Trích đoạn: jacaranda
LỄ TÌNH NHÂN
Bảy năm rồi...Lễ Tình Nhân
Hồn buông ngây dại mấy phần được vui?
Tình yêu xưa đã chôn vùi
Người yêu cũng đã bùi ngùi mộ hoang
Sớm nay gió lại lan man
Đem về cái lạnh điêu tàn từ xa
Rét trong tâm khảm rét ra
Lạnh ngây ngô lạnh đượm hòa nhớ thương
Bẵng đi đã bảy năm trường
Cốt xương rũ mục lay trường siêu sinh
Trả treo cho kẻ đa tình
Người đi xa mãi...một mình...rụng rơi
Bảy năm sương gió ngời ngời
Ngày Tình Nhân lại rối bời nát tan
Nhớ nhung giây phút huy hoàng
Mơ màng cõi mộng đã vàng ước ao
Đêm nay lặng ngắm vì sao
Muôn ngàn tinh tú dạt dào tiếng yêu
Trên trần dưới ấy tiêu diêu
Mong người sớm gặp một chiều lai sinh!
HuongTuyet274
Tình Nhân Lễ
Lời trần ai chúc yên bình
Để hồn hoang lạnh nghe mình vấn vương
Lìa xa cái cõi yêu thương
Mà hồn cứ mãi còn vương chốn tình
Đêm nay trời đất lặng thinh
Ai ngồi bên mộ khóc tình cô đơn
Cách xa đã bảy năm hơn
Đôi ta hai ngã van lơn anh về
Sắc son kềm kẹp lời thề
Để người ở lại thảm thê tình sầu
Biết tình người ấy đậm sâu
Hồn hoang khóc tủi mưa ngâu dậy trời
Tình nhân ngày lễ yêu đời
Ai ươm mộng đẹp ai lời oán than
Khóc ai tím cả mây ngàn
Trăng sao rơi rụng thay hàng lệ rơi
jacaranda
BẢY NĂM MỘT MỐI TƠ LÒNG
Bảy năm- một thoáng sầu dài
Đã thôi rơi rụng, gót hài thi nhân
Bảy năm một mối hồng trần
Cầm bằng vẹn đủ vạn lần mộng mơ
Cũng vương đau xót thờ ơ
Cũng vui hạnh phúc những giờ bên nhau
Tơ lòng kỷ niệm chuốt chau
Ái ân ân ái cũng giàu lắm thay
Đường đời số kiếp ai hay
Duyên trời lại nặng an bày mệnh sa
Người đi ở tuổi thiết tha
Đẹp tươi như đóa hoa trà vào xuân
Để tôi lại với bâng khuâng
Với tình ngây dại đượm nhuần nỗi đau
Xác sơ tan nát duyên đầu
Khóc người xanh mộ vun sầu lên mi
Tơ duyên phút chốc biệt ly
Ái ân phút chốc đang ghì vụt trôi
Bảy năm- cõi nhớ trong tôi
Cứ đau tê tái rã rời tâm can
Biết bao giờ chốn hồng hoang
Nợ tình trả dứt, phai tàn vùi chôn
Đau thương phai nhạt trong hồn
Hòa vui nhịp sống sinh tồn...tương lai!
HuongTuyet274