TƯỞNG TƯỢNG
Ta ngồi tưởng tượng mối tình mơ
Khỏa lấp buồn đau, chỗ dựa hờ
Cứ cháy bừng lên theo ánh mắt
Không tàn, lặng dấu vẻ thân sơ.
Âm thầm lắng đáy lòng say mộng
Dậy sóng tung bờ dạ ngẩn ngơ!
Cứ ngỡ dần dần tan nỗi nhớ
Ai ngờ thống thiết dội vào thơ.
Kim Giang
Giang ơi! hôm nay mới họa thơ được này...bắt đền đấy! đường với chả mật...mất bao nhiêu thời gian của người ta
Hết giận nhá
Cứ ngồi đấy mà tưởng tượng…
Đành rằng cũng chỉ một cơn mơ
Đau xót còn đây chẳng hững hờ
Ai dệt thương bằng giây quyến luyến
Ai ươm nhớ bởi phút ban sơ
Ai còn mong đắp tình hư ảo
Ai vẫn hoài xây mộng ngẩn ngơ
Thì dẫu be thành ngăn nước lũ
Trái tim vẫn cuộn sóng vào thơ
HoaTiNa
*N ơi! Rồi đây Giang tin bọn mình còn nhiều đồng cảm lắm... Là nói vậy chứ giận yêu thôi, thấy tin nhắn là vui ngay mà ! Lại còn cho cái của ngọt Giang nghiện nữa . Bê nguyên sang đây nha:
BẾN THƠ
Có Thể chỉ là một giấc mơ
Như cơn gió thoảng đến ơ hờ
Sao tim tự trói vòng xao xuyến
Để dạ vơ vào mộng xác sơ
Tự nhủ trăng mây... mà cảm mến
Lại rằng nhạc hoạ... khó làm ngơ
Người ơi chẳng biết từ đâu đến
Lũ quét xô hồn dạt bến thơ...
Kim Giang
thân họa
CHỈ LÀ CƠN MƠ
Đời người cũng tựa một cơn mơ
Xướng họa cho vui chớ hững hờ
Trau chuốt trọn đời thân tục lụy
Mơ màng dăm thoáng cảnh tiêu sơ
Ngàn câu gửi lại lòng thanh thản
Một cõi đi về dạ ngẫn ngơ
Nâng chén rượu nồng che ngấn lệ
Thả hồn bay bỗng giữa rừng thơ
Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu