Giá trị cuộc đời (nguyên tác của Fumihiko Iida)
UncleTom1975 10.08.2018 20:58:34 (permalink)
Nguyên tác tiếng Nhật của Fumihiko Iida, 1996.
Dịch ra tiếng Anh bởi Nuneo J. Yoshikawa dưới tựa "Creating the value of life"
URL : https://iidakenkyusho.jp/english.htm
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương 1
Ký ức về tiền kiếp của mình
1.1 THÔI MIÊN HỒI QUY
1.2 TÁI TẠO QUÁ KHỨ
      (1) Nuốt chửng bởi lũ
      (2) Bao bọc bởi khói
      (3) Một người Nhật sống như một người Đức
      (4) Hồi ký của một người phụ nữ
1.3. BẰNG CHỨNG CỦA CÁC KÝ ỨC TỪ KIẾP TRƯỚC
       (1) Theo đúng sự kiện lịch sử
       (2) Sự trùng khớp về các kiếp trước của hai đối tượng khác nhau
       (3)  Nỗi kinh hoàng tai Auschwitz 
       (4) Trẻ em kể lại tiền kiếp
      (5) Gặp lại thân xác của chính mình

Bằng chứng cho sự đầu thai, mặc dù chủ yếu là gián tiếp, bây giờ là rất thuyết phục, sự tán thành là tự nhiên ... Người đọc .... tôi hy vọng, sẽ đến lúc rút ra kết luận tương tự như tôi:  chúng ta đã sống trước đây trong nhiều kiếp trước và có khả năng sẽ sống lại trong tương lai - cuộc sống hiện tại của chúng ta chỉ là một mắc xích nhỏ trong một chuỗi không gián đoạn dài của muôn vàn kiếp sống.
 
Trích dẫn trên là từ Tiến sĩ Joel L. Whitton,, chủ tịch của khoa Tâm lý học của Trường Y khoa thuộc Đại học Toronto.
 
Tiến sĩ Robert Almeder, giáo sư tại Đại học Georgia, đã phân tích những câu chuyện gần đây về cuộc sống sau khi chết, và khách quan nghiên cứu những tuyên bố của cả những người ủng hộ và những người phủ nhận và đi đến kết luận sau năm 1992:
 
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử loài người chúng ta có một hệ thống các bằng chứng thực tế hỗ trợ mạnh mẽ niềm tin về một số hình thức của cuộc sống sau khi chết ... Kết quả của những nghiên cứu này rất có ý nghĩa về mặt triết học và đưa ra những bằng chứng hùng hồn cho niềm tin vào một số hình thức sinh tồn của cá nhân sau khi chết. ..Do đó, không chỉ là niềm tin vào sự tồn tại của cá nhân [sau khi chết] có thể kiểm tra được, nó đã được xác minh bởi bằng chứng công khai và có thể lặp lại.
 
Chúng tôi có thể chia nghiên cứu khoa học vào đời sống con người sau khi chết thành hai loại.
 
Loại thứ nhất tiến hành nghiên cứu dưới tiền đề sau đây: “Ngay cả sau khi chúng ta mất đi cơ thể, chúng ta tiếp tục tồn tại dưới dạng ý thức (hoặc, nói cách khác, dưới dạng linh hồn).”
 
Loại thứ hai bắt đầu với tiền đề, “Chúng tôi tồn tại như một ý thức (tinh thần) sau khi chết, và đi vào cơ thể khác một lần nữa khi chúng ta được tái sinh.”
 
Loại thứ nhất là nghiên cứu về ‘cuộc sống sau cái chết’, và loại thứ hai là nghiên cứu về ‘tái sinh’, hoặc mượn tư tưởng Phật giáo, nghiên cứu về những gì được gọi là “luân hồi của linh hồn.”
 
