mới biết người đã có tuổi nhưng không có nghiã là người già, phải không bạn?
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
Dec.7, 2013
 
NgụyXưa 15.12.2013 02:15:16 (permalink)

Holiday Blue

 
Bạn thân,
 
Những ngày mưa lạnh của Cali đã đi qua,  mùa thu đã trở lại cùng với những hàng cây phong thưa lá trên con dốc trước nhà.  Tôi yêu mùa thu, nhất là những mùa thu dịu êm, nắng vừa đủ ấm cho tôi đi bộ trên những con đường đầy lá vàng, để vu vơ buồn nhớ về những tháng ngày qua của cuộc đời.
 
Xmas này mẹ tôi không xuống đây với chúng tôi như hàng năm vì tuổi già, và tôi cũng vừa về trên đó gặp mẹ nên mùa lễ hội năm nay sẽ chỉ có gia đình bé nhỏ của tôi quây quần trong căn nhà ấm cúng, chia sẻ với nhau những nụ cười.
 
Chắc là Tết tôi sẽ lại trở về thăm mẹ, lên chùa thắp hương cho bố tôi, và cho Bích Cà Chua vì trên đời này chỉ còn anh em chúng mình thương nhớ nó mà thôi. Hơn 10 năm trước đây chúng mình họp mặt, tưởng niệm những bạn bè  đã nằm xuống, tôi đã viết vài lời nhắn nhủ:
 
Có gặp “Cà Chua”? Thằng Bích đó!
Nhắn dùm là tớ đã đem hình
Lên chùa gửi gấm nghe kinh kệ
Cho hồn siêu thoát chốn u-minh.
 
Sau này tôi mới biết là Bích đã cải đạo, theo Công Giáo ngày lập gia đình, thế nhưng chẳng biết linh hồn nó trôi giạt đến nơi nào khi nó và người vợ mới cưới chìm đắm tại biển Đông trên đường đi tìm tự do.
 
Những bạn đã qua đời thì thôi coi như yên phận, nhưng những đứa chân trong chân ngoài mới thật là đáng thương. Sáng nay Cụ Thộn gọi cho tôi, vẫn còn ngọng nghịu vì cơn stroke nhẹ đầu năm, và một chiếc valve tim bị nghẹt, nhưng nhất định sẽ không vào nhà thương giải phẫu nữa như  đã dự trù. Có nhiều lý do khiến Cụ thay đổi ý kiến nhưng có lẽ … sợ chết cũng là một phần. Thà cứ sống lây lất đếm tháng ngày buồn còn hơn là đi về miền miên viễn trong cô đơn. Người vợ trẻ của Cụ năm nay cũng sẽ không về VN ăn Tết, ở lại nhà trông nom Cụ, nên Cụ sẽ không phải tìm đến các con nương tựa những ngày mùa đông.
 
Khi còn trẻ vào dịp cuối năm tôi thường “đếm những mảnh tình” để thương, để nhớ và đôi khi để xót xa vì những mất mát, bây giờ những tháng ngày giao động đã đi qua, chúng mình có lẽ đều không khác gì Cá Sơn Trương Hữu Quýnh, “chỉ còn lại một chút tình, tình gia đình, tình bè bạn, tình chiến hữu, … , và an phận làm người "”Thủy Thủ Không Tàu".  Không có tàu cho chúng mình chỉ huy từ trên đài cao, ngả nghiêng với sóng gió đại dương, nhưng chúng mình vẫn là hành khách trên nhưng du thuyền khổng lồ, âm thầm nhớ về tháng ngày cũ, vì còn nhớ còn thương giấc mộng đầu. Tháng January năm 2014 Quýnh, Vũ Thất và tôi sẽ bay sang Argentina để xuống tàu tới những nơi từ xưa chỉ có trong trí tưởng, những nơi mơ ước khi chọn đời hải hồ. Bạn không đi được vì một lý do riêng nên những ngày đó tôi sẽ nhớ đến bạn rất nhiều.
 
