Chào Diên Vỹ vậy thì bảo tiếp tục nha, hi hi
Bình Thường
-Trường Phi Bảo-
Được tin anh có người yêu mới
Chẳng buồn, chẳng vui bình thường thôi
Em sống như mọi ngày vẫn sống
Lặng lẽ riêng mang những khóc cười
Được tin anh say hạnh phúc mới
Thiệp hồng mai này sẽ ghép đôi
Bình thường có gì đâu tim hỡi!
Mà hoài xúc động đến lệ rơi.
Được tin anh xây ngôi nhà mới
Đặn đón nàng về duyên thắm tươi
Ngạc nhiên chứ nào đâu bối rối
Tổ ấm uyên ương thật tuyệt vời
Được tin anh mời dự đám cưới
Cũng hí hửng tìm áo chung vui
Phết phấn, thoa son, hồng môi mắt
Điệu chút mà sao thẹn quá trời!
Thế là nửa đời anh yên phận
Rong ruỗi em tìm ý trung nhân
Bình thường nửa đời cũng trống vắng
Nghĩ vậy đành buông món nợ trần.
28-5-2006
Chiếc Áo Mộng Mơ
-Trường Phi Bảo-
Mẹ may cho em chiếc áo
Vải màu xanh, lụa màu hồng
Xanh như cuộc sống
Hồng hơn ước mơ
Em vẽ cả một thời xuân thiếu nữ
Và dường như mẹ biết
Ngày hoàng tử, thắng yên ngựa đến tìm công chúa
Nên áo mẹ may...
Bằng mủi chỉ thương nhớ
Bằng đường kim đá vàng
Tình tang,
Chiếc áo nằm mơ màng
Con gái yêu,
Con gái quý,
Con thành vợ chàng
Mẹ vui mừng trao áo cho em
Chiếc áo mông mơ
Được dệt từ khát vọng
Áo tuyệt vời,
Thấm máu mẹ thủy chung
Về với anh
Áo lấm màu gió bụi
Em vẫn mang bên người
Dẫu áo đầy phong sương
Mẹ yêu ba trong gừng cay muối mặn
Em yêu anh trong khốn khó tột cùng
Chiếc áo mộng mơ,
Ngày tím sắc chờ mong
Đêm võ vàng thương nhớ
Ôi tình yêu tuyệt diệu
Áo thành những vần thơ
Rồi đến một ngày nào đó
Tình yêu tắt thở
Đôi mình tắt thở
Chiếc áo kia lại trao đứa con khờ
22-1-2005
Có phải mình mất nhau!
Trường Phi Bảo
Có phải mình thật sự mất nhau
Nên người chối bỏ chuyện trầu cau
Yêu đương chỉ toàn điều hư ảo
Cũng đành xin trả lại trăng sao
Có phải bây giờ mình xa nhau
Thời gian còn lại chỉ nghẹn ngào
Ai ơi, có biết ta thương nhớ
Chưa chi lòng người đổi thay mau
Có phải không còn được bên nhau
Bao kỷ niệm xưa nhạt phai màu
Tim đau, lòng vắng, đời sầu hận
Người có còn tìm ta kiếp sau
7-8-2005
Cũng Một Mẫu Chuyện Tình
Trường Phi Bảo
Thôi thì chẳng còn gì để mất nữa
Moị đau khổ đều lắng diụ từ đây
Trong lòng ngươì con gái thơ ngây
Tình yêu đó như chưa lần tồn tại
Người về đi và đừng nên trở lại
Đoá hoa yêu đã tàn héo trong bình
Hãy xem như vừa khép câu chuyện tình
Buồn tẻ nhất...ít người mong đợi nhất!
Người đừng tới như một tên hành khất
Tìm kẻ giàu lòng bố thí dăm vaì xu
Tôi thương người nên tặng cả thiên thu
Gia sản cuộc đời, ngươì cần...Tôi cho hết!
Giờ phá sản, tôi hoàn toàn rỗng tuyếch
Mọi vui buồn đều theo gót ngươì xa
Trái tim tôi không còn phút hát ca
Và sự sống chết dần trong ảo tưởng
Câu chuyện tình về hai kẻ tầm thường
Chằng còn gì để mà viết tiếp nữa
Bởi bên ngươì còn một ngươì ở giữa
Gia sản đời mình người lại tặng cho ai
Ngươì con gái hạnh phúc là tìm được vòng tay,
Bờ vai và tình yêu đáng tin cậy
Em bất hạnh muôn đời không tìm thấy
Dẫu chẳng còn gì để mất nữa ngaỳ Mai
2-7-2005
Không Đề 2
Trường Phi Bảo
Thưa rằng: Người cũng qua sông
Cũng vui pháo đỏ rượu hồng như tôi
Yêu thương xưa hóa hận rồi
Thì đành trả lại nụ cười héo khô
Theo chồng tôi hết ước mơ
Tình là con nhện giăng tơ giữa trời
Bỏ quên cả tuổi thiếu thời
Trách gì sông cứ lở bồi trong nhau
Nào đâu dám hẹn kiếp sau
Sợ thêm dang dỡ lại đau lòng người
Mình Bước Qua Đời Nhau
Trường Phi Bảo
Mình bước qua đời nhau
Đi về phía không tình yêu ở giữa
Thà anh chết cho lòng em nguôi lửa
Thà em chết cho vơi hết niềm thương
Chứ mình sống như chiếc bóng bên đường
Âm thầm với bao niềm riêng chất chứa
Em đau đớn trước mọi điều anh hứa
Niềm tin... niềm tin...chỉ dối lừa
Anh không còn nguyên vẹn như xưa
Nước mắt em khóc nhiều hơn trước
Thời gian yêu nhau mình có được
Chỉ nụ cười đọng mãi trong giấc mơ
Em sẽ hoài làm thơ
Sẽ còn mãi cô nàng mang kính cận
Tâm hồn trãi dài thênh thang nắng
Nhớ anh ngồi "Ru Nữa Vầng Trăng"
Anh bước qua đời em. Em mất Anh!
Giấu nỗi buồn vào từng trang ký ức
Anh không về với tình yêu chân thật
Em vẫn còn đây một nổi đau thầm
Chẳng được sống trăm năm
Răng chẳng long mà đầu chẳng bạc
Thà anh chết để tình không đổi chát
Thà em chết để không thấy anh yêu người khác...ngoài em
Thà mình đừng lướt êm
Qua đời nhau, qua những chiều hanh vắng
7-11-2005
Chúc Diên Vỹ luôn luôn vui vẽ!