Nỗi Buồn Mênh Mông
Nhìn vạt nắng hạ buông
Lòng vẫn nghe nỗi buồn
Từ xa xăm vọng lại
Lệ sầu bỗng dưng tuôn !!
Nhìn trúc đào nở muộn
Tiếng trẻ cười dưới sân
Hồn nhiên như Thiên Thần
Lòng ta sao cuốn cuộn !!
Tâm hồn gặp bão giông
Ôm nỗi buồn mênh mông
Như đi vào đêm tối
Biết bao giờ sáng trong ?!
......
vdn
22.8.2006
VÀNH NÓN DUYÊN CHE
Nắng chiều mây trắng dăng dăng
đường em đi với nón trăng đội đầu
nắng rơi theo tận nơi đâu
rắc trong kẽ lá trên đầu lung linh
ai làm cho khổ tâm tình
bước xa mãi nhớ bóng hình người trao
tim xuân thắm sắc hoa đào
hồn em mãi nhớ ánh sao buổi đầu.
bài thơ chẳng biết để đâu
anh in trong nón sắc màu nhớ thương
sau này theo bước con đường
nắng to em quạt -tình thương mát lòng
ngồi nghỉ một chút thong dong
mắt đưa tìm đọc những dòng thơ anh
tiếng chim hót lẫn ngàn cành
chiều hạ đỏ nắng thấy xanh lối về
anh đi nhớ mãi hồn quê
bước em đội nón lối về bóng nghiêng
dáng thanh khuôn mặt dịu hiền
mùa xuân như ở khoảng riêng một vòng.
MINH TUẤN
ĐỆ chúc TỶ cuối tuấn vui và khỏe nhé