Bạn thân,
 
Cuối năm hình như tâm tư có điều gì khác lạ nên viết cho bạn những chuyện không đầu không đuôi. Phải chăng đây là cái người Mỹ gọi là “holiday blue”? Tôi không biết nữa. Mặc dù tôi chẳng có gì để phải phàn nàn về đời sống của riêng tôi, nhưng  những ngày gió lạnh tôi thường nhớ tới người homeless ngày xưa tôi gặp ở trong vùng Thung Lũng Hoa Vàng. Ông ta thường ôm con chó lông xù ngủ ngoài hàng hiên của building nơi tôi làm việc, và buổi trưa nào tôi cũng gặp ông ta lang thang trên đường Santa Clara, cho đến một ngày ông ta đã không trở dậy, mặc cho con chó thảm thiết tru lên từng hồi, và tôi thẫn thờ cố ngăn dòng nước mắt cảm thương vì ông ta cũng là cựu chiến binh như anh em chúng mình.
 
Miền Nam Cali dù đã gần cuối năm nhưng thời tiết vẫn hiền hoà, không như miền Đông buốt giá vì gió tuyết. Tôi cám ơn trời cho phận mình và mong là bạn cũng sẽ an vui những ngày mùa đông. Hẹn gặp bạn một ngày rất gần, khi mùa xuân lại về trên đỉnh bình yên.
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
Dec. 13, 2013
 
 
 
Nguyệt Hạ 16.12.2013 04:51:52 (permalink)
 
Hi anh Ngụy Xưa,


Đọc những bài viết của anh, Nguyệt Hạ thấy được nỗi nhớ nhung bạn bè và những kỷ niệm của một thời "vàng son" đã qua của anh. Có lẽ đó cũng là tâm trạng chung của những người quý trọng tình cảm và sự chân tình.
 
Tặng anh bài nhạc này. Đôi lúc ở một nơi chốn nào đó, vào một thời điểm nào đó, mình có những ý nghĩ về một nhân vật trong quá khứ mà mình ước gì có sự hiện diện của họ ngay trong lúc ấy... Dù sao kỷ niệm đã là một phần đời gắn liền không thể nào tách ra hoặc chối bỏ được, phải không anh?
 
Mong rằng anh chị có một mùa Holiday thật ấm cúng bên gia đình. Blue một tí thôi nhé.
 
Nguyệt Hạ
 
 
[Youtube]http://www.youtube.com/watch?v=3j8mr-gcgoI[/Youtube]
NgụyXưa 16.12.2013 10:32:18 (permalink)
Nguyệt Hạ


 
Hi anh Ngụy Xưa,


Đọc những bài viết của anh, Nguyệt Hạ thấy được nỗi nhớ nhung bạn bè và những kỷ niệm của một thời "vàng son" đã qua của anh. Có lẽ đó cũng là tâm trạng chung của những người quý trọng tình cảm và sự chân tình.

Tặng anh bài nhạc này. Đôi lúc ở một nơi chốn nào đó, vào một thời điểm nào đó, mình có những ý nghĩ về một nhân vật trong quá khứ mà mình ước gì có sự hiện diện của họ ngay trong lúc ấy... Dù sao kỷ niệm đã là một phần đời gắn liền không thể nào tách ra hoặc chối bỏ được, phải không anh?
 
 
Mong rằng anh chị có một mùa Holiday thật ấm cúng bên gia đình. Blue một tí thôi nhé.
 
 
Nguyệt Hạ  
Cám ơn em đã tặng anh bài "Wish you were here". I wish you are here too.  Những ngày cuối năm thường nhớ tới những người thân vắng mặt, nhất là bạn thân, rất thân ...
 
9 ngày nữa là Xmas rồi, thân chúc em và gia đinh những ngày vui.
 
NX
dang son 16.12.2013 12:54:34 (permalink)
..
 
 
 
 
 
 
   Ghé đọc bài và thăm anh Ngụy Xưa .
 
 
      Tình thân .
 
 
 
   đăng sơn.fr
NgụyXưa 17.12.2013 02:09:15 (permalink)
dang son

   Ghé đọc bài và thăm anh Ngụy Xưa .

      Tình thân .

 đăng sơn.fr
Cám ơn anh Sơn. Bonita nói với tôi là ở bên Pháp người ta chỉ chúc "Happy New Year" vào đầu năm thôi nên lúc này chỉ xin chúc anh: "Merry Christmas".
Mong anh luôn an vui, viết đều tay để các fans (từ khắp nơi trên thế giới) được đọc những bài viết lý thú của anh.
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
Ct.Ly 19.12.2013 19:49:12 (permalink)
NgụyXưa 20.12.2013 03:21:59 (permalink)
Ngụy Xưa thân chúc các bạn Ct.Ly, Huyền Băng, Diên Vỹ, Nguyệt Hạ, Song Nhi, Đăng Sơn, Duy Linh, Đào Nam Hoà ... và tất cả các ACE trong phòng Văn một mùa Giáng Sinh an vui, một năm mới 2014 hạnh phúc và thịnh vượng.
 
