To chủ nhà: Đòi thì trả nè. Ghé qua forum nghía chơi nên không ngồi lâu à ơi với chủ nhà được

Hẹn bữa sau nhé.
Tiếng đêm Mỗi đêm khuya
Thành phố chìm vào trong giấc ngủ
Có thanh âm gợi hoài nỗi nhớ
Nỗi nhớ nào chưa hẳn phôi phai.
Mỗi sớm mai
Thành phố kia tỉnh dậy
Sẽ không còn nghe thấy
Những tiếng nói của đêm.
Giọt nước mắt bên thềm
Đã khô trong lời hát.
Tim cũng thôi dào dạt
Tim đã muốn ngủ yên.
Chỉ trong tiếng đêm
Tim kia bừng tỉnh dậy
Và giọt nước mắt năm xưa lại chảy
Khi giữa đêm khuya day dứt nhớ một người.
Mình đã từng như thế… một đôi
Và điều gì khiến ta xa nhau vậy?
Giữa ánh sáng ban ngày sao anh không hề thấy
Để đêm khuya lại nuối tiếc âm thầm.
Đêm khuya lặng câm
Anh đã nghe thanh âm của bóng tối
Những thanh âm rất vội
Như quá khứ vọng về.
Anh đã lắng nghe
Không, đêm không biết nói.
Những thanh âm rất vội
Chính tự trái tim chưa thực sự ngủ yên.
Mỗi đêm
Anh sống cùng ký ức
Và cũng mỗi đêm thao thức
Đều nhớ em người con gái đã xa.
Có thể sáng mai ra
Anh sẽ không còn nghe tiếng đêm được nữa
Và sẽ lại cuốn mình trong dòng đời vội vã
Như không có đêm rồi vừa day dứt nhớ em.
Để lại chờ khi bóng tối tới bên thềm
Lại lắng nghe tiếng đêm vội thở
Lại lắng nghe nỗi nhớ
Lại nghe đêm hay nghe tiếng con tim?
Trời khuya lặng im
Trăng đêm cô tịch
Những vì sao lấp lánh
Có vì sao nào đang chiếu sáng nơi em?
Anh bây giờ đã biết yêu đêm
Như khi xưa đã biết yêu em vậy
Em đã xa anh, nhưng yêu là thế đấy
Chẳng bao giờ quên được bóng người xưa.
Hoàng TN
Sài Gòn 21/10/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2006 17:43:09 bởi Hoang TN >