Xanh Mướt Một Màu Bạn thân,
Đã có nhiều lần tôi tâm tình với bạn là tôi chỉ viết về cái đẹp của tình người, viết để cho lòng mình nhẹ nhàng, để yêu thương cuộc đời và để yêu thương mình. Hôm nay tôi viết về một chuyện tình buồn nhưng cũng thật là thiết tha.
Khi đó cô ấy còn trẻ lắm, mới ngoài hai mươi, còn rất thơ ngây và lãng mạn, yêu những bài thơ nhẹ như cánh vạc lưng trời, tươi mát như dòng suối trong cánh rừng hiền hoà. Cô ấy yêu thơ nên yêu luôn thi sĩ, người viết những bài thơ tình khuấy động con tim, dù người ấy đã có gia đinh. Những lá thư tình được trao nhau, những tấm hình được gửi gấm để hẹn hò, ước mơ một ngày được dìu nhau trên con đường đầy lá vàng khô, cho những bàn tay trong tay thêm ấm, cho nụ hôn thêm nồng trên đôi môi mềm. Niềm đam mê như bất tận nên vào một buổi sáng se lạnh cô ấy đã từ giã gia đình để tìm về một nơi rất lạ, không ước mơ gì hơn là được sống với người mình yêu thương.
Chàng thi sĩ nghèo (có thi sĩ nào giầu không, bạn thân) nhưng cũng chắt chiu mướn cho cô ấy một apartment nhỏ để xây riêng cho mình một mảnh thiên đường. Cô ấy đã sống những ngày rất hạnh phúc, những phút giây nóng bỏng làm tan chảy cả mùa đông băng giá để một đời không quên. Hai người không còn phải tìm nhau trong giấc chiêm bao, ban ngày họ gặp nhau ở những nơi công cộng như thể tình cờ, đủ để trao nhau một ánh mắt, một nụ cười, nhưng cũng có những hẹn hò kín đáo để họ cuốn lấy nhau trong yêu thương dù là ngày hay đêm.
Những lần hẹn hò anh ấy thường tới rất đúng giờ, nhưng có một lần anh ấy không tới được. Đêm đã khuya, khi người vợ đã mệt mỏi ngủ yên vì suốt ngày săn sóc đứa con đau yếu, anh ấy mới có thể điện thoại phân trần. Cuộc điện đàm bị ngắt quãng nhiều lần vì đứa con anh đang bồng trên tay lâu lâu lại cất tiếng khóc để anh phải dỗ dành. Cô ấy thẫn thờ nhận thấy là tình yêu cuồng nhiệt anh dành cho cô dù rất thật, rất mênh mông nhưng vẫn còn đứng sau tình gia đình, một thứ tình rất thiêng liêng, khó dứt bỏ để cho anh sống vói cô, chỉ có cô, như là cô hằng mong. Ngày hôm sau cô lặng lẽ ra đi, bỏ lại một trời thương nhớ, mang theo một nỗi đau dịu dàng vì cô biết anh vẫn còn rất yêu cô.
Sau anh cô cũng đã lại có nhiều cuộc tình, thật cũng như ảo, và cuộc tình nào cũng sôi động, nhưng tất cả đều rất ngắn ngủi vì cô dễ chán nản, không bao giờ tìm lại được niềm đam mê ban đầu cô có với anh. Cô vẫn theo dõi anh trên các diễn đàn, vẫn đọc những lời thơ dịu dàng nhẹ như mây trời để thương để nhớ, ngay cả sau khi cô đã lập gia đinh, đã có con. Cô cũng làm thơ tình, hoạ thơ với nhiều người trên diễn đàn, nhưng những câu thương chữ nhớ rất tình tứ cô viết cho người lạ nhưng thực ra là cho anh, cho người yêu dấu của một thời xa xưa vì cũng đã hơn mười năm từ ngày cô từ giã mảnh thiên đường nhỏ của hai người.
Bạn thân,
Tôi may mắn được cô ấy kể truyện đời, và tôi đã lọc hết những gam mầu xám, chỉ còn giữ lại một màu xanh mướt, để viết lại câu chuyện tình này. Đáng lẽ tôi phải viết chuyện của cô ấy dưới dạng truyện ngắn, như tôi đã từng viết “Tận Cùng Đam Mê” của một người tôi quen, để tôi có thể bỏ vào trong đó những tia nắng hồng, những nụ hoa thơm ngát, nhưng tôi thấy một bài tùy bút ngắn,
và một chút hư cấu, thích nghi hơn để tôi gửi gấm tâm tình.
Tôi biết cô ấy rất yêu con nhưng chỉ coi chồng như người thân, một chỗ nương tựa trong lúc vẫn tôn thờ tình yêu tha thiết của ngày tháng cũ. Thời gian bên nhau trước đó là những ngày hạnh phúc, là một ân tình khó quên, nhưng con người không thể chỉ sống cho quá khứ mà quên đi hiện tại, và ỷ lại vào người khác cho tương lai. Ước gì cô ấy thực tế hơn, bước ra khỏi sương mù của tình yêu, chọn cho mình một nếp sống tự lập về cả vật chất lẫn tinh thần. Mới hơn ba mươi tuổi, cuộc đời còn dài, tại sao để quá khứ ngăn cản bước chân như một số anh em chúng mình đã mắc phải sai lầm năm 1975, khi mới đặt chân lên đất nước này.
Chúng mình là từng là “lính đa tình”, đã dăm ba lần yêu đương nên dễ đồng cảm với những người như cô gái trong câu chuyện, phải thế không bạn thân? Thế nhưng nói chuyện lính đa tình là nói chuyện ngày xưa, bây giờ gươm đã cùn, hải pháo đã gẫy nòng, mái chèo đã xuôi, kiếm được một mùi hương cũng khó chứ nói chi tới dăm ba mảnh tình, bạn đừng có mơ màng mà bị vợ đập cho một trận đấy nhé, bạn thân.
Thân chúc bạn những ngày vui, và nhớ giữ gìn sức khoẻ để chúng mình còn đi giang hồ, thăm những vùng biển xanh và sóng bạc đầu, nhớ lại những ngày tháng cũ khi chúng mình ngang dọc trên biển Thái Bình.
Tình thân,
Ngụy Xưa
Feb. 2013
T.B: NX sẽ đi xa ít lâu, từ thứ Hai tuần tới (3/11) cho tới cuối tháng. Thân chúc các bạn những ngày vui, và mong được đọc những sáng tác mới của các bạn khi NX trở vể. Tình thân.