Nỗi nhớ !
Có một thuở đêm tưởng chừng thật ngắn
Nụ hôn đầu ửng đỏ má thơ ngây
Lời yêu thương nhờ gió ngàn gửi nhắn...
Sao bây giờ tay vuột mất bàn tay ?
Thời gian ơi ! xin một lần trở lại
Để đêm dài không lặng lẽ cô đơn
Gío nơi đâu ? lay thềm mơ thức dậy...
Giọt ngâu rơi lá xếp lại dỗi hờn
Trang giấy trắng mực màu chờ vẫn đậm
In từng vần thay lời nói của tim anh
Người rời em đi đêm kéo dài ngơ ngẩn
Đâu phải là đông sao lạnh giá xây thành ?
"Làn mây trắng của đời anh" rất mảnh Sao gánh gồng nỗi hờn tủi vây quanh
Đành vỡ tan giọt thấm sâu lòng đất
Vẫn nguyện cầu dùm hạnh phúc đời anh
Tí tách rơi , mái hiên lòng hiu quạnh
Đếm nỗi buồn theo từng hạt mưa đông
Kìa đôi Câu nép vào nhau che chắn
Em xâu dài nỗi nhớ đến mênh mông
Người bây giờ có còn nhớ hay không ...?
Tiếng thời gian gõ đều từng bước chậm
Khoảnh khắc lặng im em bước vào sâu thẳm
Chừng buông lơi nỗi nhớ... đến nhọc nhằn ...
Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2006 21:38:35 bởi Mây >