Trích đoạn: KimGiang
CÒN DAY DỨT TIẾNG GỌI, THƯA
Bao nhiêu ngày tháng đợi chờ
Chút hờn như thấy hững hờ đổi thay
Vầng Trăng khuyết mãi chẳng đầy
Càng mong mỏi lại càng gầy nét quen
Thương chi trời đất cũng ghen
Để chưa vui đã vội len lối buồn
Đưa chân nào biết dại khôn
Gió Đông xào xạc lạnh hồn cỏ cây
Tay tìm hơi ấm bàn tay
Vẫn mơ tưởng sẽ có ngày nắng lên
Người chưa quên ta chẳng quên
Cầm mong manh chắp nối miền yêu thương
Long đong về với tựa nương
Bến xưa lại vén màn sương ngóng đò
Còn day dứt tiếng gọi, thưa
Như hơi ấm lửa tim vừa mới nhen
Kim Giang
CÒN ÐÂY CẢ MỘT HỒN THƠ
Dù cho mưa nắng chuyển vần
Xin đừng lo chuyện nghĩa ân phai mầu
Ðường đời gió lộng sông sâu
Tình xưa nào dễ (qua cầu gió bay )
Anh còn đây đôi bàn tay
Ôm em trìu mến những ngày bão giông
Trái tim trải rộng cánh đồng
Hoa thơm trái ngọt mây hồng nhởn nhơ
Còn đây cả một hồn thơ
Ðời đời kiếp kiếp thẫn thờ yêu thương
Tương tư sợi nắng giọt sương
Nâng niu kỷ niệm đọan trường tình ta
Giấc mơ xưa vẫn ngọc ngà
Tiếng em vẫy gọi bao la biển trời
Trăng về long lánh rạng ngời
Ðò về bến cũ chơi vơi nỗi niềm….
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2007 16:22:10 bởi vũkimThanh >