Những nghiên cứu về đề tài này đã được thực hiện trước khi thế kỷ XIX dưới hình thức nghiên cứu về “Hồn ma” hoặc “thông tin liên lạc với người đã chết.” Trong khi một số tác phẩm có sức thuyết phục, nói chung chúng được lấy cảm hứng từ tôn giáo hoặc nhu cầu của đại chúng.
 
Từ những gì tôi đã thấy, lý thuyết hàn lâm thuần túy và nghiên cứu sử dụng phương pháp khoa học thu thập và phân tích dữ liệu bắt đầu trong lĩnh vực y học lâm sàng. Chúng tôi có thể theo dõi sự khởi đầu của nó vào cuối thế kỷ XIX; Tuy nhiên,  trong mười hay hai mươi năm trở lại đây chủ đề này đã lan sang nhiều nhà nghiên cứu, và điều đó làm kết quả chắc chắn lên.
 
Đa số những người quan tâm đến chủ đề này là các nhà nghiên cứu nghiêm túc, những người được đánh giá cao trong các ngành khác nhau. Nói chung, họ báo cáo rằng ban đầu họ không tin vào một “thế giới bên kia” và  “tái sinh”, và, trên thực tế, chưa bao giờ cảm thấy quan tâm đến các chủ đề này. Bên cạnh đó, rất nhiều các nhà nghiên cứu từ chối tin vào “đầu thai” ngay cả bây giờ. Vì họ là những tín đồ của Kitô giáo, một tôn giáo không tin vào “tái sinh”, họ phải rất can đảm để công bố kết quả nghiên cứu của họ, vì những kết quả không phù hợp với niềm tin họ đã học được từ khi còn nhỏ. Vấn đề không phải là liệu chính Đức Kitô là đúng hay sai. Có những giáo phái Kitô giáo cổ xưa công nhận “tái sinh.”  Rồi đến một thời điểm, nhiều giáo phái Kitô giáo, trong quá trình giải thích ‘thế giới bên kia’ trong ngôn ngữ đơn giản, nhấn mạnh sự khác biệt giữa vinh quang của Thiên đàng và sự khủng khiếp của địa ngục, và quyết định không chấp nhận khái niệm “luân hồi.”
 
Hiện nay các nhà nghiên cứu của các chủ đề này không còn quan tâm đến việc chứng minh sự tồn tại của một “thế giới bên kia” và “luân hồi.” Thay vào đó quan tâm của họ đã chuyển sang các nghiên cứu thực tế và các phương pháp giao tiếp với linh hồn.
 
Hầu hết các nhà nghiên cứu đều là bác sĩ đa khoa hoặc bác sĩ lâm sàng. Do đó, họ không xem rằng nhiệm vụ của họ là thuyết phục các nhà vật lý bảo thủ và duy vật vẫn đang mắc kẹt vào các hệ thống giá trị cũ của họ. Thay vào đó, các nhà nghiên cứu nhấn mạnh đến việc khám phá những  kiến thức thực tế có thể sử dụng trong tư vấn cho những đau khổ, và trong việc an ủi những người đang run rẩy vì sợ hãi trước cái chết sắp xảy ra.
 
Cuốn sách này nhằm mục đích tổ chức và tổng hợp “kiến thức thực tiễn cho cuộc sống” phát hiện bởi các nhà nghiên cứu, và khám phá những điều đó từ quan điểm “ý nghĩa cuộc sống.” Vậy thì, chúng ta hãy bắt đầu bằng cách nhìn vào kết quả nghiên cứu khác nhau về những ký ức của tiền kiếp.
 
1.1 THÔI MIÊN HỒI QUY

Lý do mà chúng ta biết rằng con người chúng ta đã sống “kiếp trước” trên trái đất này, và rằng chúng ta có khả năng được tái sinh vô số lần là vì sự ra đời của phương pháp điều trị tâm lý được gọi là thôi miên hồi quy từ khoảng hai mươi năm trước. (Trong cuốn sách này, tôi sẽ sử dụng thuật ngữ “tiền kiếp” để chỉ tất cả cuộc sống chúng ta đã sống cho đến bây giờ, tôi sẽ sử dụng thuật ngữ “kiếp trước” để chỉ cuộc sống ngay trước khi cuộc sống hiện tại.)
 
