BUỒN THU
Thu đương chín sao thấm toàn mật đắng
Hạ xa rồi buông sợi nắng tơ vương
Lá tương tư quoằn quoại rũ bên đường
Nghe xào xạc vỡ tan vùng kỷ niệm
Có Mùa đi để cho Mùa mới đến
Mà u buồn nghèn nghẹn ứ nơi tim
Nhủ rằng quên vẫn nhớn nhác đi tìm
Đêm trống hoác giật mình cơn gió thổi
Ngày chơi vơi như đánh mất nhau rồi
Thu rực rỡ sắc hương nào có tội
Mà đem tình thực trói mùa Thu
Muốn hoang vu phủ tím cả núi đồi
Em ao ước được nghe lời giả dối
Nói đi nào...Thu chỉ của em thôi
Im lặng quá không một làn sóng dội
Thuyền đâu về neo bến chung đôi
Kim Giang