Trang thơ Tú_Yên (P2)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2022 11:40:43 bởi Tú_Yên >
Thơ
Một đời thấp thoáng qua nhanh
Thời gian trôi mãi để dành được đâu.
Thơ là...
Âm
Vận
Chữ
Câu
Mong manh
như chút sắc màu
- thế thôi !
Tú_Yên
(18-10-2014)
Nhớ !
Đêm nay ngắm bóng hoa lồng nguyệt
Khẽ hỏi lòng riêng có nhớ nhà ?
Đất khách mịt mờ chân lữ thứ
Điệu đàng…thuở đọc “Gánh hàng hoa”
Thầm trách: Đông về gieo buốt lạnh
Tuyết rồi tuyết nữa cứ hoài rơi
Trùng trùng mây trắng
Ôi ! Mây trắng
Trăng lặn_Sao mờ
Đêm tả tơi.
Lỡ bước tha hương
Sầu viễn xứ
Nhớ về quê mẹ để bâng khuâng
Nhớ đêm trừ tịch bên bếp lửa
Đỏ ánh than hồng
Ấm nghĩa nhân.
…
Vẫn hỏi: Vì sao vắng cánh Diều
Để giờ ăm ắp nỗi cô liêu
Áo trắng_sân trường - ghi khắc mãi
Nhớ gì ?
Lại nhớ đến liêu xiêu !
Thì thôi !
Đã lỡ là lưu khách
Cả kiếp gian nan lấm bụi trần
Mai đây nếu muốn về nơi cũ
Chỉ ước: đường xa cũng hóa gần.
…
Đêm nay vẫn đợi: hoa lồng nguyệt
Chợt thấy buồn thêm !
Thấy rất buồn !
Sống đến trăm năm rồi ra cũng…
Như ánh chiều tà lưng lửng buông.
Tú_Yên
(28-08-2014)
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 16:12:44 bởi Huyền Băng >
Một mình
Lẻ loi
Sen sống một mình
Như đêm khuya lắc tôi nhìn bóng tôi
Như trời có ánh trăng côi
Như thuyền bỏ bến nổi trôi biệt ngàn
Lạc loài
Cánh lá miên man
Soi nghiêng
Qua mặt nước loang
Một mình.
Tú_Yên
(07-09-2014)
Hai mươi tháng mười
Hai mươi tháng mười
Nhận được mấy cành hoa
Để thấy trong Ta
…niềm vui ?
Ừ! Cũng có
Đời lắm gian nan
Tình người nhiều khốn khó
Thì vẫn nguyên lành…đâu đó – chút yêu thương
Hai mươi tháng mười
Nắng như cũng tơ vương
Mai nở sái mùa
Đóa Huỳnh Anh vàng đượm
Mấy cánh Bướm non chập chờn bay lượn
Giữa tiết Thu buồn
Lại thắm sắc mùa Xuân.
Tú_Yên
(20-10-2014)
* Hoa Mai và Huỳnh Anh trước nhà đang nở
Sinh Nhật Người
Sinh Nhật Người
Tôi viết mấy vần thơ
Chúc sức khỏe
Chúc niềm mơ vừa đủ
Quên đi hết nỗi đau nào xưa cũ
Để hôm nầy – Sinh Nhật mãi tròn vui
Sinh Nhật Người
Mây trời sẽ xanh tươi
Cho ước muốn dâng đầy
Tin yêu mới
Đường rất rộng mà bước chân không mỏi
Lưu lại cho đời những khoảnh khắc qua nhanh
Sinh Nhật Người
Gió cũng chợt mong manh
Se sẽ thổi qua bầu trời phóng khoáng
Để có những phút giây
Bất ngờ
Một thoáng…
Dấu thời gian lãng đãng lại in hình.
Sinh Nhật Người
Tôi mượn ánh bình minh
Tô lộng lẫy mối chân tình tri ngộ
Dẫu mai… mốt…
Trần gian đầy giông tố
Sinh Nhật Người
Vẫn nguyên vẹn ngày vui.