Người ta thường không hiểu được rằng “thôi miên” không phải là một câu thần chú hay phép thuật, mà chỉ đơn thuần là sự tập trung của ý thức vào một thời điểm cụ thể. Được gây ra bởi một bác sĩ được đào tạo (về thôi miên), cơ thể của đối tượng (người đồng ý được thôi miên) được thư giãn hoàn toàn, những ký ức lãng quên sẽ được gợi nhớ lại theo gợi ý của nhà thôi miên. Hành động nhớ lại cho phép những lo âu được giảm bớt và những ám ảnh được loại bỏ.
 
Ví dụ, một người đang sợ hãi “nước” có thể nhớ lại trong thôi miên hồi quy rằng ông gần chết đuối khi còn là một đứa trẻ đang chơi trong nước. Một người khác hay có nỗi ám ảnh bất thường về bóng tối có thể khôi phục lại một kỷ niệm thời thơ ấu bị tấn công trong bóng tối.
 
Trong mối liên hệ này, Tiến sĩ David Chamberlain, Phó Chủ tịch Hiệp hội tiền sơ sinh và Hiệp hội Tâm lý học sơ sinh, đã thôi miên nhiều đối tượng của mình trở lại những ký ức lúc họ ra đời hoặc để thời gian của họ trong tử cung. Ông đã phát hiện ra rằng thai nhi có thể phân biệt giọng nói của mẹ mình, và một đứa bé sơ sinh có thể hiểu được cảm xúc của cha mẹ.
 
Ông thuật lại rằng trẻ nhận biết cảm xúc của cha mẹ rất nhạy bén. Ví dụ, ông nói rằng nếu cha mẹ mới nói, “Ồ, thật là một sự thất vọng. Tôi muốn có một cậu bé,” trẻ sơ sinh có thể bị thương tổn sâu sắc, và đau đớn này có thể chuyển biến thành một căn bệnh tâm thần hoặc thể chất, như, ví dụ, một phức hợp nam. (Độc giả, hãy cẩn thận những gì bạn nói xung quanh vợ và trẻ sơ sinh mang thai của bạn!)
 
Có người bị thôi miên không ngủ, và hoàn toàn ý thức được tất cả các trải nghiệm của mình. Đáp lại lời của bác sĩ, anh ta có thể bày tỏ quan điểm của mình,  đưa ra chỉ trích hoặc điều tra ký ức của mình. Thôi miên không buộc người ta nói ra chuyện bí mật của mình, cũng không tạo ra những ký ức trái với ý muốn của người bị thôi miên.
 
Tôi được biết rằng khi người được thôi miên nhớ về kiếp trước, đôi khi người ta quan sát tiền kiếp như thể xem một bộ phim, và đôi khi bị nhấn chìm vào cảm xúc trong qúa khứ một lần nữa. Có những lúc họ thực sự có thể nghe được âm thanh và mùi vị.
 
Trừ khi bác sĩ khuyên rằng những ký ức gây ra dưới thôi miên cần phải quên, người được thôi miên sẽ nhớ lại tất cả những gì anh đã trải qua dưới thôi miên sau khi thức dậy. Nếu đối tượng có nhu cầu dừng lại, anh ta có thể thoát ra khỏi trạng thái thôi miên bất cứ lúc nào thông qua ý muốn của riêng mình.
 
Do đó, đối tượng thôi miên có thể trả lời câu hỏi của bác sĩ, nói chuyện theo kiểu thông thường của mình và biết những sự kiện anh ta đang nhớ lại xảy ra ở đâu và khi nào, ngay cả khi anh ta đang chìm sâu trong trạng thái thôi miên. Kết quả là, một đối tượng đã phát hiện ra rằng anh ta là một nông dân chiến đấu trong một cuộc chiến tranh thời Trung Cổ ở châu Âu, đôi khi có thể nhận ra một người bạn đương đại xuất hiện cũng trong cuộc sống quá khứ của mình (họ đã  quen biết trong một kiếp trước), có thể so sánh vũ khí thời trung cổ mà anh ta đã sử dụng trong cuộc sống quá khứ của mình với vũ khí hiện đại, hoặc có thể cho biết những ngày tháng chính xác trong một phần của cuộc sống quá khứ của mình. Nói cách khác, các đối tượng trong thôi miên hồi quy, “là quan sát viên của bộ phim và là nhà phê bình của mình và thường cũng là ngôi sao của bộ phim trong cùng một lúc.”
 
Thôi miên hồi quy bắt đầu vào những năm 1890 với tác phẩm của Albert de Rochas, nghiên cứu của ông liên quan đến sử dụng thôi miên để làm cho đối tượng thôi miên nhớ lại kiếp trước. Các đối tương thí nghiệm đưa ra những thông tin dường như là những bằng chứng thuyết phục về những kiếp đời trước, chẳng hạn như nói nơi họ đã sống và những tên gia đình của họ là gì. Tuy nhiên, không có cách nào để chứng minh cho dù một người như vậy đã thực sự tồn tại. De Rochas đã mò mẫm một cách mù quáng trong bóng tối, như khi người ta đối mặt với một sự ra đời của một ngành khoa học mới. Các nhà tâm lý học và tâm thần học cùng thời của de Rochas đã bác bỏ kết quả nghiên cứu thực nghiệm đáng ngạc nhiên của ông, nói rằng ký ức của kiếp trước của đối tượng thôi miên là do xáo trộn tâm thần.
 
Tuy nhiên, bác sĩ Alexander Cannon bắt đầu các thí nghiệm khoa học về sự đầu thai một lần nữa vào khoảng giữa thế kỷ XX. Bác sĩ Cannon đã thành công khi đã thôi miên trên 1.300 đối tượng của mình trở lại ký ức về những sự kiện đã xảy ra thậm chí hàng ngàn năm trước sự ra đời của Chúa Kitô.
 
“Trong nhiều năm lý thuyết luân hồi là một cơn ác mộng đối với tôi và tôi đã làm hết sức mình để bác bỏ nó và thậm chí tranh cãi với đối tượng thôi miên của tôi là họ đang nói chuyện vô nghĩa. Tuy nhiên, sau nhiều năm tháng trôi qua  khi đối tượng này rồi khi khác nói với tôi những câu chuyện tương tự mặc dù niềm tin của họ là khác nhau. Bây giờ cũng hơn một nghìn trường hợp đã được điều tra và tôi phải thừa nhận rằng có một điều như là sự tái sinh. [12] Tiến sĩ Cannon xử lý hàng ngàn đối tượng với nỗi sợ hãi vào những năm 1970 và 1980.  Phương pháp của ông được biết đến như là “Liệu pháp hồi quy”. Tiến sĩ Edith Fiore, một nhà tâm lý học lâm sàng, ủng hộ giả thuyết luân hồi, trong đó nêu:
 
Nếu ám ảnh của một ai đó được loại bỏ ngay lập tức và vĩnh viễn bằng kỷ niệm về một sự kiện trong quá khứ, có vẻ  hợp lý rằng sự kiện đó đã xảy ra. [13]
 
Các nhà nghiên cứu khác cũng dần dần bắt đầu nhận ra tính xác thực của luân hồi.
 
Tâm trí con người có một khu vực tiềm thức vượt khỏi sự truy cập có ý thức. Khi một người chịu đựng một số chấn thương tinh thần, chấn thương này có thể bị đè nén và lưu trữ trong tiềm thức của họ, với những chấn thương xuất hiện trên bề mặt cải trang thành một triệu chứng loạn thần kinh. Phân tích tâm lý, sử dụng tự do liên kết và phân tích giấc mơ, đã trở thành phương pháp điều trị hữu ích trong việc mở khóa ký ức tuổi thơ bị kìm nén lâu năm trong tâm trí vô thức; Tuy nhiên, liệu pháp hồi quy đi một bước xa hơn, sử dụng thôi miên để tìm lý do trở lại kiếp trước.
 