Merry Christmas & Happy New Year
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
NgụyXưa 23.12.2013 02:51:09 (permalink)

Chỉ Còn Trong  Giấc Mơ

 
Bạn thân,
 
Dạo nay tôi hay ngủ mê, và trong giấc mơ tôi thường thấy mình lạc lối. Nhiều lần tôi quanh quẩn trên những con đường ven sông mà không biết đi về hướng nào, và có những lần ngơ ngác tại những nơi trông rất thân quen, hình như là Sài Gòn, nhưng cũng không tìm được đường về.
 
Hôm nay là ngày đầu của mùa đông Cali, và chỉ còn ba ngày nữa là Christmas, tôi ngồi đây nhớ những  ngày Xmas năm xưa ở Sài Gòn. Khi đó tôi còn rất trẻ, và nghèo nữa, Xmas chỉ biết theo mấy thằng bạn ra đường ngắm nhìn thiên hạ. Đường xá Sài Gòn đêm Noel thật là đông vui, trời chỉ se lạnh nhưng cũng có người diện áo ấm, và mặc dù theo bất cứ tôn giáo nào người ta củng tìm đến Vương Cung thánh đường ở trung tâm Sài Gòn, hoà mình vào đám đông. Chỉ có thế thôi mà thấy sao vui ơi là vui, để cho chúng mình mãi luống tiếc sau những thăng trầm của cuộc đời. Trong thâm tâm tôi vẫn nhớ Sài Gòn, nhớ lắm, mặc dù Sài Gòn đã đổi thay, không còn là Sài Gòn năm xưa với những kỷ niệm êm đềm, và có lẽ đó là lý đo tôi vẫn nằm mơ thấy mình lạc đường trên những con phố hầu như thân quen.
 
Có một thời tôi lưu lạc ở vùng sông nước Cửu Long. Lúc đó tôi đang thất tình, không phải, buồn vì chuyện tình thì đúng hơn. Tôi chia tay với người yêu vì không muốn lập gia đình quá sớm, trong lúc N. không muốn chờ đợi một người nay đây mai đó, không biết đến bao giờ mới có nhau. Tôi theo tàu xuôi ngược những dòng sông, sống buông thả, thế  nhưng khi tàu cập bến tôi chỉ lang thang trên những con đường ven sông, không biết đi về đâu cho cho vơi bớt nỗi buồn. Những ngày tháng đó đã xa, rất xa, mấy chục năm rồi còn gì, thế nhưng có lẽ vẫn còn sống trong tiềm thức, và trở về trong những giấc mơ.
 
Bạn thân,
 
Tôi biết đã gần 40 năm rồi thế nhưng bạn vẫn chưa trở về thăm VN lấy một lần. Không những thế bạn còn kết án những người tiếp tay cho chế độ phi nhân ở bên đó vì đã gửi tiền hoặc trở về Sài Gòn phung phí ăn chơi.  Bạn yên tâm, tôi cũng chẳng còn thân nhân nào ở bên đó để phải gửi tiền về giúp đỡ, và năm ngoái trên đường từ Singapore sang Korea tôi cũng chỉ ghé vào Sai Gòn và Nha Trang vài tiếng đồng hồ, nhìn qua chốn cũ để ngậm ngùi chứ không phải để tìm vui. Đầu năm 2015 Quýnh muốn về neo tàu ở Cape Chân Mây ngoài Đà Nẵng để lên bờ thăm Vĩnh Lợi. Bạn ta ở bên đó chỉ còn có hai người, Lợi và Vinh. Vinh thì như bạn đã biết, ở lại VN vì gia đinh có liên hệ với “bên thắng cuộc”, nhưng con cái cũng đã sang sống ở đất nước này, còn Lợi thì bây giờ hai bàn chân mỏi, mắt cũng chẳng còn nhìn thấy rõ, không biết có nhận ra chúng mình nếu một ngày nào chúng mình tìm đến con đường đã đổi tên của thành phố xưa.
 
Chắc là tôi cũng sẽ cùng đi với Quýnh. Đà Nẵng năm xưa là nơi tôi bỏ lại mối tình, lưu lạc về sông nước miền Nam, sống những ngày tháng vật vờ. Vài năm sau đó tôi đổi xuống một chiến hạm tuần dương, và chuyến công tác đầu tiên đưa tôi trở về Đà Nẵng. Lúc đó N. đã có chồng, tôi đứng trên ghềnh đá nhìn ra biển, mông mênh với nỗi buồn:
 
Biển xanh một chút hao gầy
Xót xa niềm nhớ, đắng cay cuộc tình.
 
