Chào anh Ngụy Xưa
Đọc bài viết này của anh, làm em phải trở về lại với cái thời để chỏm của mình,
Tết Mậu Thân, em đang đi thăm thân nhân ở Thủ Đức, nghe tin, Ba em đã không ngại súng đạn, và giới nghiêm, cũng ráng lên đến Thủ Đức để đón em về, và sẵn lên Sài Gòn thăm gia đình anh Ba của em.
Nhìn thấy xác những người nằm ở bên lề đường, Ba em không muốn em nhìn, lấy khăn tay che mắt em lại, nhưng đã muộn, em đã nhìn thấy trước khi ba em che mắt em.
Thật là kinh khủng, em đã phải ngủ chung với má vì không dám ngủ một mình, vì đầu óc cứ nhớ và nghỉ đến những cảnh chết chóc đó mà ngủ không được. Nhà anh ba em lúc đó cũng ở vùng Phú Nhuận, nhà chị Hai em ở đường Võ Tánh ngang mặt Làng Đại học Quân Sự , trước nhà cũng có trồng hoa huỳnh anh quanh tường, khi trở về sau hơn 25 năm xa quê hương, tường cho hoa huỳnh anh leo đã bị phá, để xây lên 1 vách tường đen xì, để người ta không nhìn vào được, bây giờ hình như nhà bị phá để xây hotel hay plazza gì đó. Khi em về lần thứ 3 thì họ đang xây cất.
Kỷ niệm thời thơ ấu, giờ sắp phải thấy trong mơ, bỡi những cái « mới mẽ » văn minh, người ta đã phá nó đi rồi, từ tên đường, đến gốc phố và những kỷ niệm cũng chỉ còn là « quá khứ » những sao em vẫn nhớ hoài, mới khổ thân chư
Không biết tại sao ? cái bệnh chỉ nói tiếng Tây khi học trường Pháp của 1 số người , mà không biết đến tiếng mẹ đẻ của mình . Gia đình em chắc là « không bình thường » hơn những gia đình khác hay sao, vì trong gia đình vẫn nói với nhau bằng tiếng Việt, dù sau này, ở một xứ toàn là dân nói tiếng Tây, bà chị dâu, khi về gia đình này cũng là dân Marie Curie, nhưng gia đình em chỉ dùng tiếng tiếng Việt với nhau, nên chỉ cũng « bắt buộc » trả lời bằng tiếng Việt, nhưng khi gặp anh chị của chỉ, thì toàn nói tiếng « xứ ngoài » với nhau, lạ quá anh nhỉ ?
Đọc bài viết của anh, mới biết « Lính mà em » đúng quá, trãi những mảnh tình trên khắp vùng chiến thuật hén hihihih
Cảm ơn anh cho em 1 chút nhớ lại những ngày xa xưa, dù là có chút buồn, nhưng kỷ niệm vẫn là kỷ niệm, hay tại vì em là 1 người chỉ muốn sống trong quá khứ ????
Chúc anh luôn an, vui
****
Nguyệt Hạ : Hoa này có người gọi là hoa huỳnh anh, nhưng cũng có người gọi hoàng anh, nhưng đa số kêu là huỳnh anh
Hoa màu vàng, leo quanh tường rất đẹp, như người ta trồng hoa Thiên lý hay hoa giấy cho leo lên tường, hay trước cửa ra vào, vừa đẹp, vừa cho ta bóng mát, thật tiện há NH
Hoa huỳh anh này, thấy mấy bà chị thỉnh thoảng hay hái cài lên tóc, mà mình tóc ngắn à la garçon, tóc đâu mà cài, nên để lên vành tai cho "giống " người ta
Mùa này hoa, cỏ đã ngủ yên, không cực nhọc nữa há NH hihihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2014 03:37:16 bởi Thanh Vân >