Sinh Nhật Người
Tôi chúc bấy nhiêu thôi.
Tú_Yên
(25-10-2014)
Từ hôm 17 – 10 đến nay, cây Mai kiểng nhà Tôi cứ từng bông…từng bông lại nở.
Tuy không phải là mùa Xuân mà hoa vẫn đẹp, cánh to và rực tươi như thuở
“Nguyên sơ – Xuân vốn hữu tình” vậy :)
Mai sái mùa
Chưa đến Tết mà
Sao có Mai ?
Mong manh cánh mỏng, nét trang đài
Liu riu gió thổi rung nhè nhẹ
Hoa nở sai mùa vẫn đẹp thay.
Tú_Yên
(28-10-2014)
Chiều qua được hung tin Bào Tỷ của Tú_Yên
(Người thân duy nhất trên đời đã vãn phần)
TiCa xin có đôi lời chia buồn với Tú_Yên cùng Gia Quyến. Tiễn biệt Trời Đông mây bỗng thật gần
Liêu xiêu vạc nắng
Bâng khuâng kiếp người
Chị nương cánh Hạc về trời
Vội vàng chẳng kịp lưu lời bảo ban
Còn ai thân thích họ hàng ?!
Chị_Em - núm ruột cưu mang cuối cùng
Em à !
Đời vốn mông lung
Ngày em tiễn chị nghìn trùng cách xa
Ra đi - viếng dải ngân hà
Sau lưng bỏ lại phong ba kiếp người
Giờ thì cứ mỗi chiều rơi
Hắc hiu ngọn Gió, bến đời mù tăm
Chị về cùng cõi xa xăm
Dứt dòng tơ rối…lăng trầm - Phụng Loan
Một thời gieo hạt hiền ngoan
Ngọt lành quả chín vẹn toàn xiết bao
Tháng nhuần
Đêm lạc vì Sao
Lững lờ trăng khuyết xanh xao cuối ngày
Lục tuần góp cánh mùa bay
Âu lo đà lắm, cơ may chẳng nhiều
Chiều qua rơi rụng cánh Diều
Bên triền miên viễn phiêu diêu vĩnh hằng
Lưng trời lịm ánh Sao băng
Bờ xa tiếng Vạc, muộn mằn trũng sâu
Đôi bờ phủ phục hàng Lau
Vắng đi dáng chị buồng Cau úa lòng
Nửa đời lặn lội ven sông
Thân Cò nhỏ lệ điểm dòng thời gian
Người đi về cõi niết bàn
Rừng chưa khép lá, ngỡ ngàng dấu xưa
TiCa
Nguyễn Xuân Hòa
(Ngày Chị vãn phần 12/29/2014)
Xin chia buồn cùng Tú_Yên ...
tặng bông hồng may mắn cho Bạn và bình an gia đình ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2015 09:33:09 bởi 100nammunggiotle >
Chỉ trong một thoáng mà dường như mất tất cả, khi bao năm giữa trần đời chỉ còn lại chị và em.
Thế rồi bất ngờ chị bỏ ra đi. Để em phải chơ vơ trơ trọi giữa dòng đời không người thân quyến.
Cái bàng hoàng và sửng sốt lẫn đau buồn đến tột cùng đó. TiCa cảm nhận được qua những lần điện đàm chia sẻ với Tú_Yên.
Dẫu không bút mực nào có thể diễn đạt được, cũng đành ghép tạm vào những dòng thơ – Một chút hành trang, chắt chiu cho nhau trong những tháng ngày còn lại. Một ngày
Một ngày
Chị bỗng đi xa
Sương khuya buốt lạnh
Đêm qua mệt nhoài.
Nắng mai len lén u hoài
Chim non trở giấc bi ai gọi đàn
Côn trùng nghẹn tiếng thở than
Ven bờ lau sậy ngỡ ngàng tựa nhau.
Xa nguồn…
Chiếc lá lao chao
Gió hiu hắt Gió.
Cành đau đớn cành.
