..
kÍNH GỞI BÁC LÁ CHỜ RƠI ,.
Năm mới trước hết xin kính chúc bác Lá Chờ Rơi được An khương , Trường thọ.
Sau nữa là xin cảm ơn bác đã nhọc công với một chữ "PHÁ CÁCH"
để phải truy tìm đến nới đến chốn mà chứng minh cho luật lệ của Đường thi.
Theo những dẫn chứng bác nêu, RĐinh thấy nếu phá cách một chữ
thì cũng nên có cái gì đó ràng buộc lại
bằng cách nên cho đối lại ở câu phá và thừa đề vẫn hay hơn.
Nay xin tập sự trình bày một bài theo cách này để bác thưởng lãm
Một lần nữa xin cảm ơn bác LCR đã tận tình hướng dẫn
RĐinh
GẪM ĐỜI
Phú quí rồi ra sinh lễ nghĩa
Bần cùng đôi lúc mất gia phong
Trăng tròn hết độ trăng đành khuyết
Nước lớn qua đi nước hẳn ròng
Tằm chẳng ươm tơ sao hóa kén
Chép không vượt nước khó thành rồng
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa có
Vẫn khó công thành kẻ ngủ đông !
RĐinh
Bạn RĐinh mến.
"rồi ra" ở câu trên có thể đối với "rốt lại" ở câu dưới
Còn ở dưới thay vì "vượt nước" nên để là "vượt thác" thì đúng hơn.
thân mến góp ý.
LCR
Xin thành thực cảm ơn bác LCR đã góp ý để có được một bài thơ hoàn chỉnh về mặt ngữ pháp
Về góp ý của bác :
- RD rất đồng tình với chữ THÁC thay cho NƯỚC
-Riêng từ-ngữ RỐT LẠI có nghĩa là kết cuộc, cuối cùng, chốt lại…
RỐT LẠI thay cho ĐÔI LÚC để đối với RỒI RA thì rất hay về từ ngữ,
còn về ý nghĩa e rằng có thể làm mất lòng những người nghèo ( bần cùng)
suy ra những người nghèo đến phút chót chưa hẳn đã để mất gia phong của họ
mà chỉ có một đôi khi, một thiểu số nào đó mới "Bần cùng sinh đạo tặc"
cho nên có câu "Giấy rách phải giữ lấy lề" hay "Nghèo cho sạch, rách cho thơm"
Vài ý nghĩ thô thiển, rất mong bác lượng thứ và thông cảm
Kính chúc bác an khang , mạnh khỏe và trường thọ
RĐinh
Hôm nay có chút thời gian nên vào mạn đàm đôi dòng cùng Bác Lá và thi hữu RĐinh chơi vui hen .
Luận bài thơ trên về ngữ pháp cũng như âm điệu đều ổn chỉ riêng về văn phạm nếu có chút thay đổi thì bài thơ sẽ hay hơn rất nhiều , nếu chỉ để cho tròn trịa bài thơ trên thì chỉ cần sửa theo 2 chữ của bác Lá là hoàn chỉnh rồi . Bởi vì bạn RĐinh đã dùng chữ "Bần cùng" đã là giai đoạn cùng cực thì ắt hẳn sẽ sanh đạo tặc thôi , nên "rốt lại mất gia phong" là chính xát
Nhưng qua sự phân trần của RĐinh thì có ý thiên vị cho người nghèo vì sợ làm mất lòng họ . Nếu vậy thì bài thơ trên sẽ tạo ra nhiều sơ hỡ về văn phạm hơn .
Đồng Lão xin được góp ý sửa 2 câu đầu xem thế nào nhé . 2 chữ "rồi ra" nghe như là có chút gì gượng ép vậy , sao không là : Phú quý rồi sinh ra lễ nghĩa nghe thuận hơn Phú quý rồi ra sinh lễ nghĩa "ra và sinh" đều là phù bình thanh , đổi vị trí cho nhau thiết nghĩ không thành vấn đề , nhưng nến bạn không muốn sửa từ "đôi lúc" ở câu 2 cho chỉnh đối thì câu 1 sửa là "thường hay" thế cho "rồi ra" sẽ ổn hơn nhiều .
Câu 2 nếu còn chừa đường cho người nghèo thì phải là "bần hàn" cho nó nhẹ nhàng hơn .
Thân mến !