Trích đoạn: heonaileocay
TUỔI MỘNG NĂM NÀO
Tuổi mộng năm nào vẫn giữ đây
Thời gian qua cửa bóng chim bay
Mong chờ son trẻ xưa dừng lại
Luyến tiếc ngây thơ mãi chất đầy
Mực tím vẫn còn lưu bút xưa
Ố hoen giấy trắng viết sao vừa
Tháng năm gom góp vào thương tiếc
Bạn cũ không nhiều đã vắng thưa
Cô bé học trò mới biết yêu
Cùng nhau chung bước ngắm mây chiều
Đưa nhau qua những trời mơ ước
Lòng vẫn hằng ghi dáng mỹ miều
Lâu lắm chưa hề gặp lại nhau
Chừng như thương nhớ cũng hư hao
Nhưng sao cứ đến mùa hoa phượng
Lại thấy trong lòng cứ xuyến xao
Tuổi mộng năm nào vẫn giử nguyên
Mà đời cách trở mối lương duyên
Pha sương tóc điểm màu năm tháng
Để chẳng bao giờ giấc ngủ yên .
HNLC Jan 24-06
NGỠ RẰNG ĐÃ QUÊN
Cứ ngỡ rằng năm tháng sẽ dần quên
Tuổi hoa niên đong đầy những kĩ niệm
Lối yêu xưa qua rồi, còn tìm kiếm
Đẩy đưa nhau rêu phủ bạc mái đầu
Mực tím đã nhoè lưu bút xưa
Phượng hồng khô héo những cợt đùa
Mùa qua mùa lại từng xuân vắng
Gió lộng tim buồn sầu đong đưa
Người về mang mãi những cơn mưa
Gầy guộc tháng năm môi mềm tóc rối
Đứng giữa trời soi mình bằng vì sao le lói
Mới hiểu rằng thương nhớ mãi hằn sâu
Mấy lần mơ mộng để tìm nhau
Dù khảnh khắc thôi, cho lòng dịu lại
Có ngờ đâu dư âm càng tê tái
Làm chết thêm giấc mộng vốn hoàng tàn
Thuốc lá mềm tay môi võ vàng
Những vệt tỳ sâu bằng thăng hoa cảm xúc
Dẫu đớn đau những tận trong tìm thức
Những cánh chuồn bay chao đảo giấc phù hoa!