Trích đoạn: Độc Hàn Sơn
Lôi thôi tình đời trôi nổi
Làm sao cho khỏi âu sầu nổi đây
Trăm năm trong một kiếp này
Có ai tránh được cái sầu yêu đâu
Có ai mu ốn hỏi vài câu
Sơn đây sẵn tiếp đến đâu cũng chiều
Mới vào đọc biết Sơn liều
Đầu óc lơ lửng phiêu diêu nói xàm
(Đầu óc tưng tửng điên điên nói xàm)
Gái nết ai ấy mà ham
Chỉ có bà má làm nhàm sáu mươi
Bà yêu Sơn, Sơn chịu cưới
Sơn ba mươi, vợ sáu mươi vui cười
Cả làng xúm xít vui tươi
Hô hô hố hố năm mười cười to
Mặt sơn tửng không buồn lo
Bảo rằng cười vậy cười cho vui nhà
Hãnh diện Sơn cưới vợ già
Có khách đến nhà thưa má Sơn ha?
Ha ha ha há ha ha
Cười hoài cười mãi Sơn oà khóc luôn
Quê cơ Sơn đánh bài chuồn
Nói lên non núi tu luôn cho rồi
Thấy Dịp tim Sơn bồi hồi
Nhúc nha nhúc nhít Sơn tôi yêu nàng
Nàng đáo để nàng liền phang
Em yêu anh lắm ơi chàng chàng ơi
Sơn nghe mà lòng phơi phới
Trái tim chấp chới muốn bay
Nhưng sờ tóc lại tội thay trọc đầu
Điên điên tửng tửng khùng lâu
Khi yêu khi hận khi rầu mặt nhăn
Bây giờ Sơn giống sa tăng
Gái già quá đát lăng nhăng nhảy vào
Bà già hết cấu lại cào
Rách tan danh dự Sơn nhàu chết luôn
Sơn chết rồi bả chưa buông
Đào mồ lôi xác ăn luôn xương đầu
Vì đầu Sơn nghĩ nhiều câu
Trêu hoa ghẹo nguyệt nhiều khâu loạn tình
Tỉnh giấc ngủ, Sơn thất kinh:
-Trời ơi từ nảy giờ mình mơ ha?
-Chết cha, chết má, ông nội à
-Con mau tắm rửa sang nhà bé yêu
Chực nhớ bé giận bỏ liều
Sơn buồn than khóc: -Bé yêu! Em à!
-Cúi xin em hãy thứ tha
-Anh đây biết lỗi thật mà bé yêu.
Tiêu diêu hồn phách tiêu diêu
Sơn điên Sơn tửng yêu yêu hờn hờn.
Nghinh Tuấn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2008 20:32:16 bởi Ha Ngan Ha >