Kỹ năng thôi miên với trình độ ở mức cao là điều cần thiết để đưa đối tượng trở về cuộc sống quá khứ của họ. Không phải tất cả các đối tượng đều có thể nhập định đủ sâu để nhớ lại kỷ niệm về cuộc sống quá khứ của họ. Vì vậy, liệu pháp hồi quy chưa được sử dụng rộng rãi vì phương pháp này không thể được sử dụng một cách dễ dàng trên tất cả mọi người ở khắp mọi nơi.
 
Có rất nhiều người sử dụng liệu pháp thôi miên tại Hoa Kỳ; tuy nhiên, một số họ chỉ là lang băm chỉ lo việc kiếm tiền và không thể tin tưởng. Chỉ cần sử dụng từ “tiền kiếp của mình” ở Nhật Bản có thể thường xuyên dẫn đến hiểu lầm. Nhật Bản vẫn là ở giai đoạn mà chỉ có một số rất nhỏ các bác sĩ thực hành đang nghiên cứu vấn đề này, và chỉ có một vài nhà trị liệu đang thử nghiệm với phương pháp này.
 
1.2 TÁI TẠO QUÁ KHỨ
 
Chính xác là dưới những hình thức nào mà các đối tượng thôi miên hồi quy nhớ quá khứ? Tôi sẽ thảo luận một số ví dụ đơn giản.
 
(1) Nuốt chửng bởi lũ
 
Năm 1982, bác sỹ Brian L. Weiss, Chủ tịch Hội Tâm thần học tại Trung tâm Y khoa Mount Sinai ở Miami, sử dụng liệu pháp hồi quy với một cô gái tên Catherine. Bác sĩ Weiss là một nhà nghiên cứu nghiêm túc đã công bố rất nhiều nghiên cứu trong các lĩnh vực khoa học truyền thống. Vào thời điểm đó, ông hoàn toàn không tin vào luân hồi và thế giới bên kia, và ông hoàn toàn không quan tâm đến những chủ đề đó. Catherine, một người Kitô giáo, cũng có vẻ không tin vào luân hồi.
 
Bác sĩ Weiss đã không thể phát hiện ra lý do sợ nước của Catherine, ngay cả sau khi ông đưa cô về lại với ký ức tuổi thơ của mình, vì vậy ông đã cho cô một đề nghị cố ý mơ hồ, “Quay trở lại thời gian mà từ đó các triệu chứng của bạn bắt đầu.” Bác sĩ Weiss mô tả những gì đã xảy ra sau đó như sau.
 
“Quay trở lại thời gian mà từ đó các triệu chứng của bạn nảy sinh.” Tôi đã hoàn toàn không chuẩn bị cho những gì xảy ra tiếp theo.
 
“Tôi thấy các bước tam cấp trắng dẫn đến một tòa nhà, một tòa nhà màu trắng lớn với nhiều trụ cột, mở ra ở phía trước. Hiện tại không có cửa. Tôi đang mặc một chiếc váy dài ... một bao làm bằng vật liệu thô. Tóc của tôi được bện lại, một mái tóc vàng dài.”Tôi cảm thấy bối rối. Tôi không chắc chắn  điều gì đang xảy ra. Tôi hỏi cô đang là năm bao nhiêu, và tên của cô là gì. “Aronda ... Tôi mười tám. Tôi nhìn thấy một cái chợ ở phía trước của tòa nhà. Có nhiều cái giỏ ... Bạn mang giỏ trên vai của bạn. Chúng tôi đang sống trong một thung lũng .... Không có nước. Năm hiện tại là 1863 trước Công Nguyên. Khu vực này cằn cỗi, nóng và cát. Có một cái giếng, không có sông. Nước đi vào thung lũng từ núi ...
 
... Tôi đang mang ... dép. Tôi hai mươi lăm. Tôi có một đứa con gái có tên là Cleastra ... Cháu tên là Rachel. (Rachel là hiện nay cô cháu gái, họ luôn luôn có một mối quan hệ vô cùng thân thiết.)
 
Tôi giật mình. Bụng tôi quặn lại, và căn phòng cảm thấy lạnh. Những hình ảnh và ký ức của cô dường như quá rõ ràng. Cô ấy không dự kiến những việc đó. Tên, ngày tháng, quần áo, cây cối - tất cả nhìn thấy rất rõ! Điều gì đã xảy ra ở đây? Làm thế nào đứa trẻ con gái cô sau đó lại trở thành cô cháu gái bây giờ? Tôi thậm chí còn bối rối hơn. Tôi đã khám hàng ngàn bệnh nhân tâm thần, nhiều người được khám khi thôi miên, và tôi chưa bao giờ gặp phải những tưởng tượng như thế này - không có ngay cả khi trong mơ. Tôi hướng dẫn cô đi về phía trước đến thời điểm cái chết của cô. Tôi không chắc chắn phải làm thế nào để phỏng vấn một người đang ở trong trạng thái tưởng tượng rõ ràng như vậy (hay trong ký ức?), Nhưng tôi đang tìm kiếm các sự kiện chấn thương tâm lý mà có thể là tiền đề cho những lo ngại hoặc triệu chứng hiện tại ...
 
...”Có những con sóng lớn làm đổ cây cối. Không có nơi nào để chạy. Trời lạnh; nước lạnh. Tôi phải cứu con tôi, nhưng tôi không thể ... chỉ giữ chặt bé. Tôi bị chết đuối; tôi bị nghẹn nước. Tôi không thể thở được, không thể nuốt ... nước mặn. Con yêu của tôi bị giật ra khỏi vòng tay của tôi.”Catherine thở hổn hển và khó thở. Đột nhiên cơ thể của cô thư giãn hoàn toàn, và hơi thở của cô trở nên sâu và đều đặn.
 
“Tôi nhìn thấy những đám mây ... Con yêu của tôi đang ở với tôi. Và những người khác từ làng tôi. Tôi thấy anh trai tôi.
 
Cô ấy đang nghỉ ngơi; kiếp đời này đã kết thúc. Cô vẫn còn chìm sâu trong trạng thái nhập định. Tôi sững sờ! Kiếp trước? Đầu thai? Kinh nghiệm y học lâm sàng của tôi nói với tôi rằng cô ấy đã không tưởng tượng tài những chuyện này, rằng cô ấy đã không bịa đặt ra những thứ này ... Toàn bộ kiến thức về chẩn đoán tâm thần lướt qua trong tâm trí của tôi. Nhưng trạng thái tâm thần và tính cách của cô ta đã không giải thích được những khám phá này.
 
... Đó là những kỷ niệm hay ký ức nào đó, nhưng chúng đến từ đâu? Tôi cảm thấy là tôi đã vấp phải một điều gì đó tôi biết rất ít về luân hồi tái sinh và ký ức tiền kiếp. Điều đó không thể xảy ra được, tôi tự nhủ; trí óc đào tạo khoa học của tôi phủ nhận điều đó. Tuy nhiên, điều ở đây, đang xảy ra ngay trước mắt tôi. Tôi không thể giải thích được nhưng tôi không thể phủ nhận thực tế.
 