Một ngày
Đời bỗng mong manh
Chị em côi cút khoác vành vải sô
Bao năm yên ắng – mặt hồ
Chắt chiu lưu bút “Tàn mơ”* của Người
Hai chị em – một góc trời
Sẻ san nửa mảnh áo tơi chẳng màng…
Ngày Đông
Phủ kín vành tang
Chị yêu quẳng gánh giữa đàng
…Còn ai ?
Bâng quơ
Mây trắng lạc loài
Đâu là bến tựa những ngày gió mưa ?!
…
Trời buồn
Nắng cũng lưa thưa
Ngày rơi theo bóng mùa xưa – não lòng.
Một ngày
Dẫu có tàn Đông
Chị đi.
Em ở
...hoài trông dáng Người
Bướm gầy
Hoa cỏ kém tươi
Bước Xuân lạc lõng
Gót đời chông chênh.
TiCa
(01/02/2015)
r
* “Tàn mơ” – bức tranh trừu tượng của Họa sĩ/Điêu khắc gia Đông Du (Phụ thân Tú_Yên) lưu lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 16:10:27 bởi Huyền Băng >
Rất cám ơn anh TiCa đã chia sẻ và an ủi Tú_Yên rất nhiều trong mấy ngày qua.
Nỗi buồn mất đi người chị duy nhất trong những ngày cuối năm thật là lớn lao.
Chính nhờ sự quan tâm của anh TiCa mà TY đã được vơi nhẹ phần nào niềm đau của mình khi nhớ đến chị.
Một lần nữa TY cám ơn anh TiCa rất nhiều.
Mong anh luôn vui và khỏe.
Tú_Yên
Rất cám ơn 100nammunggiotle đã chia sẻ cũng TY nỗi buồn mất chị. Chúc 100nammunggiotle một năm mới thật nhiều niềm vui và sức khoẻ. Thân mến ! Tú_Yên
Chị ơi !
Chị đi
Mất biệt bóng hình
Bỏ em ở lại một mình chơ vơ
Xuân về héo úa vần thơ
Chia xa cũng bởi đôi bờ âm_dương.
Chị đi
Trời đất mù sương
Tàn Đông gió lạnh tơ vương nắng chiều
Não lòng – mây trắng phiêu diêu
Thì ra có một bóng Diều buông dây !
Chị đi về chốn bờ Tây
Bờ Đông em ở
Buồn nầy hắt hiu.
Chờ ai ?
Mỗi sáng…liêu xiêu
Ban mai nắng lại tiêu điều xanh xao
Đất trời dường cũng lao đao
Tà huy bất chợt đổi màu – hoang sơ.
Chị ơi !
Đời lắm hững hờ
Mình em lạc giữa bơ vơ cõi người
Về đâu lấy lại tiếng cười
trong veo như thuở lên mười, lên năm ?
Mai đây trong chốn thăng_trầm
Em chơ vơ với lặng thầm mênh mông
Như đầu nguồn – ngóng cuối sông
Còn ai đâu để em trông mỗi ngày ?
…
Thiều quang lịm tắt – xa bay…
Tháng năm rồi sẽ mệt nhoài.
Chị ơi !
Tú_Yên (04-01-2015)
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 16:08:16 bởi Huyền Băng >
Tuần lễ nay, CtLy vắng nhà, nên không đọc tin này sớm hơn
Người ra đi, cho ngườ ở lại cả môt đời nhung nhớ
CtLy cũng cùng hoàn cảnh nên thấu hiểu nổi đau này,
Chị TúYên cho CtLy chia buồn cùng Chị và gia quyến, và xin cầu nguyên cho ngời ra đi sớm về cõi niếc bàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 17:57:29 bởi Ct.Ly >
Chào Tú Yên, Vì nhiều lý do riêng, chị HB không thường xuyên vào đọc thơ được, nên không biết sự mất mát lớn lao của Tú Yên, chân thành chia sẻ nỗi buồn này của em, và kính chúc hương hồn của chị Tú Yên sớm về nơi an lạc.
Thành kính phân ưu
HB
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: