TA NHỚ....
Ta hạ ngập thơ những thói đời
Đã say đã nhạt đã chơi vơi
Đã từng mấy khắc làm ta tủi
Mà sao ngẫm lại nhớ xa vời
Ta vương chút gió của mùa đông
Vương thêm chút nắng lãng mây hồng
Vương thêm một chút buồn cô quạnh
Của những tháng ngày buốt chờ trông
Ta nhớ tình ta trong đảo điên
Nhớ người như ngây dại triền miên
Nhớ trong mấy nhớ mà vẫn lặng
Vãn trải hồn ta khắp mọi miền
Nhạt quá làm sao trong nhớ nhung
Khi ta xa cách ở muôn trùng
Khi ân với ái còn đâu nữa
Chỉ chớm một vần..nỗi mông lung
Thôi nhé nỗi buồn hãy cứ bay
Và trong nhung nhớ đượm cơn say
Để mê hồn cõi là dĩ vãng
Chẳng đượm hồn ta những tháng ngày
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!