“Tiếp tục đi,” tôi nói, một chút mất bình tĩnh nhưng bị cuốn hút bởi những gì đang xảy ra. “Bạn có nhớ gì nữa không?” Cô nhớ lại những mảnh đời của hai kiếp sống khác. [14]
 
Bác sĩ Weiss đã trải qua kinh nghiệm đầu tiên khi thôi miên hồi quy đã giúp bệnh nhân nhớ lại ký ức của kiếp trước như vậy. Là một nhà khoa học, bác sĩ Weiss không muốn tin vào luân hồi và cuộc sống sau khi chết; Tuy nhiên, trong các buổi trị liệu thôi miên tiếp theo, Catherine đã chứng minh nhiều lần khi bị thôi miên cô ấy biết được nhiều bí mật cá nhân của bác sĩ Weiss, những bí mật mà không có người ngoài nào có thể biết đến. Hơn thế nữa, như bạn sẽ thấy dưới đây, Catherine đã chỉ ra rằng những bí mật đã được tiết lộ cho cô bởi các “bậc thầy”, như là cách cô gọi những linh hồn hướng dẫn cô từ bên kia thế giới.
 
Hai cánh tay tôi nổi da gà. Catherine không thể nào biết thông tin này. Thậm chí không có nơi nào để tra cứu về điều đó. Tên tiếng Do Thái của cha tôi, rằng tôi đã có một đứa con trai đã chết trong giai đoạn phôi thai từ một khiếm khuyết về tim- một bệnh hiếm có với tỷ lệ một trong mười triệu, những nghiền ngẫm của tôi về y học, cái chết của cha tôi, và cách tôi đặt tên con gái tôi - đó là quá nhiều, quá cụ thể, quá đúng. Một cô gái kỹ thuật viên phòng thí nghiệm mộc mạc chất phát này lại là con đường dẫn đến kiến thức siêu việt. Và nếu cô ấy có thể tiết lộ những sự thật, cô còn biết được những gì khác? Tôi cần thiết để tìm hiểu thêm.
 
“Ai,” Tôi lắp bắp, “ai đó? Ai nói với bạn những điều này?”‘Những vị Thầy,’cô thì thầm,“các linh hồn Thầy cho tôi biết. Họ nói với tôi rằng tôi đã sống tám mươi sáu lần trong trạng thái vật lý. [15]
 
Sau đó, “linh hồn hướng dẫn” từ thế giới bên kia trực tiếp trả lời các câu hỏi của bác sĩ Weiss, sử dụng giọng nói của Catherine. Một số trong những điều thú vị được chuyển tiếp bởi các linh hồn đó sẽ được giới thiệu trong các phần khác của cuốn sách này, cùng với những phát hiện của các nhà nghiên cứu khác.
 
 Bác sĩ Weiss tận dụng mọi phương pháp có thể để vạch trần những hiện tượng kỳ lạ này, nhưng, cuối cùng, ông không có lựa chọn nào khác để chấp nhận sự thật về những gì ông đã nhìn thấy với đôi mắt của mình. Ông đã thử nghiệm với nhiều đối tượng khác sử dụng thôi miên hồi quy, để họ có nhớ kiếp trước.
 
Các bác sĩ chuyên khoa tốt nhất làm việc trong giới hạn cổ điển của cuộc đời hiện tại sẽ không thể chữa bệnh hoàn toàn cho bệnh nhân có triệu chứng được gây ra bởi chấn thương xảy ra trong một  kiếp trước ...
 
Bác sĩ Weiss thực hiện điều trị thôi miên hồi  quy cho trên hàng trăm người, đến từ tất cả các tầng lớp xã hội - bác sĩ y khoa, giám đốc công ty, luật sư, nhà trị liệu, các bà nội trợ, công nhân nhà máy, nhân viên bán hàng - với tất cả hoàn cảnh kinh tế xã hội, tôn giáo và nền giáo dục khác  nhau. Ông cũng thôi miên nhiều lần cho một số nhóm với nhiều đối tượng, và gần như tất cả các đối tượng đều nhớ về tiền kiếp của mình. Bác sĩ Weiss cho biết các đối tượng này được chữa khỏi nhiều bệnh không giải thích được và vô số  các bệnh lặt vặt, trong đó có loại sợ hãi phức hợp, các cơn hoảng loạn, những giấc mơ xấu, béo phì, anthropophobia, các nỗi đau về thể chất và vân vân.
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2022 12:22:26 bởi UncleTom1975 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9