Trích đoạn: Đuyên Hồng
Trăng vàng ta dắt trăng chơi
Người sang ta thả một trời hoa mơ
Cùng ta kết mộng duyên hờ
Người ơi! Về nhé kẻo thơ ta sầu…
ừ thì thơ sầu trăng cũng nghe đau
người sầu ta cũng nao nao nỗi niềm
trách ai rải mộng vào tim
cho thương, cho nhớ cùng đêm ngóng chờ
chữ câu người xếp vu vơ
thế sao ta bỗng nghe ngơ ngẩn lòng
nhấp môi niếm thử rượu nồng
đưa tay hái vội đóa hồng làm duyên
phải chăng nợ ở kiếp tiền
hay ...tình sơ ngộ nối liền kiếp sau ?
dòng thơ người đã tặng trao
còn tim người cất chốn nào ....cho xin !
để ta tìm lại bóng mình
hoà trong câu chữ cho tình thêm say
ước gì chỉ có hôm nay
để mai tình chẳng tàn phai sắc màu
ngoài hiên cây cỏ xôn xao
bên khung cửa sổ ta thao thức chờ
ừ thì ...thơ chỉ là thơ ..
nhưng hư với thực ...ai ngờ phải không
dám đâu ao ước duyên nồng ..
chỉ mong người hiểu tất lòng thế thôi ..
ừ đêm như đã khuya rồi
ừ sao ta vẫn mãi ngồi vu vơ !
ừ thơ thì chỉ là thơ
mà sao ..ta mãi cứ mơ ...thế này ?
giá mà hiểu được lòng ai
thì tim chắc chẳng bị đày thế đâu !
ơ đêm như đã rất sâu
ơ hồn ta lạc vào câu thơ người ...!
july 17, 2007