Chỉ là chuyện dĩ vãng, và mối tình đã chết với tháng năm dần trôi. Sau N. tôi đã gặp gỡ thêm nhiều người con gái khác, và cuối cùng tôi cũng tìm được K. để đi với nhau cho đến cuối cuộc đời.
 
Bạn thân,
 
Chỉ mới bắt đầu nhưng rồi mùa đông băng giá rồi sẽ đi qua, cũng như những ngày hè rực rỡ  và mùa thu dịu êm. Theo vòng tuần hoàn của trời đất, rồi đây mùa xuân sẽ lại trở lại với cỏ xanh trên đồi và hoa vàng bên lối nhỏ, cho chúng ta yêu thương chắt chiu tháng ngày. Mong là bạn lúc nào cũng yên vui, và hẹn ngày gặp lại.
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
Dec. 21, 2013
 
 
 
Ct.Ly 30.12.2013 16:57:39 (permalink)
NgụyXưa 31.12.2013 04:00:43 (permalink)
Ct.Ly

Năm mới vui vẻ nha anh Ngụy Xưa
Cám ơn em, cũng xin chúc em và gia đinh một năm mới 2014 an vui và thịnh vượng.
 
Happy New Year
 
Jan. 20, 2014 anh sẽ trở về. Em coi phòng Văn và tâm tình với các ACE từ cuối tụần này nhé.
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa

thiên thanh 01.01.2014 19:35:40 (permalink)
nếu cô chú chưa nhận được tấm thiệp của bé Lan thì tấm thiệp này thay lời chúc ...
 

NgụyXưa 24.01.2014 03:17:44 (permalink)

Từ Nơi Xa Cách

 
Bạn thân,
 
Nhận được tin buồn của gia đình bạn trong lúc tôi lênh đênh cuối đường chân trời vùng ba đại dương gặp gỡ: Thái Bình Dương hiền hoà, Đại Tây Dương sóng gió và Nam Băng Dương giá buốt, nên chỉ “text” được cho bạn một dòng phân ưu ngắn ngủi vì phương tiện truyền thông yếu kém của những bến bờ tôi ghé thăm.
 
Chuyến đi vừa rồi của chúng tôi nhọc nhằn nhưng cũng có  những ngày vui. Nhọc nhằn vì phải bay qua ba phi trường của ba nước trong vùng Latin America mới lên được tàu tại cảng Buenos Aires của Argentina (Á Căn Đình), và chuyến bay nào cũng trễ nải làm chúng tôi vật vã đợi chờ.  Tới nơi gặp đúng ngày hội hè tại Argentina, xứ của Tango nóng bỏng, nên bao nhiêu thuyền bè và du khách kéo về chật ních, khó khăn lắm chúng tôi mới lên được tàu. cứ như là chen nhau di tản tháng Tư năm 1975!
 
Cuối cùng thì tôi cũng tới được nơi mà tôi hằng mơ tưởng từ khi mới bước chân ra khỏi quân trường. Cape Horn (Mũi Sừng) điểm cực nam của châu Mỹ, nơi người dân của thành phố Ushuaia dựng mốc “fin del mundo”, có lẽ là nơi tận cùng của thế giới con người. Núi và biển hoà vào nhau như tranh vẽ, tôi suýt soa với phong cảnh đẹp nhưng trong lòng không một chút xúc động như năm nào khi tôi đi lại đường biển xưa. Ngày đó chỉ mới thấy hải đăng trên mũi Cấp (Vũng Tàu) chớp sáng loà là nước mắt tôi đã ứa ra, tưởng như người thân đang đón tôi về sau bao nhiêu năm xa cách.
 
Hơn 10 giờ đêm ở vùng cực Nam này mặt trời vẫn còn ở trên đường chân trời. Đêm xuống rất chậm và khi du thuyền Infiniti dời Cape Horn lên đường đi Chile (Chí Lợi) thì sương mù giăng đầy trời. Tiếng còi tầu u trầm trong sương nghe buồn bã như một lời giã biệt. Đúng ra là vĩnh biệt vì có lẽ tôi sẽ không bao giờ có dịp trở lại nơi này.
 
Chile có hơn 500 ngọn núi lửa và những trận động đất từ ngàn xưa tạo lên những dãy hải đảo rải rác gần đất liền và những vùng biển hẹp nhưng đủ sâu cho con tàu khổng lồ len lỏi để du khách ngắm nhìn mây nước cùng với tuyết giăng đầu núi dù là đang giữa mùa hè. Tôi đứng trên boong ngẩn ngơ nhìn, tàu qua vịnh nào cũng thấy hình như là vịnh Cam Ranh, đảo nào cũng giống như Cù Lao Xanh, Cù Lao Chàm, và núi nào cũng giống như núi Bạch Mã ở Thừa Thiên. Hơn 40 năm xa xứ nhưng hồn thiêng sông núi còn sống trong tim nên dù ở nơi đất lạ tôi cũng vẫn nhìn thấy đất nước mình. Bạn còn nhớ không, mấy năm trước đây chúng mình tới thăm Tử Cấm Thành của Trung Hoa thế nhưng chúng mình lại thiết tha nhớ Huế mặc dù cung điện trong Thành Nội nhỏ bé nhưng thân thiết hơn nhiều.
 
Mỗi lần ra biển, dù đang ở trên con tàu với hàng ngàn du khách, nhìn biển cả mênh mông tôi vẫn có cái cảm giác cô đơn, nhìn về đất liền mong ngày trở lại hay đợi một lá thư của người yêu dấu từ một bến bờ xa xôi, như những ngày tôi còn trên chiến hạm xuôi ngược bến bờ Việt Nam.
 
Bạn thân,
 
Mấy năm gần đây tôi đã đi qua rất nhiều nơi của vùng Latin America như Mexico, Costa Rica, Columbia, Panama, Brazil, Argentina, Uruguay, Chile …  Phong cảnh tại các nơi này nhiều chỗ thật quyến rũ thế nhưng người dân hình như vẫn còn đang khắc khoải. Phần lớn các công trình kiến trúc, các tượng đài của người Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha bỏ lại không được bảo trì nên đổ nát đến tang thương. Graffiti vẽ bậy kín các bức tường, giây điện thoại và Internet cable ngổn ngang bên những căn nhà cũ với những điêu khắc nghệ thuật làm mất đi nét cổ kính của một thời vàng son. Nhiều lúc tôi đã thở dài tiếc nuối nhưng cũng hiểu rằng nền văn minh “dot com” đang lan rộng tới hang cùng ngõ hẻm khắp thế giới, và những gì cổ điển rồi thì cũng sẽ tàn phai theo tháng năm.
 
Có một nơi tôi ngẩn ngơ nhìn từ trên ngọn đồi cao, đó là khu tân lập của thành phố Santiago. Khu phố cổ đổ nát điêu tàn bao nhiêu thì khu phố mới được xây dựng này “hoành tráng” bấy nhiêu. Đường xá, công viên, cao ốc … tất cả đều hiện đại, hơn xa Sài Gòn và không thua kém những thành phố lớn của Mỹ. Người dân Chile tôi gặp gỡ trên đường phố rất hiền hoà và có thiện cảm với … Mỹ, và trong tương lại rất gần có có thể vào đất Mỹ mà không cần visa!
 
Bạn thân,
 
Những chuyến bay trở về Mỹ không mệt nhọc như lần đi, nhân viên quan thuế ở phi trường Miami đủ lịch sự cho chúng tôi hài lòng. Tôi thở ra nhẹ nhàng, và chợt thấy không đâu bằng nhà ta, dù nhà ta bây giờ là nước Mỹ, nơi đã cho tôi “tạm dung” hơn 40 năm.
 
Mong các bạn giữ gìn sức khoẻ, cố gắng tập “Dịch Cân Kinh” để tháng Năm này chúng mình lại có thêm một lần lãng du.
 
Tình thân,
 
Ngụy Xưa
Jan.-2014
 
Ct.Ly 25.01.2014 16:03:30 (permalink)
NgụyXưa 26.01.2014 04:08:02 (permalink)
Ct.Ly

Chúc anh chị một năm Giáp Ngọ, tràn đầy ha(nh phúc, an lành và khỏ mạnh để chuẩn bị chuyến du hành tiếp nha.
Cám ơn em nhiều. Sẽ ở nhà phụ tá em cho đến đầu tháng Năm.
 
Cũng xin chúc em và gia quyến một năm Giáp Ngọ an vui và thịnh vượng.
 
Tình thân,
 
NX

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 20 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 294 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9